Chapter 5

338 21 3
                                    

Dặc Trầm không dùng sức mà chỉ ôm con mèo trong lồng ngực. Con mèo rất ngoan cũng không quậy nữa.


Ngón tay thon dài của anh nhẹ nhàng cọ cọ vào má trái của con mèo, lỗ tai nó bỗng chốc run rẩy một chút.

"Tam thủy......" Anh chăm chú nhìn con mèo này, nó phối hợp với tình hình mà kêu meo một tiếng.

Ở ngoài hành lang yên tĩnh, nó ngây thơ nhìn anh.

Sau khi đứng dậy, Dặc Trầm nhìn hành lang một lượt, cuối cùng cũng quyết định ôm con mèo về phòng.

Căn phòng trống trải chỉ có một người và con mèo đang yên tĩnh nằm ở trên giường mềm mại. Còn Dặc Trầm thì gọi điện thoại cho nhân viên khách sạn.

Con mèo liếm liếm móng vuốt, giương mắt to nhìn tới nhìn lui.

Dặc Trầm xoay người nhìn con mèo này thật lâu. Sau một lúc, anh ngồi xổm xuống đối diện con mèo, trong mắt tràn ngập khó hiểu.

Anh tặng cho Khương Ninh một con mèo tên Tam Thủy. Tên rất đơn giản, Tam Điểm Thủy Thiên Bàng, vậy nên đã đặt tên con mèo là Tam Thủy.

Ngày ấy, thời tiết cũng không được tốt, tuyết rơi, trời rét lạnh thấu xương.

Cô mở hộp quà anh tặng ra, phát hiện bên trong lại là một con mèo con. Cô vui mừng đến nỗi đỏ vành mắt, liền vui mừng nhào vào trong lồng ngực, ôm cổ anh, liên tiếp hôn anh.

Anh vừa cười vừa ôm eo cô, nói đùa: "Không thích mèo sao?"

Cô làm nũng, gương mặt cọ cọ vào ngực anh, giọng nói mềm mại: "Em chỉ thích anh, A Trầm."

"Thích bao nhiêu?" Anh hỏi.

Khương Ninh giả vờ suy nghĩ

Rồi bọn họ cùng nhau cười, dưới làn tuyết rơi dày đặc mà hôn nhau. Lúc ấy, Dặc Trầm nghĩ sẽ không bao giờ yêu được ai giống như Khương Ninh.

Đối mắt Dặc Trầm nhìn xuống hai chân trước của con mèo. Một tay anh nhẹ nhàng để lên cổ trấn an nó. Một tay nắm chân nó, mở ra. Đám thịt hồng nhạt hiện ra, nhìn qua vô cùng mềm mại, nhưng lại không có vết bớt màu nâu kia.

Động tác của anh dừng lại.

Không phải là Tam Thủy.

Cũng đúng, cô mang Tam Thủy đi, có lẽ năm đó cô ra nước ngoài đã đem Tam Thủy bán rồi.

Dặc Trầm nhìn xuống. Qua hồi lâu, sự châm chọc bỗng hiện lên khóe môi.

Sau một lúc lâu, Dặc Trầm đứng dậy, thay áo tắm dài, mặc vào quần áo của mình, mang mũ cùng khẩu trang theo, rồi bỗng tiếng chuông cửa vang lên.

Anh quay đầu nhìn vào mắt mèo, một tay ôm con mèo, một tay đi mở cửa.

Xuất hiện trước cửa là một thân hình nhỏ bé. Có vẻ cô có chút vội, nên áo khoác rớt trên vai cũng không biết, lộ ra xương quai xanh bóng loáng, tinh xảo, tóc chưa chỉnh lại nên có chút rối, bộ dáng vừa dịu dàng, vừa ngoan ngoãn.

[Dropped Edit] Mối Tình Đầu Của Siêu Sao Đã Trở VềWhere stories live. Discover now