Chương 4: Tôi Có Thể Tin Anh Không?

102 18 13
                                    

Chương 4: Tôi Có Thể Tin Anh Không?

Ngày hôm nay vốn dĩ rất vui vẻ, bởi vì Will có vẻ đã chủ động hơn so với hai ngày trước. Thế nhưng ngoài ý muốn cậu lại va phải đám người kia, tâm tình cứ thế hỏng bét, càng không thể làm việc trôi chảy như bình thường.

Chuông báo đã đến giờ tan tầm, Adachi lập tức thu dọn tài liệu, cho hết toàn bộ vào cặp táp, một giây cũng chẳng muốn nán lại văn phòng, dứt khoát đi đón thang máy xuống tầng. Kết quả, vừa ra đến nơi đã thấy nhóm người túm tụm đứng trước cửa, cho dù cậu cố gắng chen lên cũng không lọt nổi.

Tâm trạng không tốt còn gặp cảnh này, Adachi quả thực chỉ muốn mắng lớn một tiếng, nhưng ở nơi này căn bản không thể cư xử thô lỗ như vậy, cậu đành phải rẽ sang lối thang bộ, buồn bực mở điện thoại lên xem vài thông tin nhạt nhẽo. Đương nhiên là cậu sẽ không khờ khạo đến mức leo thang bộ xuống tầng trệt rồi, chẳng là tạm thời ở đây đợi thêm vài phút, người thư bớt rồi cậu sẽ đi sau.

Di động cũng không có trò chơi nào để giải trí. Adachi đứng tựa vào tường, tùy tiện lướt ngón tay trên màn hình. Đa số đều là những cập nhật mới nhất về tình hình trong khu vực, từ thời tiết đến các sự kiện lớn nhỏ sắp sửa diễn ra, có điều mấy thứ này hoàn toàn không liên quan đến lịch trình thường nhật của cậu, thành ra Adachi không quá để tâm, lơ đãng liếc nhìn một cái rồi ấn bỏ qua.

Đột nhiên điện thoại rung lên một cái, phía trên cùng tức khắc xuất hiện một thông báo tin nhắn mới, bên trái là biểu tượng ứng dụng kết bạn Rain quen thuộc.

Adachi hơi dựng thẳng lưng, chạm vào biểu tượng nọ, khung trò chuyện nháy mắt hiện lên, người gửi tin đến cố nhiên là Will.

''Tan làm rồi?''

Adachi nhướng cao một bên lông mày, không khỏi có chút chấn động. Ngẫm lại thì, hình như đây là lần đầu tiên Will chủ động nhắn tin cho cậu, hơn nữa còn hỏi về vấn đề tan ca. Chắc không phải nhầm người đó chứ?

Adachi bất động vài giây ngắn ngủi, khóe miệng đồng thời kéo lên càng cao, theo thói quen nhấp vào biểu tượng micro, cười nói: ''Ừm... Anh thì sao?''

Nói xong, cậu vừa định buông tay, nhưng không biết lại đang nghĩ gì, giây lát sau liền kéo sang thùng rác bên góc phải, hủy bỏ tin nhắn thoại, chuyển thành gõ chữ: ''Vẫn chưa ra khỏi công ty, thang máy nhiều người quá.''

''Anh thì sao?''

Adachi gửi xong, vẫn ở lại khung trò chuyện, dù sao cũng không có gì làm, chi bằng chờ đối phương trả lời.

Tốc độ trả lời của Will vẫn chậm như cũ, cơ chừng ba phút sau Adachi mới nhận được tin hồi âm.

''Ừ. Hết người chưa?''

Adachi vô thức nhíu mày, đi vài bước ra khỏi lối thang bộ, nhìn về hướng thang máy, quả nhiên người đã không còn nhiều như khi nãy.

Adachi tiếp tục nâng bước, một bên nói vào điện thoại: ''Ừm. Will, anh còn chưa trả lời tôi đấy.''

Lần này Will đáp lại cậu nhanh hơn vừa rồi, anh hỏi: ''Trả lời cái gì?''

[Kurosawa x Adachi] Mưa RàoWhere stories live. Discover now