31.

1.1K 105 22
                                    

Từ từ rồi fic nào cũng sẽ được lấp hố mà...

.

Trước mấy đôi mắt chằm chằm và đôi tay lên gân chuẩn bị quẳng ông ra đường của mấy đứa em thân quý, Bá Viễn lập bập khai ra câu chuyện. Hóa ra anh ta thuộc một nhóm không hiếm nhưng khó trị của tập hợp say quấy: say gọi điện cho người yêu cũ! Thường thì những pha tìm người cũ khóc lóc kể lể oán trách sẽ chỉ rước nhục là nhiều. Nhưng không biết là đen hay may cho Bá Viễn, người yêu cũ không những không dập máy hay chửi bới anh ta mà còn đồng ý đến gặp.

Người cũ của Bá Viễn là vợ hiện tại của thằng nai sừng tấm Chủ tịch Phường. Cách đây không lâu, trong khi đi tìm sự thật về việc liệu có hay không chuyện giọt máu đồn công an rơi vào nhà ông chủ tịch, AK Lưu Chương đã tìm đến người phụ nữ này. Hóa ra bấy lâu nay không phải chị ta không biết năm đó Bá Viễn bị Chung hoa hậu vu vạ cho tiếng xấu, mà là biết nhưng làm ngơ đi. Bá Viễn hồi mới đi làm đã nghèo còn thành thật, điển hình của loại nhân vật bần cố nông được ông tiên phù hộ trong cổ tích. Nhưng hỡi ơi, cuộc đời này lấy đâu ra phép màu. Chị ta tự nhủ mình rằng cứ theo Bá Viễn thì chẳng có tương lai nên khi tin xấu đồn ầm lên, chị đã không chút nuối tiếc dứt tình trả áo cho anh, theo thằng nai sừng tấm nên nhân nên ngãi.

Tuy bạc tình là thế, nhưng trái tim con người không phải sỏi đá, cũng có những lúc chị ta hối hận. Thấy Bá Viễn đau khổ vì gạch đá dư luận lại còn bị người yêu bỏ rơi, chị cũng áy náy với anh ta lắm. Vì thế sau bấy nhiêu năm xa cách (và sau khi AK Lưu Chương xắn quần đứng diss ở cửa nhà chị), chị đã quyết định phải đi xin lỗi Bá Viễn một lần cho hẳn hoi.

Đêm nay trăng thanh gió mát, đúng lúc người công an phó đồn Oa Dậu say rượu, nhớ nhung tình xưa, gọi điện thoại đến, chị vợ nai sừng tấm chớp lấy thời cơ trốn chồng ra ngoài. Dưới bóng bụi tre bên bờ mương vắng, Bá Viễn say mèm nước mắt nước mũi tùm lum nói với người yêu cũ:

"Bao nhiêu năm như vậy, anh cũng chẳng hi vọng em còn tình nghĩa gì với anh. Chỉ xin em hãy tin anh, năm đó anh thật sự trong sạch..."

Chị kia cũng chỉ định nói vài câu, nhưng Bá Viễn say quá rồi, hai chân đứng không vững, cứ trượt xuống đất. Chị không đành lòng nhìn anh như thế, đành cúi xuống đỡ anh lên, miệng nói:

"Là lỗi của em. Em tin anh chứ. Là do em tham phú phụ bần. Khi ấy lòng em chỉ có anh, nhưng cũng vì hoàn cảnh..."

Các cậu có c-, à nhầm, các cụ có câu rằng: tới sớm không bằng tới đúng lúc. Nai sừng tấm hôm đó đi tiếp khách về đúng lúc thấy vợ bịt mặt như ninja Lead mà ra đường. Nếu là ban ngày hắn cũng chẳng để tâm, nhưng đang đêm mà mặc áo chống nắng thì không trộm cắp cũng ấm đầu. Hắn lò tò đi theo, bắt gặp vợ mình và Bá Viễn đang dính sát vào nhau. Vợ hắn còn nói: "...lòng em chỉ có anh, nhưng cũng vì hoàn cảnh..."

Nai sừng tấm tức đến muốn hộc máu mồm! Hóa ra tình cũ không rủ cũng về! Mà cay hơn nữa là mới hai tuần trước thôi, vợ nai sừng tấm vui mừng thông báo với hắn: chị ta lại có thai rồi!

Một cộng một bằng hai, hai cộng hai bằng bốn, sau vài phép bắc cầu trong đầu, nai sừng tấm kết luận thằng khốn phó công an phường đã cắm cái sừng lên đầu hắn lần nữa, bắt hắn nuôi con tu hú! Nai sừng tấm không nói không rằng quay lại ô tô, một lúc sau đi ra cầm theo con mã tấu. Một mình hắn xách mã tấu lùa Bá Viễn chạy từ gốc tre về đến đồn Oa Dậu!

[INTO1][No-cp]Xã hội này tàn rồiDonde viven las historias. Descúbrelo ahora