Choi Yeonjun đã gắn bó cả thanh xuân với Bighit và Hybe. Y cho rằng bản thân không có lí do gì để rời khỏi nơi này.
Một nơi mà may ra y vẫn còn chút gì đó liên quan đến người ấy.
Choi Yeonjun nhớ rõ, trong album solo đầu tay của y có một bản ballad mà người đó tham gia sản xuất.
"Yeonjunie hyung"
Mỗi lần nghĩ về chuyện này, bên tai y lại như có như không nghe thấy giọng điệu đặc biệt của người đó.
"Thật sự sẽ solo sao? Hyung?"
Yeonjun ngồi bệt trên sàn gỗ phòng tập, mái tóc bị mồ hôi làm cho bết lại, rũ xuống trán từng sợi cứng đờ.
"Ừ..."
Ngưng lại một hồi mới tiếp tục lên tiếng.
"Em thì sao? Em là người có nhiều ngã rẽ nhất đấy?"
"Diễn viên, thành viên show giải trí? Hay soloist đánh đàn tự sáng tác?"
"Wow, Choi Beomgyu~ Tính ra tương lai em rạng rỡ lắm nha~"
Người nọ nghe xong chỉ cười nhàn nhạt. Cậu đặt cốc Americano và hộp bánh xuống sàn, chần chừ hồi lâu không đáp.
"Em sao vậy?"
Choi Yeonjun không tự nhận mình tinh tế, nhưng ít ra y biết lúc nào tình huống đang không được tự nhiên.
"Hyung nói gì khiến em khó chịu hả?"
"Không đâu, hyung. Em hơi mệt thôi"
Y chợt nhận ra, cũng đã khá lâu kể từ lần cuối Beomgyu thoải mái cùng y đùa nghịch. Nụ cười nhợt nhạt phảng phất màu buồn đó, thật sự giống một lưỡi dao ngọt, đâm vào trái tim y đến rỉ máu.
Sau hôm đó, Choi Yeonjun không còn thấy Choi Beomgyu đến phòng tập thăm mình nữa. Cho đến trước ngày y debut solo một tháng, Beomgyu cuối cùng cũng chịu chủ động đến tìm y, trên tay cậu là cốc Americano vừa quen mà cũng thật lạ. Có lẽ đã lâu rồi không thường xuyên chạm mặt, cho nên đối với hành động tưởng chừng rất thân thuộc khi xưa cũng hóa thành lạ lẫm. Beomgyu khẽ cất tiếng gọi "Hyung", vẫn là thanh âm mà Yeonjun yêu thích nhất.
"Dạo này bận rộn quá!"
Yeonjun cố gắng dẫn dắt cuộc trò chuyện một cách tự nhiên nhất có thể. Thứ gì đó nơi ngực trái của y hẫng vài nhịp khi trông thấy nụ cười dịu dàng của cậu trai kém tuổi.
"Em có mua đồ uống mà hyung thích nhất đây!"
Beomgyu nhẹ nhàng ngồi xuống, thành thạo mang cốc Americano ra cắm ống hút, sau đó đặt vào tay Yeonjun. Bàn tay với những đường gân mờ nhạt chạm khẽ vào đốt ngón út của y, một loại cảm giác giống điện giật truyền đến, chạy thẳng vào trái tim đau đớn âm ỉ, cũng chẳng hiểu cảm xúc lúc này rốt cuộc là thế nào nữa. Y mỉm cười với Beomgyu, kê môi uống một hụm.
"Vừa miệng lắm!"
Đôi mắt của Beomgyu rất đẹp, so với mắt Taehyun lại càng hợp ý Yeonjun hơn. Có nhiều lúc, khi Beomgyu ngẩn ngơ nhìn vào khoảng không vô định, cảm như mắt cậu ẩn chứa biển cả xa xăm. Nhưng nhiêu đó chẳng sánh được với ánh mắt lấp lánh mỗi khi Beomgyu hướng đến Yeonjun.
Đó là thứ đẹp đẽ nhất mà y từng biết. Nó khiến tim y đập rộn ràng, biến y hành xử như kẻ ngốc nghếch, chuếnh choáng trong men say hơn cả rượu soju.
Và có lẽ, đời này y sẽ chẳng quên được.
Hai người chìm vào bể lặng cảm xúc, phòng tập im ắng chỉ nghe nhịp thở đều đều.
"Yeonjunie hyung"
Vẫn là chất giọng mà Choi Yeonjun yêu nhất. Nghe tiếng gọi, y giật mình ngẩng lên, chẳng may chạm phải ánh mắt ngổn ngang cảm xúc.
"Even for a second, have you ever loved me?"
Ngỡ như cả thế giới đều vì câu hỏi đó mà ngưng lại mặc dù kim đồng hồ vẫn chậm chạp di chuyển. Trái tim Choi Yeonjun trùng xuống, có thứ gì đó đè nén khiến lòng y nặng nề khó tả. Y không nhìn ra rốt cuộc đôi mắt kia đang ẩn chứa điều gì. Trong đầu y là hàng ngàn câu hỏi chồng chéo lẫn lộn, thế nhưng đôi môi như bị phong ấn, ngay cả một chữ cũng không thốt ra nổi.
Mọi thứ, mọi thứ từ Choi Beomgyu đều khiến y rơi vào đau đớn. Y ghét cay ghét đắng cái cách cuộc sống của y bị thứ cảm xúc dành cho Beomgyu đảo lộn. Nó chưa bao giờ là điều y muốn chọn. Giống như bông hoa hồng tuyệt mỹ, đẹp đến mức khiến y muốn hái về làm của riêng, nhưng gai nhọn đâm vào khiến ngón tay rỉ máu, tệ hơn là để lại cái mưng mủ đau đớn ngày qua ngày.
"Đó là tên bài solo của em đấy haha. Hyung, không tồi chứ?"
Americano chưa bao giờ đắng đến vậy.
<còn tiếp>
_Chicbaby_
YOU ARE READING
yeongyu/beomjun | Even for a second, have you ever loved me? |
FanfictionHậu disband nhóm nhạc TXT, Choi Yeonjun bắt đầu sự nghiệp của một soloist. Con đường y đi trải đầy hoa và những thành tựu hiếm ai đạt được. Thế nhưng mỗi khi đêm về, trái tim trống rỗng luôn khắc khoải nỗi niềm tiếc nuối vô hình khiến y chẳng thể ng...
i. Soloist
Start from the beginning
