Cừu Phục đơ như cây cơ, tức đến nỗi tai mọc ra trên đầu, cậu run tai ôm nhóc cá trong ngực Nhậm Kiêu ra, dí mặt nó lại gần mặt mình.

Hồ ly tinh phẫn nộ gào thét: “Mọi người nhìn cho kỹ đi, cái mặt nó như này, cái mặt em như này, em có thể đẻ được thằng con xinh xắn như vậy hả?”

Đại sảnh thoáng chốc lặng ngắt như tờ.

Cừu Phục: “Mấy người đừng có im thin thít thế, tôi biết mấy người nghẹn họng không cãi được mà.”

Hầu Nhị: “Không phải đâu anh, mọi người đang nghĩ cách an ủi anh thôi mà.”

Nếu không phải do Cừu Phục sinh, Bì Tu liền nhìn sang Nhậm Kiêu với ánh mắt khiển trách của bố vợ: “Nhặt được cạnh nhà xí thật hả?”

Nhậm Kiêu: “Từ trên trời rơi xuống, giống bà xã anh.”

Hắn ngồi xuống cạnh Chổi Nhỏ, vung tay khiến trên mặt bàn xuất hiện một cái vỏ sò lớn đựng đầy nước. Nhóc cá này không biết đã ở trên đất liền bao lâu rồi, sờ thấy đuôi hơi khô.

Nhậm Kiêu thả nhóc cá con vào trong vỏ sò, song không giải phong ấn trên miệng nó.

Bì Tụ Bảo ngước mặt, mắt to trừng mắt nhỏ với nhóc cá trong vỏ sò, chẳng nói câu nào.

Văn Hi nhìn chiếc đuôi cá màu đỏ đốm vàng trong nước, hỏi: “Nó là cá gì mà đuôi đỏ vậy?”

Bì Tu nhìn cánh tay mập mạp như ngó sen của nhóc cá, mạnh dạn suy đoán: “Béo thế này, chắc là cá mè hoa.”

(This is cá mè hoa, một loài cá khá mập đjt, mà con này cá nước ngọt mà ủa:v. Lại là chú thích cho những con người không biết cá gì với cá gì như mị.)

Bì Tu vừa dứt lời, cái đuôi đỏ lập tức quẫy một phát hất cả vốc nước vào người hắn.

Bì Tu giơ tay chặn lại, nhìn nhóc cá mè hoa bị bịt miệng, nói: “Giải chú trên miệng nó đi.”

“Giải là nó sẽ phun bong bóng đấy.” Nhậm Kiêu túm đuôi nó nhắc nhở: “Ta sẽ giải chú cho nhóc, ăn nói cẩn thận biết chưa, không được phun bong bóng.”

Hắn vỗ tay một cái, nhóc cá vừa mở miệng liền phun lia lịa mấy cái bong bóng nước vào hắn.

Tay trái Chổi Nhỏ biến thành nguyên hình, vung lên chặn trước mặt Nhậm Kiêu, toàn bộ bong bóng lập tức bị chọc thủng, vỡ póc póc chẳng sót cái nào.

Nhậm Kiêu xoa đầu Chổi Nhỏ, hỏi nhóc cá: “Nhóc là ai, giao nhân nhỏ thế này sao lại lên bờ làm gì?”

Nhóc cá mè hoa quẫy đuôi: “Tui là giao nhân hoàng, tui muốn đi đâu thì đi!”

Bì Tu ngạc nhiên: “Hiện tại giao nhân còn có phiên bản bỏ túi cơ à? Cũng giống lợn cảnh mini ấy hở?”

Văn Hi nhìn đứa nhóc kháu khỉnh y như trong tranh tết, cầm lòng không đặng cho nó một quả nho, cười hỏi: “Nhóc là giao nhân hoàng, tại sao lại lên bờ?”

Nhóc mập bắt lấy tay y, nhìn chằm chằm giao châu trên vòng tay: “Sao ông cũng mang giao châu, ông là kẻ xấu!”

Nó há miệng định cắn, Bì Tu liền đè đầu thằng nhóc lại, rút tay Văn Hi ra.

Q.C.T.H.C.C.V.K.C.R Where stories live. Discover now