Sĩ Khả Nhục (Tinh Chử) - REVIEW bởi: Hương Hóm Hỉnh

571 22 11
                                    

Lại giới thiệu H văn, lần này là song tính văn ('▽'ʃ♡ƪ) Nãy lướt fb tự dưng thấy topic thảo luận song tính văn yêu thích nên nổi hứng review bộ này.

Cho ai chưa biết thì mình đam mê song tính sinh tử văn hơi bị mạnh, sản nhũ cũng quất được tất nhưng ko ham lắm :)) Trước cũng ko thích, chê ỉ ôi các thứ cơ, nhưng có đợt nọ ăn chay trường, vã H quá nên cày nguyên list song tính sinh tử văn từ nhẹ đến nặng đô, song nghiền cmnl, nghiệp quật là có thật. Hay có mấy bài tranh cãi xem song tính có coi là đam không vì nó dở dở ương ương, nam chả ra nam mà nữ chả ra nữ, đam hay ngôn đều không phải. Thôi thì xếp đam ngôn chi cho mệt, cứ theo tag futanari đi cho nó khỏi tranh cãi ha.

Trở lại với truyện này, bộ song tính mình mê nhất, một trong những bộ H văn thích nhất, mình đọc xong bộ nào thường xóa tab luôn, nhưng trong di động luôn có mở tab bộ này, thỉnh thoảng mở ra đọc vì hợp gu, dù đọc xong hơn năm rồi. Mấy bộ H văn song tính mình đọc đa phần khá là sỗ sàng, thậm chí nói thẳng ra là tục ấy, chỉ có chịch thôi, nhưng bộ này viết chất lượng, cân bằng giữa H và nội dung, mà H còn rất hay đọc ko bị thái quá.

Ok giờ để mị spoil cho bà con, anh chị em nào ko nuốt được song tính sinh tử văn thì né nha haha. Tag: mỹ cường, hỗ sủng, tương ái tương sát, cẩu huyết, niên hạ kiêu ngạo khí phách hầu gia công x niên thượng ôn nhu điềm đạm tướng quân thụ.

Bối cảnh cổ trang, có người song tính gọi là hợp loan nhi. Công và thụ là võ tướng ở hai phe đối địch, chạm trán nhau nơi chiến trường biên ải. Thụ là danh tướng từng lập công lớn, nhưng về sau hết thời, phải ở chốn biên quan làm lính thường, hợp loan nhi thường được đặt tên có tên loài chim, nhưng thụ không có, hơn nữa cũng chẳng xinh đẹp mềm mại như hợp loan nhi bình thường, mà là con nhà võ, rắn rỏi xốc vác, đậm nét phong trần, nên chả ai biết anh là song tính luôn. Công là hầu gia ngang tàng hiếu chiến, một hoàng tử được chiều chuộng nhưng sống thiếu thốn tình thương. Trong một lần công thành, công giáp mặt thụ và hai bên đánh cân tài cân sức dù thụ chỉ có một bộ giáp quèn và con ngựa già, sau lần đó công ấn tượng mạnh và quyết phải hạ được thụ. Rối sau đó nước thụ yếu thế, phải chấp nhận điều kiện của công là giao thụ ra làm con tin.

Thụ và một số người bị bắt làm tù binh đưa sang quân doanh phe công. Tối đầu tiên ổng gọi người vào lều, mới quất được mấy roi cho bõ ghét thì tự dưng thấy ngta sexy quá, sao thấy nóng trong người dị ta :))) xong đè ra. À ko phải rape máu me tàn bạo gì đâu khỏi lo. Đoạn này vừa hài vừa ngọt á, công đè ngta ra mà còn ngại ngùng đỏ mặt đồ dù ko phải trai tân, thụ kiểu đằng nào cũng sang đây làm tù binh rồi nên muốn làm gì cũng được á, không phản kháng, chỉ ngạc nhiên thôi. Lúc đầu công hầm hố dọa đánh dọa giết này nọ, xong lại còn trao thụ first kiss, thụ thì gọi công "Tiểu Phi" eo ơi ~ :)) Lần đầu của cả hai đầy ngượng ngùng mà cũng rất nhẹ nhàng, công cuống quá thụ còn phải xoa ót an ủi, xong việc hai người ôm ấp, công còn bảo "Ngươi nghe lời ta, ta sẽ tốt với ngươi" blah blah đồ. Tuy nghe điêu điêu vậy thôi á nhưng tác giả tả thụ sexy thật, kiểu đàn ông phong trần tám múi mlem mlem, H ngọt như mía lùi nên ừa cũng hiểu cho anh công haha. Anh công cũng sexy không kém bảo sao thụ mê.

Tiếp theo là chuỗi ngày hai anh tình bể bình, H đọc muốn xịt cmn máu mũi lại còn đa dạng phong cách, công nhận tác giả viết H hay vl bà con ạ, em đọc đam cũng lâu rồi mà còn tim đập nhanh các kiểu. Hai anh tuy là võ tướng hiếu chiến nhưng ko có chơi SM bạo lực gì đâu, theo chủ nghĩa ngọt ngào đằm thắm. Ko tả H không mà tác giả cũng có những đoạn phát triển tình cảm. Ở bên thụ, công tuy từng có kinh nghiệm nhưng lại như đứa trẻ choai choai mới chớm nở tình yêu, lần đầu biết phải lòng ai đó, công mê mệt cái sự dịu dàng yên tĩnh mà kiên cường của thụ, vì thụ mà muốn có một gia đình, muốn có thụ bầu bạn cả đời, khiến mọi người xung quanh tưởng ổng bị hồ ly tinh câu mất hồn mất vía. Thụ từ nhỏ mất mẹ, phải theo nghiệp cha ra chiến trường, lần đầu tiên có người nâng niu yêu thương thụ như công, cho nên thụ cũng đắm chìm trong tình yêu ấy của công. Thụ hiền lắm luôn, nhưng ko hề có cảm giác ảnh yếu đuối nhu nhược, mà vẫn khí chất đàn ông ngời ngời. Đọc thì biết hai người thực sự yêu nhau, chứ không chỉ đơn thuần là thứ dục vọng xác thịt, dù hai ổng ở bên nhau là H nhiệt tình :))) Đoạn đầu chỉ có tương ái, là H văn mà ko mất đi chất bi tráng của bối cảnh chiến trường á, tuy chỉ qua những chi tiết nhỏ như bài hát quê hương thụ hay cảnh đánh ngựa ngao du đồng cỏ. Nửa đầu truyện là hay nhất, ngọt ngào nhũn tim, nửa sau bắt đầu tát cẩu huyết =_=

Nước thụ phản kích, bên phe công bại trận, công lao xuống vực mất tích, thụ mang theo cái thai trở về xứ cũ. 5 năm sau, thụ vẫn là tướng quân, nhưng có thêm một đứa con trai ốm yếu phải chăm lo. Trong một lần có việc đi đâu đó, thụ gặp lại công, nhưng lúc này công đã bị câm do tai nạn năm xưa, và căm hận thụ. Thụ hối hận vì góp phần gây ra thảm kịch cho công, và cầu xin được đền đáp bồi tội. Ngược cũng chẳng nhiều gì lắm đâu vì thực ra công hận thụ, nhưng vẫn yêu thụ rất nhiều. Rồi hai anh lạc vào cổ quốc gì gì đó, đoạn này hơi rối nên mị cũng cái hiểu cái không. À vẫn H đủ đầy nha bà con, vì yêu hận tình thù nên mấy đoạn H phần sau lồng ghép thêm cảm xúc so với phần đầu, đặc biệt từ phía công. Tuy mình ko thích phần sau lắm vì hơi máu chó nhưng yên tâm cuối cùng vẫn HE nha hihi, gia đình ba người hạnh phúc ạ.

Nói chung là hình mẫu công thụ rất hợp gu, đọc tình quá đỗi nên nằm trong list H văn yêu thích của mị ạ. Rất thích công trong này, vì ảnh nặng tình lắm.

Edit (bừa) một đoạn không H dụ dỗ chị em nhảy hố:

"Sau khi thỏa mãn dục vọng, Thẩm Kính Tùng có một đêm mộng đẹp.

Mơ thấy năm ấy dưới thành Ngọc Dao, tháng tư đương độ xuân, cỏ mọc én bay, ngàn kỵ binh mặc ngân giáp trùng điệp như mây cuộn, ở chính giữa là vị tướng trẻ tuấn mỹ cưỡi bạch mã yên vàng, tựa như một viên minh châu rọi sáng núi sông.

Thẩm Kính Tùng đứng dưới đại kỳ ở đầu tường, khuất trong bóng tối, say mê nhìn chăm chú vào hắn.

Cả cuộc đời y, chưa từng nhìn thấy sinh mệnh nào căng tràn sức sống, chẳng chút cố kỵ như vậy, rực rỡ chói sáng như mặt trời, hấp dẫn ánh mắt của bao người. Y cũng không phải ngoại lệ.

Thẩm Kính Tùng đứng trên thành bắn ra một mũi tên sắt, tên lao như gió táp, mạnh hiểm không thể ngăn cản. Ngọc Trần Phi thong dong né đầu, mặc cho đại kỳ phía sau rầm rầm đổ xuống.

Hắn ngước mắt nhìn về phía Thẩm Kính Tùng, con ngươi sắc bén như chim ưng, toát lên sự cao ngạo và nhiệt liệt của kẻ nắm chắc chiến thắng.

Khoảnh khắc ấy, Thẩm Kính Tùng cảm giác, kẻ bị bắn trúng thực ra là bản thân mình."

Nói chung ai mê song tính cổ trang thì mị đề cử bộ này O(∩_∩)O Muốn đọc phiên ngoại sau khi cả gia đình êm ấm quá huhu. Truyện gần 40 chương thôi, không dài đâu, đừng ngần ngại ạ.

---

Raph: Tôi sẽ không nói với ai rằng vì chiếc review này nên tôi đã ngồi mần đọc Sĩ Khả Nhục và dụ dỗ kịch liệt bà Hallie nhảy cái hố này đâu (dù cả hai đứa đều ghét H văn vl) =)))))))))))))))))

Tổng hợp REVIEW Sinh tử vănWhere stories live. Discover now