Chương 11: Huynh đệ tình thân

24.9K 458 12
                                    

*Cảnh báo: cùng lúc hai huynh đệ x tiểu vú nuôi, tiểu thiếu gia ở bên cạnh nghe 3 người dâm loạn.

Những ngày sau đó, Mạc Tiêu Cẩn thường xuyên gọi Hà Dương qua hầu hạ, để y mài mực giúp hắn hoặc là làm những chuyện thân mật không ai biết.

Nhưng hết lần này tới lần khác tiểu thiếu gia lại dính người không rời xa y nổi nửa bước, y cũng không thể gọi Tần ma ma đến giúp được, mà chỉ cần để hài tử này ở trong phòng Thái di nương hơn mới một canh giờ không được uống sữa, nó liền khóc, Hà Dương chạy ngược chạy xuôi nhiều lần cũng không ổn.

"Ngươi cứ ôm tam đệ cùng đến chỗ ta."

Khi Hà Dương nói rõ sự tình bảo rằng sẽ không thể thường xuyên đến chỗ Mạc Tiêu Cẩn được, nhị thiếu gia đáp lại như vậy.

"Không thể đâu." Mỗi lần lại đây đều là y hầu hạ hắn, thoả mãn dục vọng của nhị thiếu gia, nếu mang tam thiếu gia đến để nó nhìn hai người mải mê làm tình đụ địt, Hà Dương có chút không chịu nổi.

"Tam đệ còn nhỏ, cái gì cũng không hiểu, huống hồ..."  Mạc Tiêu Cẩn dừng lại một chút, đem Hà Dương mềm nhũn ôm vào ngực, tay vuốt ve bầu vú y, "Ngươi cũng đâu phải lần đầu ở trước mặt nó làm mấy chuyện vậy đâu." Ý Mặc Tiêu Cẩn nói đến lần Hà Dương bị Mạc Pha Ngọc đùa giỡn ở hoa viên và cả lần nửa đêm nọ khi hắn đứng ngoài nhìn y cùng Nghiêm Khuê Sinh mải mê dâm loạn trong phòng Tam thiếu gia.

Hà Dương nghĩ không chỉ có vậy mà thậm chí y còn đã bị Mạc lão gia thường xuyên địt vào rồi, sợ tới mức không dám thở mạnh, "Vậy theo ý ngài." Mạc Tiêu Cẩn nghe y thuận theo liền rũ tay xuống, nhéo nhéo bờ mông đẫy đà của Hà Dương.

Ngày hôm sau, khi Hà Dương đang ôm Mạc Thanh Quỳnh đến mái đình trên mặt nước kia, từ xa đã nhìn thấy bên trong có thêm một cái nôi nhỏ làm bằng trúc.

"Cho nó nằm ngủ ở trong này đi, ngươi cũng không thể lúc nào cũng ôm nó được." Mạc Tiêu Cẩn từ trong ngực Hà Dương tiếp nhận đệ đệ mình, nhẹ nhàng đặt nó vào trong nôi. Tiểu oa nhi chép chép miệng như đang mơ thấy bú sữa mẹ, Mạc Tiêu Cẩn nhìn nó như vậy không khỏi khẽ cười.

Hà Dương cũng mang ý cười nhìn Mạc Tiêu Cẩn mà hỏi hắn, "Làm sao vậy?" Lúc này Mạc Tiêu Cẩn bỗng nhiên quay đầu lại, "Sao là sao." Hà Dương vội vàng vẫy vẫy tay, nói: "Chẳng qua là cảm thấy, nhị thiếu gia ngài ngoài lạnh trong ấm, cười nhiều chút là tốt rồi."

Mạc Tiêu Cẩn đi qua y, Hà Dương nhận ra cảm xúc hắn không ổn, thầm nghĩ mình đúng là đồ thô thiển, nhất định đã nói bậy nói bạ làm nhị thiếu gia mất hứng.

Nhưng Mạc nhị thiếu chỉ đến bên cạnh y, nói: "Đến mài mực đi." "Vâng." Hà Dương kịp thời đáp ứng.

Chỉ một lát sau, tiểu thiếu gia liền đói mà tỉnh lại, Hà Dương lập tức nhanh chân lại gần ôm nó lên đút nó uống sữa, Mạc Tiêu Cẩn chẳng biết từ lúc nào đã đứng sau lưng y, nhìn xuống đệ đệ đang mút núm vú Hà Dương: "Nghe nói làm mẫu thân chỉ cần nghe thấy tiếng hài nhi khóc là sẽ ra sữa?"

"Đúng vậy." Hà Dương gật gật đầu.

"Quả thật là kỳ diệu." Mạc Tiêu Cẩn nói xong liền bắt đầu vuốt ve cơ thể y, "Lần trước đại ca làm vậy cho ngươi, ngươi thoải mái sao?" Hà Dương xấu hổ mà lắc lắc đầu, nội tâm rối rắm.

Vú nuôiWhere stories live. Discover now