11. Miss or miss?

573 54 4
                                    

Story 10: Miss

Trên con đường đi học về vốn quen thuộc nay lại trở nên xa xôi có lẽ vì trong đầu mỗi người đều chất chứa một suy nghĩ chỉ bản thân hiểu rõ. Một lớn một nhỏ đi cạnh như nhưng không khí khá ngượng ngùng, không ai nói với ai lời nào.

Chỉ còn mấy ngày nữa, Win phải chuyển đến sống ở một đất nước xa lạ. Lại phải bắt đầu lại những mối quan hệ mới. Em là người sống khá nội tâm, giao tiếp với mọi người xung quanh luôn là vấn đề nan giải huống hồ chi đây là một đất nước cách Thái Lan tận một vòng trái đất.

Em cùng người anh lớn này quen biết nhau được hai năm. Win đã chuyển đến rất nhiều nơi ở vì công việc kinh doanh của gia đình nhưng chỉ nơi này khiến em cảm thấy không nỡ rờ xa, có một người anh chịu mở lòng với em, kiên trì tiến đến bắt chuyện dù tấm rào chắn trong tâm em cao đến mấy.

Bright vừa đi vừa ngẫm nghĩ, hai tay đúc vào túi chiếc quần đồng phục ngắn màu xanh, cậu nhóc mười bảy tuổi lại cư xử hệt như một ông cục non. Lúc sáng vẫn còn rất vui vẻ, chiều về lại yên ắng, chỉ là gã vẫn chưa tưởng tượng được sau này không có Win bên cạnh cuộc sống gã sẽ thay đổi thế nào.

Mỗi sáng sẽ đợi em trước nhà để cùng đi học, ra chơi lại dính nhau cười đùa, đến tối cùng nhau ôn bài vở, những ngày rảnh rỗi lại cùng nhau xem phim. Mỗi ngày đều như một thói quen và Win chính là thói quen của gã.

Win thả lưng lên chiếc nệm êm ái nhìn đăm đăm vào trần nhà. Đây không phải là lần đầu tiên em chuyển nhà nhưng lại là lần đầu tiên em không muốn rời đi.

Win luyến tiếc nơi này, luyến tiếc những vui vẻ và cả anh ấy.

Em đã từng nghĩ đến viễn cảnh sau này sẽ phải đi học một mình, vui đùa một mình, xem phim một mình như trước đây em đã từng nhưng khi sắp phải đối mặt Win lại không nỡ.

Chỉ đơn giản là một người anh hàng xóm thôi ư?

Win không nghĩ thế.

Những ấm áp từ nơi Bright phát ra luôn khiến trái tim em đập nhanh hơn mức bình thường. Win đã rất cố gắng để gã không biết thứ trong lòng ngực trái của em chứa hình bóng gã. Có lẽ gã sẽ ngừng nói chuyện với em cũng có thể xem em là một tên đồng tính mà xa lánh? Em không rõ cũng không muốn biết.

Ở cạnh Bright với vai trò một người em, Win cũng đã rất mãn nguyện.

Bright từng bước đi vào phòng Win, nhìn thấy Bright em cũng không ngạc nhiên lắm vì hai nhà ở cạnh nhau, qua qua lại lại cũng trở thành thói quen. Đặt mông lên ghế bàn học nhìn người trẻ hơn khuôn mặt mang nét u buồn. Bright lấy từ túi quần ra hai tờ tấm thiệp màu xanh lá đưa cho Win một lá rồi mở lời "Ghi những lời em muốn nói với anh vào đây". Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Win gã tiếp tục nói "Đợi đến khi gặp lại anh sẽ đọc chúng. Anh cũng sẽ viết".

Bright cảm thấy điều mình làm có phần ngốc nghếch nhưng đây là người em gã thật sự yêu thương, Lần này Win đi không chắc có còn trở về Thái Lan nữa hay không. Bright muốn sau này khi nhìn về những ngày tháng hồn nhiên trước đây gã vẫn nhớ cậu em lẽo đẽo theo gã ngày nào.

Stories About BrightWinWhere stories live. Discover now