17.

2.6K 293 18
                                    

Park Jisung nhếch môi cười đểu, chống một tay lên tường nhìn Na Jaemin trước mặt.

"Rồi phòng của em hay là cái phòng để hai người vào hú hí ôm ấp nhau suốt từ hôm qua đến giờ?"

Na Jaemin không xê dịch gì cảm xúc trên mặt, thẳng tay kí vào đầu nhóc em một cú.

"Cho hỏi NGƯỜI YÊU CŨ ghen tị hay sao mà hỏi lắm vậy?" - Ba chữ được Jaemin nhấn mạnh, hất hàm về phía Jisung.

Jisung ngẩn to te, vội vàng trở về bộ dạng khúm núm đúng mực như đang đứng trước sếp mình. Em dùng mánh nghiêng đầu nhe răng cười hì hì tỏ vẻ dễ thương, hi vọng anh bớt giận một chút.

"Xong hôm qua còn không thèm ngó sang xem anh mày sống chết như nào. Sinh nhật anh đấy, bảo thương anh mà đối xử với anh như thế à?"- Jaemin tiếp tục mắng cho em một trận.

"Ai bảo thế? Cả em, Chenle với anh Renjun đã định tổ chức sinh nhật bất ngờ cho anh đấy, bánh kem còn nguyên trong tủ lạnh kia kìa. Lúc đứng ở cửa phòng thì thấy anh với bạn thân ôm nhau chặt cứng như thế, ai mà dám chen vào."

Nghe đến đây Na Jaemin ngượng ngập cả mặt, cả nhóm đã nhìn thấy hai người rồi á.

Jisung cười hả hê nhìn mặt anh đang đỏ bừng lên, lôi điện thoại từ túi quần lướt lướt vài cái rồi giơ cho anh xem.

"Đây, nhìn đi, điện thoại đời mới chụp ảnh rõ chưa!"

Bức ảnh có ba người đang chìa ra chiếc bánh kem nhỏ trước mặt, chỉ trỏ về phía đằng xa có hai cục người đang dính liền, ôm ấp nhau ngủ ngon lành.

"Thế có mắng em nữa không? Em bấm máy up lên Bubble ngay bây giờ luôn đấy." - Jisung rướn mày nói với Jaemin.

"Thế cơ á? Anh còn giữ video chú hôn chân anh lúc xỉn đấy."- Jeno từ cửa phòng ngó vào, không biết đã đứng nghe hai người nói chuyện từ bao giờ.

Jaemin thấy Jeno thì như tìm được phao cứu sinh. Cậu tủm tỉm cười, phẩy tay nhờ Jeno xử lí Jisung giúp, rồi nhẹ nhõm bước chân khỏi phòng.

Trong phòng, Jeno vẫn đầu tựa cửa, đột nhiên ngó về phía điện thoại của Jisung.

Dễ thương thế.

"Ê từ từ đừng xoá, gửi sang anh trước đi."

.

.

.

Jeno gần đây thấy mình lạ lắm, lòng cứ thấy không yên ổn nổi kể từ vụ Jaemin và Jisung "hẹn hò". Hắn đang thấp thỏm, nhưng lại chẳng biết thấp thỏm vì điều gì. Sợ rằng Jaemin một ngày nào sẽ hẹn hò chăng? Nhưng tại sao lại phải sợ điều ấy chứ? Hắn cũng không biết nữa.

Jeno cuối cùng không nhịn được mà rủ Jaemin về lại phòng mình ở. Hắn bắt đầu nhớ những lời cằn nhằn phiền phức của Na Jaemin mỗi khi cắm đầu chơi game cả ngày rồi.

Jaemin tỏ vẻ e ngại nhưng rồi cũng đành gật đầu trước ánh mắt đầy mong chờ của Jeno.

Hai người lại quay về cuộc sống như lúc trước: hắn cặm cụi bên máy tính, cậu trên giường bấm điện thoại chơi game, thỉnh thoảng qua lại được vài câu. Chỉ khác một điều, trong phòng thường xuyên có sự xuất hiện của một người nữa.

| NOMIN | My YellowWhere stories live. Discover now