Chap 9: Cuộc chiến phù thủy - Ngọn lửa

739 104 2
                                    

Đó là lần đầu tiên France đón bình minh trong nỗi lo sợ mà anh đã cố quên nó đi. Anh thấy Germany trong cơ thể UK trở về mà bản thân chỉ có thể thở dài. Cả hai phe của họ đều đang có những ý tưởng điên rồ nhưng số lượng và thế trận lại ngả về phe con người.

France nhìn lại từng căn phòng và cả dãy hành lang, anh có thể nghe thấy tiếng mẹ gọi anh từ dưới tầng và bố anh đang viết gì đó trong thư phòng. Normandy sau khi trêu Calais đã phải cong chân chạy khỏi cậu. Anh cả Paris trông kiệt sức không thể quản nổi lũ trẻ tinh nghịch.

Quãng thời gian ấy đã rất lâu rồi, nhưng sao lại như ngày hôm qua.

- Ah France!

Ừ, cả Germany nữa. Lúc ấy anh chỉ là một đứa trẻ mới biết cảm giác thích một ai đó, nhìn lại, anh cũng ngốc thật. Nhưng đến bây giờ France vẫn không hiểu tại sao cậu lại phản bội anh.

- France!

Anh sực tỉnh, nhận ta Germany đang ở sau lưng.

- Hm sao anh như người mất hồn vậy? Đêm qua không ngủ được sao? - Germany biết thế nào anh cũng không quan tâm cậu nói gì, nhưng vẫn mỉm cười nói tiếp - Anh muốn đi dạo cùng em không? Chỉ một lúc thôi.

- Đi đâu?

Germany chỉ mỉm cười bước đến trước cầu thang và cậu tự thả mình rơi xuống. Chẳng có gì phải sợ khi cậu biết France sẽ ngay lập tức đỡ cậu. Không, anh không đỡ cậu, mà là cơ thể này. Germany à, cậu bị sao vậy chứ?

- Hãy đi một vòng như chúng ta vẫn làm ngày trước ấy.

France và Germany bắt đầu đi dọc theo bìa rừng, qua dòng suối nhỏ róc rách cách đó không xa. Sáng hôm ấy thật yên bình, mặt trời không quá chói, trời rất xanh, gió thoảng và những đám mây nhẹ nhàng trôi. Đến cả sóng lòng anh cũng không dậy nữa.

- Ah!

France theo phản xạ đỡ lấy đứa bé và bế lên, kể cả là Germany, nhưng cơ thể này anh sẽ bảo vệ đến cùng. Mà Germany cũng bất ngờ, đó là cậu vô tình vấp phải đá mà ngã thật, vì cậu đang không tập trung. Ha, cậu cười chua chát, France để cậu gần anh như này chẳng qua là muốn bảo vệ cơ thể cậu đang chiếm.

- France có mùi thơm thật đấy.

Mùi của cánh đồng hoa oải hương thoang thoảng trong bầu không khí của một buổi chiều trong xanh. Chính Germany đã nói với anh thế.

Hôm ấy, anh và cậu dắt tay nhau chạy trên cánh đồng hoa nơi họ vẫn thường chơi đùa và kết vòng hoa. Germany chẳng may ngã vào anh, hai người bật cười và cậu nói anh đúng là sinh ra ở nơi rất đẹp.

Nghĩ lại, đến France cũng thấy Germany thực sự rất hạnh phúc. Thế tại sao cậu phản bội anh?

- Germany, ta muốn hỏi ngươi một câu.

- Ah cuối cùng anh cũng nói chuyện với em đấy!

- Tất cả những gì diễn ra trước đây... Có lúc nào ngươi thật lòng không?

Germany rõ không lường trước câu hỏi này, cậu nghĩ anh sẽ hỏi về đứa trẻ. Nhưng cậu cũng khó mà trả lời, hay chọn không trả lời? Quá muộn rồi, những kí ức ấy chẳng còn ý nghĩa nào, đến cậu cũng không nhớ nữa.

[Countryhumans FrUK] Vật hiến tế của Phù thủy (HOÀN)Where stories live. Discover now