✧Chương 39: Song long 3P

10.6K 310 16
                                    

Ngay khi Lục Viễn quyết định thuận theo phản ứng của thân thể, đem Giang Liệt trở thành gậy mát xa lớn tự động, hắn cũng đã nhìn rõ rất nhiều chuyện.

Dù sao so với ba tên súc sinh bọn họ, hắn đã sống lâu hơn mười mấy năm, ăn nhiều hơn mười mấy năm i-ốt (muối), kinh nghiệm làm người vẫn là hơn hẳn.

Lục Viễn xé rách quân trang của Giang Liệt, đem hắn hôn đến không thở nổi, cơ bắp toàn thân cũng căng thẳng.

Giang Liệt rất nhanh phối hợp, cởi hết áo trong, quần cũng đá bay đi, Lục Viễn ôm lấy hắn, hai người đồng thời lăn đến trên giường lớn.

Lục Viễn buông hắn ra, vươn tay vói vào trong quần lót Giang Liệt, nắm chặt cây gậy thịt lớn kia, nhẹ nhàng mà tuốt lộng.

Giang Liệt bị trêu chọc đến mặt đỏ tai hồng, cuốn lấy đầu lưỡi Lục Viễn không tha: "A ân, ưm!"

Hai chân Lục Viễn vòng qua thắt lưng Giang Liệt, dùng cây gậy đã cứng rắn của mình cọ xát lên cây gậy lớn của hắn.

"A, Giang Liệt, ha ân, cắm vào, chơi hậu huyệt của thầy, nhanh!"

Tâm tình Giang Liệt kích động, bị giọng nói tiêu hồn của Lục Viễn làm cho toàn thân tê dại.

Đây là chuyện gì? Trong trí nhớ của hắn Lục Viễn không phải như thế, làm thế nào chỉ mới mấy tháng ngắn ngủn, thầy ấy có thể trở nên gợi cảm như thế?

Gợi cảm đến mức, khiến người khác không chịu đựng được.

Giang Liệt thở sâu, buông tha cánh môi hồng mềm mại của Lục Viễn, liếm hôn tai của hắn: "Ha ưm, em muốn làm thầy, thầy cho hay không?"

Lục Viễn vuốt ve Giang Liệt, môi bị hôn đến đỏ mọng hé mở: "A ân, làm đi, trực tiếp cắm vào."

Giang Liệt nhanh chóng lột quần lót ra, côn thịt cứng rắn lập tức bật ra ngoài.

Lục Viễn cúi đầu nhìn nhìn, rung giọng nói "A ân, mau, nhanh lên."

Giang Liệt vươn tay sờ miệng huyệt Lục Viễn, ẩm ướt mềm mềm, cái miệng nhỏ nhắn co rút lại, có tinh dịch của Tiêu Cẩn Du bôi trơn, dương vật Giang Liệt dễ dàng đâm vào.

"A, sâu quá, Giang Liệt, mau làm thầy, a a."

Kỳ thật căn bản không cần Lục Viễn mời, Giang Liệt cũng đã nhịn đến cực hạn, hắn đem côn thịt rút ra hết, lại đâm vào toàn bộ.

"Bạch bạch bạch" tiếng thân thể va chạm quanh quẩn trong phòng, trong không khí tràn đầy hương vị dâm mỹ.

Hai chân Lục Viễn cuốn lấy cái eo cường tráng của Giang Liệt, kẹp chặt mông hắn, thích đến dâm kêu liên tục.

"A a, thích a, Giang Liệt, thoải mái, thật thoải mái, ha a. Đến rồi, a, đúng, chính là chỗ đó, lại đâm vào, đâm chỗ đó, a a."

Giang Liệt đè nặng Lục Viễn, tầm mắt nóng rực gắt gao chăm chú nhìn vào trên mặt hắn, nhịn không được cắn răng mắng: "Mẹ nó!"

Tiêu Cẩn Du ở một bên nhìn, trong lòng không biết là tư vị gì, một người là anh họ hắn, một người là ông chú khiến hắn lần đầu tiên động tâm.

Ai nha, thật sự rất không được tự nhiên!!

Nếu thầy Lục chỉ cùng một mình hắn lên giường thì tốt rồi, sao lại để lão Giang và Đại Vũ bọn họ cùng chơi!

Tiêu Cẩn Du thầm nghĩ, cảm giác được miệng và đầu ê ẩm, cúi xuống hôn lên tóc Lục Viễn, hung hăng hôn cánh môi  của hắn.

Lục Viễn định mở miệng nói gì đó, lại bị hôn, lập tức đáp trả đầu lưỡi Tiêu Cẩn Du, nhiệt liệt mà hôn môi.

Tiêu Cẩn Du một bên hôn Lục Viễn, một bên sờ nắn viên thịt trước ngực hắn, vừa nhéo vừa vặn, dùng không ít sức.

"A ân, ư ưm, Tiểu Ngư, a, ha ân."

Đầu vú Lục Viễn trở nên vừa lớn vừa cứng, Tiêu Cẩn Du chính là nghe tiếng rên rỉ của hắn, phía dưới lại có cảm giác.

Tay trái Lục Viễn ôm lấy cổ Tiêu Cẩn Du, đè xuống cái ót của hắn, hai người  thân mật hôn cắn nhau, phát ra tiếng "chụt chụt".

Giang Liệt mãnh liệt đóng cọc mười mấy phút đồng hồ, đột nhiên đem tốc độ thả chậm, bởi vì thật sự rất thoải mái, hắn không muốn mau chóng bắn tinh.

Thời điểm Tiêu Cẩn Du và Lục Viễn đem miệng tách ra, đều có chút thở không thông, Tiêu Cẩn Du hít sâu vài hơi, hướng Giang Liệt cười nói: "Lão Giang, đổi tư thế, em muốn chơi song long nhập động."

Giang Liệt dừng động tác lại, mặt cũng trở nên đỏ bừng: "Có được không? Không nên đi? Chơi song long có thể làm hậu huyệt của thầy ấy nứt ra hay không?"

Tiêu Cẩn Du cũng có chút chần chờ: "Chắc là không đâu?"

Hai người bọn họ đang do dự, Lục Viễn đã chịu không nổi, cau mày nói, "Sao lại ngừng rồi?"

Tiêu Cẩn Du mân mê cái miệng nhỏ nhắn, ủy khuất mà nói: "Em cũng muốn cùng đi vào, em lại cứng rồi, thầy à, đều là do thầy làm hại, thầy loạn phóng điện cho em, em cứng đến đau."

Tiểu huyệt của Lục Viễn vô cùng ngứa, không kiên nhẫn mà liếc mắt Tiêu Cẩn Du một cái: "Nhanh lên, em cũng tiến vào đi."

Chiếm được sự cho phép của Lục Viễn, Giang Liệt cũng không nói gì nữa, hắn ôm chặt Lục Viễn, trở mình một cái.

Ngay lúc này, tư thế liền biến thành Giang Liệt ở dưới, Lục Viễn nằm trên người hắn.

Tiêu Cẩn Du quỳ sau mông Lục Viễn , nắm côn thịt hướng bên trong mà đâm, miệng huyệt phối hợp thả lỏng.

Dương vật cực lớn ngay lập tức đâm vào bên trong, Lục Viễn ngửa đầu thét  ra tiếng: "Ân a, đầy, thật sự đầy, a ha, a."

Hai cây thịt heo lớn cắm ở bên trong hậu huyệt Lục Viễn, vừa trướng vừa đau, càng nhiều là khoái cảm, vô cùng kích thích.

Tiêu Cẩn Du cùng Giang Liệt cơ hồ  đồng thời gầm nhẹ, ba người đều thích đến thần hồn điên đảo, giống như bay lên trời.

Tiêu Cẩn Du đem tính khí rút ra vài phần, sau đó mạnh mẽ thao làm đi vào, trêu đùa: "A, ưm, thầy cảm thấy như thế nào? Thoải mái sao? Không đau đi? Thầy ơi, trên vai thầy có nốt ruồi đỏ này, ha ưm, em trước kia làm sao lại không phát hiện nhỉ?"

๖ۣۜEdit•๖ۣۜCaoH•๖ۣۜThao Khóc Lão SưWhere stories live. Discover now