8

1.2K 109 19
                                    

Sau khi trở về Seoul, Jimin liền đi tìm Taehyung ngay lập tức. Em bây giờ đã có tình yêu rồi, em muốn chia sẻ với người bạn thân nhất mà mình có. Chắc rằng Taehyung sẽ vui mừng lắm cho xem.

-Jungkook à, Taehyungie đâu rồi?

Em ngó xung quanh nhà hắn, dường như chẳng thấy bóng dáng của Taehyung.

-A đau, Jungkook sao lại nhéo em cơ chứ?

Ôm lấy một bên má của mình, cái miệng nhỏ lại không ngừng oán trách.

-Đứng trước mặt bạn trai mình hỏi về người con trai khác, anh chưa đánh đòn em là may rồi.

Jimin trừng mắt nhìn Jungkook, miệng lại lẩm bẩm

"Đồ ông già khó tính"

-Em mới nói gì?

Em vội lắc đầu, sau đó ôm lấy mà hôn lên môi Jungkook.

-Em đi tìm Taehyung một chút. Tối lại về nói chuyện với anh. Ông già của em đừng cau mày nữa.

Jungkook vậy mà lại để Jimin đi thật. Thôi thì cứ chiều lòng em ấy vậy, có gì cứ ghim lại trong lòng, sau này lại tính với em hết thảy.

-Alo, Taehyungie đang ở đâu đấy?

"Là em bé đấy à? Mình đang ở quán rượu gần trạm xe buýt"

-Cậu sao lại uống rượu thế?

"Mình thất tình".

Nghe giọng buồn bã của Taehyung, em liền vội chạy đến quán rượu ấy, tay vẫn không quên soạn vội vài dòng tin nhắn cho hắn.

Taehyung mắt đỏ ngầu gục ở bàn, nếu đây là cách duy nhất khiến em để tâm đến anh, anh cũng không ngại mà làm tất cả.

-Taehyungie.

Giả vờ ngẩng đầu lên nhìn em, Taehyung liền kéo em vào lòng mà ôm thật chặt.

-Đừng rời bỏ mình, đừng để mình lại một mình mà.

Anh không ngừng khóc lóc tỉ tê trong lòng Jimin, mà em lại nghĩ Taehyung nhìn nhầm mình thành người yêu, thế nên cứ mặc cho Taehyung ôm mình.

Từ đằng xa, Jungkook vội chạy đến, Taehyung thấy thế liền bất chợt đẩy Jimin vào tường mà hôn ngấu nghiến.

-Ưm...bỏ ra...Taehyung...cậu làm cái gì vậy…

Dùng chút sức lực yếu ớt của mình mà chống cự, Taehyung lại được đà lấn tới, càng lúc càng hôn mạnh bạo hơn.

Một cú đấm như trời giáng đánh thẳng vào má trái của Taehyung, khiến anh ngã sõng soài trên nền gạch lạnh lẽo.

-Con mẹ nó, mày nghĩ gì mà dám động vào em ấy.

Jungkook không ngừng đánh thật mạnh, thật nhiều vào người Taehyung. Không một ai trên đời này được chạm vào em của hắn. Chỉ mỗi hắn mới có quyền làm thế, chỉ có hắn mà thôi.

Ôm lấy Jungkook, Jimin không ngừng cầu xin Jungkook ngừng lại.

-Hức..dừng lại...Jungkook...đừng đánh nữa...anh định giết Taehyung sao?

Nhìn em nức nở, hắn vội dừng lại, ôm lấy em vào lòng mà dỗ dành.

-Ngoan, không khóc, anh xin lỗi. Làm em sợ có đúng không?

DESTINY [KOOKMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ