79. Món quà bất ngờ

788 34 1
                                    

Trước khi đọc truyện thì tớ có đôi lời muốn nói, như đã nói vì năm cuối cấp nên tớ hơi bận. Vì vậy trong lúc thời gian rảnh, tức là trước khi vào học vào tuần sau, tớ sẽ cố gắng thêm chương cho mọi người. Rồi sau đó chắc lại phải hẹn mọi người cho đến khi tớ kết thúc năm học.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ và chờ bộ truyện ạ 🥰
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thẩm Phi trở lại biệt thự lúc 8 giờ rưỡi, Mạch Tuyết còn đang ở trong phòng chăm sóc Hạ Nhiêu.

Nhìn thấy Thẩm Phi đi vào, Mạch Tuyết hơi hơi mỉm cười: "Trở về nhanh như vậy? Thật là ngoài ý muốn."

Yến hội chưa đến chín mười giờ đã kết thúc, khả năng duy nhất chính là gia hỏa này chạy trốn, chẳng qua nghĩ lại cũng đúng, đây mới là tác phong của Thẩm Phi.

Thẩm Phi nhướng mày, trên mặt phác hoạ ra một mạt ý cười: "Mạch Tuyết còn chưa đi sao, thế nào? Không phải muốn đưa quà sinh nhật cho tôi chứ ~"

"Lễ vật hôm nay cậu nhận được còn chê ít?"

Mạch Tuyết bĩu môi: "Lòng tham không đủ, được rắn nuốt voi."

Thẩm Phi đánh giá khắp người Mạch Tuyết một lần, mắt hồ ly mắt có nhè nhẹ hài hước: "Thân hình của cậu không hề có bóng dáng của voi."

"Cậu!"

Ánh mắt Mạch Tuyết lạnh lùng, ngay sau đó nước mắt lưng tròng bổ nhào vào trên người Hạ Nhiêu , giống như con cún nhỏ bị ủy khuất : "Nhiêu nhi em xem hắn kìa, thật biết bắt nạt anh ......"

Nhìn con ngươi trong suốt phỏng tựa lưu li, Hạ Nhiêu nhịn không được mà ngây người. Thấy Hạ Nhiêu ngây ngốc nhìn hắn, đáy mắt Mạch Tuyết hiện lên một mạt giảo hoạt, thông qua khoảng thời gian ở chung này, hắn cuối cùng cũng tìm được phương pháp khắc chế Hạ Nhiêu. Tuy rằng cách này làm mất bản tính của hắn một chút, nhưng nhìn cô như vậy, cảm giác cũng không tệ lắm.

Thẩm Phi thấy vậy, hung hăng trừng mắt nhìn Mạch Tuyết, thứ này quả thực học mười phần vô sỉ của hắn, thậm chí ra một chiêu thắng một chiêu!

Thẩm Phi đi qua, bá đạo lại ôn nhu hôn lên môi Hạ Nhiêu, chậm rãi liếm mút đôi môi mềm mại, tựa như đang nhấm nháp mỹ thực gì đó, đầu lưỡi linh hoạt mở ra khớp hàm của cô, động tác mềm nhẹ, giống như sợ lực đạo quá mạnh sẽ tác động đến vết thương trên người cô. Nụ hôn mềm nhẹ tựa như lông chim phất qua, làm trong người Hạ Nhiêu len lỏi ra một dòng điện, thân thể mềm mại cũng run rẩy theo. Cứ việc chỉ là như vậy, cũng làm hạ thể truyền ra đau đớn, cô không tự giác kêu rên ra tiếng, động tác Thẩm Phi cũng theo đó mà dừng lại.

Thẩm Phi nghe được tiếng Hạ Nhiêu kêu rên, không chút do dự lui ra, đôi mắt khẩn trương nhìn chằm chằm cô : "Thế nào? Nơi nào đau?"

Nhìn thấy Thẩm Phi khẩn trương như vậy, Hạ Nhiêu biết, chuyện lần đó để lại cho hắn bóng ma rất lớn, từ trong khoảng thời gian này hắn rất cẩn thận là có thể nhìn ra được.

Hạ Nhiêu hơi hơi mỉm cười, nhẹ nhàng lắc lắc đầu: "Không đáng ngại."

Có lẽ là ánh mắt Mạch Tuyết ở bên cạnh quá mức u oán, vì phòng ngừa lại xảy ra chuyện, Hạ Nhiêu duỗi tay cầm lấy tay Mạch Tuyết, tức khắc làm khuôn mặt u oán đáng thương nhộn nhạo ra nụ cười nhè nhẹ.

[EDIT-NP-H] Ngược đãi thành yêuWhere stories live. Discover now