19 - 20 - 21

749 51 3
                                    

Chào mọi người, lễ tình nhân vui vẻ nhé!
***
19.

Trong chớp mắt, khi hai đôi môi chạm nhau, đôi mắt Hà Dung An mở lên, các phản ứng của cậu trở nên chậm chạp.

Cái hôn của Hàn Chu trúc trắc lại ngốc nghếch, chỉ biết ngậm lấy môi cậu, từ từ mà duỗi lưỡi ra liếm liếm. Hà Dung An lấy lại tinh thần, dùng hết sức mà đẩy Hàn Chu ra nhưng cậu vừa đẩy một cái Hàn Chu đã nắm vai cậu, đè lên vách tường, ấn xuống như mãnh thú bắt được con mồi thì đừng mong thoát khỏi.

Hà Dung An ngơ ngác hỏi: "... Anh làm gì đó... A!"

Hàn Chu hôn lên đôi mắt ướt sũng của cậu, hôn lên môi. Hà Dung An cắn hắn một miếng cũng không hề để ý mà còn nắn cằm cậu, thâm nhập vào khoang miệng.

Hai người đều chưa hôn bao giờ, thô lỗ mà ngây ngô. Hà Dung An chỉ cảm thấy Hàn Chu hôn sao mà dữ thế, cậu không thở nổi. Nước vẫn chảy khiến hai người ướt đẫm, lại như dầu tưới lên lửa, chỉ thấy nóng không chịu được.

Tới khi cậu gần như ngạt thở Hàn Chu mới miễn cưỡng lui ra, giọng khàn khàn gọi tên Hà Dung An.

Đôi má Hà Dung An đỏ ửng, nhìn gương mặt sắc nét của Hàn Chu. Nước chảy theo xương hàm hắn xuống cằm, đôi mắt nhìn thẳng, thâm trầm mà lại hung ác, tính xâm lược phải đạt cả mười phần.

Hàn Chu gọi: "An An."

Cột sống Hà Dung An như có một đợt sóng tê dại chạy qua, ngơ ngẩn cả người. Lần thứ hai Hàn Chu hôn xuống, Hà Dung An chống cự, vòng tay qua vai hắn, ôm cổ mà cắn thẳng lên.

Hàn Chu duỗi đầu lưỡi cho cậu cắn, cho cậu cắn vào môi mình. Hắn thì cách một lớp áo phông mỏng manh mà sờ lồng ngực, sờ xương sườn rồi vân vê đầu vú nho nhỏ của thiếu niên.

Hơi thở của hai người trở nên gấp gáp, nóng bỏng, say mê. Hàn Chu hôn lên cổ, lên xương quai xanh của cậu. Hà Dung An thở gấp ngửa cổ lên, ngón tay hờ hững mà bắt lấy mái tóc ngắn ngủn của Hàn Chu, không nắm được. Một cánh tay đưa tới, bắt được ngón tay của cậu rồi.

Đột nhiên một loạt tiếng bước chân truyền từ bên ngoài tới. Hình như bọn Hàn Kỳ tỉnh dậy rồi, lớn tiếng mà nói chuyện.

Hà Dung An bỗng tỉnh táo hơn một chút, bám chặt vào tay Hàn Chu, gấp gáp nói: "Từ từ đã... Hàn Chu!"

Hàn Chu dừng lại, nhìn Hà Dung An rồi hôn thẳng lên đầu vú nhỏ dưới lớp áo phông ướt đẫm.

Hà Dung An hừ nhẹ một tiếng, chân sắp mềm nhũn cả rồi.

Hàn Chu đóng nước, đôi tay di chuyển xuống mông Hà Dung An, nâng cậu lên. Ngón chân Hà Dung An cuộn tròn, đằng sau lưng là bức tường thô ráp, ẩm ướt, chỉ có thể dựa vào người Hàn Chu. Cậu nhỏ giọng: "Anh bỏ tôi xuống."

Hàn Chu lại hôn lên chặn đôi mội Hà Dung An lại. Một bàn tay xẹt qua bắp đùi cậu, thân dưới hai người có phản ứng, dựa sát vào nhau, không thể che dấu.

Vật đó của Hàn Chu cương cứng, trắng trợn mà đẩy Hà Dung An, lộ ra tình dục đáng sợ. Trong lòng Hà Dung An hốt hoảng. Hàn Chu đưa tay sờ sờ má cậu, lại gọi một tiếng "An An"

[ĐM] Khó ngủ - Hoa QuyểnHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin