chương 6

2.3K 85 3
                                    


Cô theo thói quen dậy sớm liền hoảng sợ   khi thấy nó nằm kế bên, cũng may không làm cho nó tỉnh lại.

Trời tháng mười mặc dù đã hơn 6 giờ nhưng trời vẫn chưa sáng hẳn. Ánh mặt trời yếu ớt chiều vào gương mặt nhỏ đang say ngủ kia càng tăng thêm vẻ đẹp mê người.

Cô đưa tay vuốt nhẹ theo đường nét gương mặt nó. Cái mày liễu, mi dày mũi cao, đôi môi mỏng. Cô đưa tay vân vê đôi môi đỏ kia, cảm giác mềm mại khiến cô lưu luyến.

Cô thực muốn nếm thử đôi môi kia có cảm giác gì, nhớ lại cảm giác đêm qua cô mơ thấy viên kẹo hồ lô liền đỏ mặt. Bây giờ hai người nằm đối mặt chỉ cách nhau vài cm, chỉ cần động một chút là chạm đến đôi môi của nó.

Cô run rẫy nhắm mắt rướn người đến, cô có thể cảm nhận được hơi thở đều đều của nó ngay trên mặt. Đôi môi mềm mại như bánh flan, khiến cô chỉ muốn cắn lấy một ngụm. Hương hương sữa đặc trưng của nó hòa tan trong miệng cô, nhưng cô vẫn cảm thấy chưa đủ. Cô lúc đầu chỉ dám chạm nhẹ, sau đó chuyển sang mút đôi môi của nó. Chiếc lưỡi tinh ranh cại khớp hàm của nó vui vẻ chui vào.

Nó đang ngủ say bị làm phiền liền nhíu mày, nhưng cái cảm giác mềm mại kia khiến nó tỉnh ngủ.

Gương mặt xinh đẹp của soái tỷ đang ngay trước mắt, đôi mắt nhắm hờ. Khi thấy nó tỉnh lại cô liền đỏ mặt tự động xích ra xa.

__là cô ấy hôn mình sao?! Chẳng lẽ cô ấy......muốn cướp nụ hôn đầu của mình sao?!__nó vui vẻ khi kẻ cướp nụ hôn đầu của nó là cô. Cho đến khi nó thấy dưa chua đang lấy móng vỗ mặt nó.

" ahhhhhh!!!! Dưa chua?! Tiên sư tổ nhà mày. Mày có biết hay không đó là nụ hôn đầu của tao?! Hu hu hu." nó nắm cổ dưa chua ra sức mà trút giận.

__sao số tui lại nhọ như vậy?! Dưa chua ơi dưa chua. Sao mày lại láy đi nụ hôn đầu của tao hả?!__nó khóc không ra nước
Mắt. Cạy hàm răng ra con mèo xấu xa kia ra__mà khoan không phải lưỡi mèo rất thô ráp sao?!__nó giật nảy mình khi nhận ra sự thật.

Nhưng nó vẫn là nhìn xuống những câu hỏi kia. Đến khi ăn sáng thì nó chịu hết nổi rồi.

" là cô hôn em lúc sáng sao?!"

" phụt..." cô thực sưu cảm thấy may mắn khi cô đã ăn xong chứ không thì chắc sớm phun đầy mặt nó.

"Thật sự là cô sao?!" nó không buông tha chăm chăm nhìn cô.

" làm gì có." cô quay đi tránh ánh nắt kia của nó.

" trời ơi. Ông trời có mắt không vậy?! Sao cô lại cướp đi nụ hôn đầu của em?! Hức. Cô nhất định phải chịu trách nhiệm ah." nó lăn lộn trên mặt đất lồng lộn kêu gào.

" cậu bạn nhỏ em làm hơi quá rồi đấy." cô hững hờ nhìn nó diễn.

" chính cô. Cô cướp đi nụ hôn đầu của em.  Cô nhất định phải chịu tránh nhiệm."

" cậu bạn nhỏ. Em thậm chí còn chưa đủ tuổi đấy, tôi vẫn chưa muốn vào trại tạm giam với lí do giao cấu với trẻ vị thành niên đâu."

__ hình như mình bị dính vào rắc rối lớn rồi. Mình tiêu chắc rồi.__cô trong lòng đang hoảng muốn lật nhà luôn rồi.

[Bh] Thanh xuân. Tôi Gặp Em Where stories live. Discover now