Silent Love [Chap 15-1]

599 7 0
                                    

Chap 15 :


Part 1 :




Chuyện Jessica sẽ đi coi mắt mau chóng đến tai Tiffany thông qua lời cảm ơn của bà Jung. Tiffany chỉ mỉm cười nhẹ để nói chuyện với bà nhưng trái tim cô thì đang rỉ máu. Để đảm bảo Jessica không nghĩ gì tới mình, Tiffany quyết định dọn về ở cùng Yuri và thật lạ là cô gái đó không hề phản đối. Cô lại trở về tình trạng trước đây, im lặng, ít cười và thích bóng tối. Yuri quả thật rất tốt khi chăm sóc cho Tiffany chu đáo, chỉ là ánh mắt buồn bã đó đã khiến cho cô lưu tâm tới nó, cảm giác rất lạ nhưng cũng không phải là quá tồi tệ.


“ Sữa nữa không. “ Yuri hỏi khi đang cùng Tiffany ăn sáng.


“ Không, cảm ơn cậu. “ Tiffany ôn tồn trả lời.


Tiffany đã không còn sợ hãi mọi thứ nhiều như thời gian đầu nữa. Vì có một lẽ, chẳng có thứ gì đáng sợ hơn là đánh mất Jessica. Nỗi sợ chỉ là thứ gì đó quá nhỏ nhoi so với sự mất mát lớn lao đó. Nhưng đồng thời Tiffany lại luôn nghĩ về Jessica khi cô đối mặt với một nỗi sợ nào đó. Nghĩ về Jessica, nhớ về cô ấy làm trái tim cô ấm áp trở lại, nó đủ mạnh để sẵn sàng đương đầu với những khó khăn trong cuộc sống.


“ Cậu vẫn sẽ làm thế à…rời xa Jessica ấy. “ Yuri e dè hỏi, bản thân cô cũng biết hôm nay sẽ là ngày Jessica đi xem mắt.


“ Ước gì mình có thể làm khác. “ Tiffany nhắm mắt mình lại, cắn chặt môi…


Cậu nhất định phải hạnh phúc Jessi của mình.


Cầu mong cho người mình yêu hạnh phúc bên một người khác. Cao thượng quá nhỉ, nhưng Tiffany lúc này lại tự cười cái sự cao thượng của mình. Vì cô xem điều đó là một sự ngu ngốc. Tiffany vốn dĩ chẳng phải người cao thượng đến thế, cô thuộc cung Sư Tử và những người cung này luôn muốn giành lấy mọi thứ của mình. Chỉ một thứ khiến cô chùn chân và thực hiện điều mà cô ghét, chỉ vì cô quá yêu Jessica Jung… Yêu còn hơn cả bản chất bên trong con người cô…


oooOOOooo




Jessica khoan khoái mở đầu một ngày mới bằng việc mua vài bông hoa cắm trong phòng khách. Treo ảnh Tiffany khắp phòng và cầu thang. Cô chẳng cần sống giả dối với bản thân làm gì. Giờ thì “ người chủ nhà “ đã đi và cô sẽ mãi mãi thuê “ căn nhà “ này dù có “ chủ nhà “ hay không. Jessica đơn thuần chỉ muốn yêu Tiffany từ trong tư tưởng, không đòi hỏi thêm nữa. Cuộc xem mắt hôm nay có thể tốt, cũng có thể không, nhưng cô không quan tâm. Jessica Jung sẽ hạnh phúc khi Tiffany Hwang hạnh phúc.


Jessica vẫn làm hai phần ăn sáng như mọi ngày, tự mỉm cười dù biết sẽ không có ai ăn cùng mình, cho bọn chim ăn và chăm sóc cây cảnh. Tiffany đang không có ở đây nên cô sẽ là người hoàn thành mọi việc mà cô ấy hay làm. Chỉ cần như thế thôi thì cô cũng cảm thấy Tiffany đang ở bên mình rồi. Thế giới của ta tươi đẹp hay không là do cách ta nhận thức về nó. Jessica biết trong trái tim mình có Tiffany, và thế là đủ cho tất cả.


Cô tự chọn cho mình một bộ váy thật đẹp, trang điểm nhẹ nhàng cao quý. Jessica không muốn thất lễ vào lần đầu tiên này. Đây cũng là lần đầu cô cho phép mình làm thứ mình muốn bất chấp Tiffany có đồng ý hay là không. Cô muốn nó thật hoàn hảo và tươi đẹp, hệt như tình yêu mà cô dành cho cô ấy.


Gia đình của Jessica đang ngồi trong nhà hàng Sone 5 sao và chờ Jessica cùng gia đình bên kia. Một chút hồi hộp hiện ra trên khuôn mặt của mọi người. Bà Jung không ngờ con gái bà đẩy chuyện coi mắt này đi quá nhanh bằng cách gặp cả hai gia đình. Bà cứ nghĩ sẽ cần thời gian tìm hiểu hay là gì nữa, nhưng bà cũng không phiền nếu Jessica sớm kết hôn và có cháu cho bà.


Bà Jung vẫn còn mong ngóng một người nữa ngoài Jessica và gia đình bên kia, ánh mắt bà cứ hướng ra cửa suốt, chỉ còn 5p nữa là 8h. Thật sự cũng có hơi căng thẳng.


Krystal thở dài nhìn appa và umma mình. Cô bé là người biết rõ tình cảm của chị mình nhưng lại không thể giúp gì được. Thậm chí việc Jessica quyết định gặp gỡ gia đình hai bên như thế này cũng làm cho Krystal không khỏi bất ngờ. Cô bé tra khảo Jessica nhưng đáp lại chỉ là nụ cười khó hiểu mà chị cô hay xài khi không muốn nói thêm một vấn đề nào đó. Krystal từng rất quí Tiffany, dù nếu để Jessica và Tiffany đến với nhau có chút trái đạo lý nhưng cô bé cũng không phiền nếu người đó trở thành chị dâu thứ hai của mình. Vì thật sự cô bé biết, tình yêu mà chị cô trao cho Tiffany là hoàn toàn chân thành.


Đã 8h5p nhưng những người cần tới vẫn chưa xuất hiện. Bà Jung trông có vẻ sốt ruột hơn ai hết, bà liên tục uống nước và xoa tay vào nhau cho đến khi Jessica bước vào. Cơ mặt bà dãn ra đôi chút, vì dù sao bà cũng không muốn con gái bà thất lễ khi đến sau gia đình bên kia.


Jessica ngồi xuống thật từ tốn, khẽ mỉm cười với appa và umma của cô. Cô không muốn tình hình căng thẳng thêm trước khi cô nói những lời từ đáy tim mình. Dù cô biết chuyện này có thể dẫn đến tình cảnh rất tồi tệ nhưng cô bất chấp tất cả để được sống thật với lòng mình.


“ Sẽ không có ai đến nữa đâu ạ. Con chỉ muốn một cuộc họp gia đình thân mật. “ Jessica để hai tay lên bàn, mặt nghiêm túc.


Bà Jung nhíu mày, sao lại là một cuộc họp gia đình. Rõ ràng đây là sự gặp mặt gia đình hai bên, hơn nữa, người mà bà mong chờ cũng chưa tới cơ mà… Mọi người chờ đợi ở Jessica một sự giải thích hợp lý cho chuyện này. Họ có cảm giác dường như điều Jessica sắp nói rất nghiêm trọng nên cô mới phải làm vậy.


“ Con…yêu Tiffany. “ Jessica nhắm nhẹ mắt mình lại, nín thở nói.


Bà Jung và ông Jung trợn tròn mắt nhìn con gái của mình. Nhưng Krystal chỉ mỉm một nụ cười nhẹ. Đúng là người chị mà cô luôn kính phục cuối cùng cũng có được lựa chọn cho trái tim mình, thừa nhận tất cả còn hơn sống trong nỗi đau về việc yêu một người mà không thể nói ra. Krystal thật sự cảm thấy tự hào, dũng khí của chị cô là thứ mà cả cô và anh hai ChinHo đều không thể có được. Jessica vốn dĩ là một người yêu ghét rất rõ ràng, và hơn ai hết Krystal hiểu, đã đến lúc khẳng định tình cảm mà chị cô dành cho Tiffany unie.


“ Con đang nói cái quái gì vậy Jessica. “ Bà Jung lớn giọng.


“ Con yêu Tiffany Hwang. Và nếu mẹ chưa rõ đó là ai thì đó là người từng suýt lấy anh ChinHo. “ Jessica cứng rắn nói.


Ngay lập tức một ly nước bị bà Jung hất văng vào người con gái mình. Bà quá đỗi tức giận với Jessica. Bà không ngờ nó có thể ăn nói như thế với bà. Bà Jung thừa nhận bà từng có cảm giác kì lạ khi tình cờ đến thăm Tiffany và Jessica, nhưng bà chưa bao giờ dám nghĩ đó là tình yêu, bà chỉ đơn thuần nghĩ là do con gái bà thương cảm cho hoàn cảnh của Tiffany.


“ Mày nghĩ mày đang nói gì thế. “ Bà Jung tức giận đập bàn lớn tiếng. Ông Jung và Krystal phải giữ bà lại, đây là nhà hàng lớn và dù là phòng riêng thì cũng không nên quá khích như thế.


Jessica thở dài, lấy một chiếc khăn trong túi mình và khẽ lau hết nước trên mặt. Cô không trách hành động của umma mình vì cô biết chuyện này quá đỗi phi lí. Chính cô cũng từng đấu tranh để thôi không yêu Tiffany nữa nhưng dù có làm gì thì trái tim cô vẫn ngây dại hướng về cô gái có nụ cười của vầng trăng khuyết cực đẹp. Nếu có thể đi ngược lại con tim mình thì giờ cô và cô ấy cũng đâu xa nhau như thế này…


“ Mẹ, làm ơn đi. Con yêu Tiffany Hwang và chỉ yêu một mình cô ấy. “ Jessica nói giọng cầu khẩn.


“ Mày im đi. Tiffany nó đã có người yêu rồi. Mày còn mù quáng thế làm gì. Tao vừa gặp con bé mấy ngày trước và con bé đã dọn về ở với người yêu hiện tại. “ Bà Jung chỉ thẳng vào mặt Jessica mà nói.


“ Con biết. “


Cô cười một nụ cười khó xác định tâm trạng. Hơn ai hết cô biết quá rõ điều đó nhưng biết làm sao khi trái tim cô không thể yêu một người khác. Không lẽ trách cứ trái tim của mình sao, nó chỉ sống đúng với những gì cô thích thôi mà, nó đâu có tội tình gì chứ. Hơn nữa Jessica cho rằng Tiffany xứng đáng với điều đó, xứng đáng với tình cảm của cô dù cô ấy đã buông tay cô mãi mãi…


“ Jessica nghe mẹ nói, con hãy quên hết đi. Gia đình bên kia rất tốt và mẹ nghĩ DongHae cũng ổn. Con đừng vì một chút tình cảm nhỏ mà mất đi tương lai của mình. “ Bà Jung nhẹ nhàng khuyên răn khi thấy con gái của mình không có biểu hiện nào.


Jessica bỗng nghĩ về tương lai của mình. Cô từng mong mình sẽ cùng Tiffany sinh một bầy con y đúc cô và cô ấy, cùng xây nhà, cùng dạy chúng học và chỉ chúng những điều trong cuộc sống. Khi có Tiffany mọi ước mơ của Jessica về ngôi nhà hạnh phúc thật rõ nét, nhưng từ khi cô ấy rời xa cô, cô chỉ thấy một màu đen vô định, không rõ phương hướng, không rõ mục đích, quá xa xăm… Và kể từ khi đó Jessica biết, mình chỉ có thể có tương lai khi người bước đi cùng cô là Tiffany Hwang.


“ Ước gì con có thể làm như mẹ nói. Nhưng tình cảm con dành cho Fany không đơn giản là cảm xúc thoáng qua. Cô ấy làm nên cuộc sống của con. “ Jessica nghẹn ngào nói, sóng mũi cay cay.


“ Nhưng Tiffany, con bé không yêu con. “ Bà Jung hét lên bất lực với sự cứng đầu của con gái mình.


Jessica mỉm cười chua chát, nhưng cô không tin Tiffany không có tình cảm với mình. Cho đến tận giờ phút này cô vẫn tin vào ánh mắt thoáng buồn đó của cô ấy, rõ ràng nó đầy hình bóng của cô. Dù có rời xa cô đi chăng nữa thì cô vẫn tin rằng, Tiffany thật sự có nỗi khổ nào đó. Cứ cho là cô mù quáng khi không thấy sự thật là Tiffany bỏ rơi cô đi thì cô cũng không quan tâm làm gì. Thà sống trong niềm tin của trái tim mình còn hơn mất đi chính trái tim duy trì sự sống đó.


Cả cái giấc mơ hay là sự thật về đêm ân ái của cả hai cũng chỉ khiến cô càng thêm tin rằng trái tim mình vốn dĩ không thể có ai khác ngoài Tiffany. Những cảm xúc và yêu thương chỉ có thể từ cô ấy khiến trái tim cô đóng băng với tất cả những người khác. Nó không còn là một cánh cửa mở với những người theo đuổi cô hay bất kì ai khác nữa, nó đã được đóng một dấu mộc hoàn hảo, dấu mộc mang tên Tiffany Hwang.


“ Nếu Fany không yêu con, con sẽ chờ. “ Jessica điềm đạm nói, ánh mắt ánh lên niềm tin nhất định.


“ Chờ…mày chờ cái gì chứ. “ Bà Jung giận dữ.


“ Nếu Fany không hạnh phúc, chỉ cần cô ấy trở lại vòng tay con, con sẽ lại tiếp tục che chở và yêu thương cô ấy, rồi nếu cô ấy tìm được hạnh phúc khác, con sẽ để cô ấy ra đi. Nhưng chỉ cần cô ấy tìm con, con sẽ luôn bên cô ấy. “ Jessica mỉm một nụ cười thật hiền.


“ Mày điên rồi. “ Bà Jung gằn từng chữ.


“ NẾU CẢ ĐỜI NÀY TIFFANY HẠNH PHÚC VÀ KHÔNG TÌM ĐẾN CON, THÌ CON SẼ CHỜ TIFFANY CẢ ĐỜI. “


Dường như vượt quá giới hạn của mình, bà Jung ném thật mạnh giỏ xách vào thẳng người Jessica. Cô nhắm mắt chờ đợi sự đau đớn đến nhưng không, có ai đó đã che cho cô, đỡ cho cô tất cả. Và khi mở mắt ra nhìn người đó, trái tim Jessica hét lên trong vui sướng, đó là người cô yêu, người mà trái tim cô luôn mong nhớ hằng đêm. Tiffany của một mình cô… Jessica không còn suy nghĩ được gì khi Tiffany ở quá gần như vậy. Cô ôm cô ấy thật chặt vào lòng mình, sợ mọi thứ chỉ là hư ảo, chỉ là tưởng tượng của trái tim cô khi quá yêu cô gái ấy.


Nhưng không…hơi thở này, mùi hương này, sự ấm áp này, cả vòng tay đang ôm cô thật chặt nữa, chỉ có thể là Tiffany. Cái ôm của Tiffany cô không thể nhầm lẫn với ai được, chắc chắn nó phải là sự thật… Vì cảm giác chân thực này chỉ có khi họ ôm nhau và là của nhau.


Tiffany đến đây vì lời mời của bà Jung, bà luôn xem cô là một thành viên trong gia đình nên bà chủ động mời cô tới, và hơn ai hết bà cũng muốn cảm ơn cô vì đã giúp bà. Tiffany từng dự định không tới, vì cô không muốn trái tim mình tan nát khi phải chứng kiến chuyện này, nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm thấy sự lựa chọn này của mình thật đúng đắn. Cô đã nghe, nghe mọi thứ từ người cô yêu, rằng cô ấy yêu cô, cô ấy bất chấp mọi chuyện, cô ấy yêu cô hơn sinh mạng mình… Còn gì hạnh phúc hơn khi bạn nhận ra mình là nguồn sống của người mình yêu. Tiffany ôm Jessica thật chặt như thể nếu buông ra, cô sẽ mất cô ấy mãi mãi.


“ Jessi, cuộc sống của mình là cậu. Và mình biết cuộc sống của cậu cũng là mình. “


Hạnh phúc là khi bạn ôm ai đó trong vòng tay mình và người ta cũng ôm bạn như không thể tách rời. Hạnh phúc là khi bạn nghe ai đó trân trọng mình bằng tất cả những gì mà họ có. Hạnh phúc là khi bạn nhận ra rằng, cuộc sống vốn dĩ chẳng bao giờ có ý nghĩa nếu bạn và người đó không đứng chung trên một con đường. Tiffany đang hạnh phúc, quá đỗi hạnh phúc và ngọt ngào. Cô không ngờ rằng trái tim mình khi nghe những lời yêu thương từ Jessica lại vui sướng đến thế. Có lẽ trái tim cô chỉ cần sự khẳng định nào đó của trái tim Jessica là có thể mở lòng và trao những yêu thương tưởng chừng như đã đóng băng từ lâu.


I love you because I love you.


What should I do ?!?


It's ok even if love is painful.


Because you're the one I can never forget.


Even if you're sorrowful destiny, I can't let you go.


Because it's you, the one I love…


Because to me, you're the one.


[ Because it's You – Tiffany]




Jessica càng ngày ôm Tiffany càng chặt. Có những thứ cảm xúc không cần nói nên lời, chỉ đơn giản là dùng chính trái tim của nhau để tận hưởng nó. Khi nghe những lời nói của Tiffany, trái tim Jessica như vỡ òa vì quá vui mừng, vậy là những yêu thương của cô đã có kết quả. Điều này có nghĩa là Jessica thật sự hiểu Tiffany, thật sự đọc được trong ánh mắt cô ấy hình ảnh về tình yêu mà cô hi vọng. Những cố gắng của cô cuối cùng cũng có kết quả, Tiffany cuối cùng cũng nhìn về cô và đón nhận tình cảm mà cô vun đắp.


“ Hai đứa thôi ngay đi. “


Tiếng bà Jung vang lên lạnh lùng làm Tiffany ngại ngùng buông Jessica ra. Jessica đứng dậy ngay lập tức, kéo Tiffany ra phía sau mình, cô đưa bàn tay ra phía sau, Tiffany mỉm cười và nắm vào nó thật chặt. Giờ đây Tiffany chẳng quan tâm gì ngoài người đứng trước mặt và che chở cho mình, trong trái tim cô ấy Jessica đã trở thành người quan trọng nhất, quan trọng hơn lễ giáo, quan trọng hơn bản thân cô và nhất là Tiffany tin rằng, chỉ có cô và Jessica là có thể cùng nhau tạo nên tương lai cho chính bản thân họ.


“ Mẹ. “ Krystal nắm tay mẹ mình kéo lại. Cô bé cố khiến mẹ mình bình tĩnh lại. Nhưng lòng cô bé đang reo vui khi thấy hai người chị của mình cuối cùng cũng dám nắm tay nhau đường đường chính chính.


Cuối cùng thì Jessica và Tiffany cũng phải đối mặt với tình huống khó khăn nhất trong tình yêu của họ. Trốn tránh chưa bao giờ là cách giải quyết hay nhưng cũng sẽ không dễ dàng gì…



[LONGFIC] Silent Love [Chap 21-End] JetiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ