Chương 08

1.6K 107 0
                                    

Chương 08:

Tại sao lúc trước Thẩm Thực lại đồng ý bên nhau?

Đến tối lần thứ hai bị Hứa Niên kéo đến quán bar xa hoa truỵ lạc, Hứa Ngôn say khướt nằm trên ghế sô pha, tiếng nhạc ầm ĩ chói tai, ánh đèn nhấp nháy chiếu sáng khuôn mặt, cả người cậu lại rất bình tĩnh, trầm tư suy nghĩ, suy nghĩ về vấn đề này.

Cậu đối với Thẩm Thực là yêu thích rất đơn giản – chính là vừa gặp đã yêu, thấy sắc nảy lòng tham.

Huấn luyện quân sự năm nhất, vừa hay một ngày trời âm u, mọi người cũng không đổ nhiều mồ hôi, sau khi huấn luyện kết thúc, rất nhiều người vội vàng về ký túc xá tắm rửa, sau đó hẹn nhau ra ngoài trường ăn uống liên hoan. Hứa Ngôn cùng bạn học cói chuyện phiếm cùng đi ra ngoài, cả nhóm người thong thả bước đi, quán ăn kinh doanh rất tốt đã bị chiếm hết chỗ, có người nhìn thấy đối diện có quán thịt nướng có không gian ngoài trời nên đề nghị đến đó ăn.

Hứa Ngôn có chút mất tập trung, ánh mắt rơi vào nhóm người ở bên đường đối diện, có một nam sinh đặc biệt cao, trang phục sặc sỡ cũng không che được vóc dáng đẹp, vành mũ che khuất nên không thấy rõ mặt, vô tình nghiêng người lộ ra nửa khuôn mặt nhìn đường nét cũng có thể biết là một mỹ nam. Sự thật chứng minh Hứa Ngôn đoán không sai, dường như tất cả các nữ sinh ở đây đều nhìn anh, không phải là ánh mắt giễu cợt của đàn ông khi nhìn phụ nữ xinh đẹp, là sự ngưỡng mộ của các cô gái đối với người khác giới, hào phóng hoặc là thẹn thùng, làm cho Hứa Ngôn cũng thấy tò mò.

Nam sinh cùng mấy người bạn bên cạnh đi vào quán thịt nướng, chắc là đã có bạn giành chỗ trước, vẫy tay với bọn họ. Hứa Ngôn chăm chú nhìn, bàn của bọn họ cùng với bàn trống đằng kia vừa hay sát bên, cậu bổng nhiên tích cực lên hẳn, khoác vai kéo bạn học nói: "Đi, đi chiếm chỗ, chậm một bước sẽ bị người khác giành mất."

Cậu vừa dứt lời, bạn học liền lao ra ngoài, chạy sang đường đối diện, đi vài bước, ngồi xuống chiếc bàn trống, vênh mặt đắc ý giơ nắm đấm về phía Hứa Ngôn. Bàn tay của Hứa Ngôn vẫn ở trên không giữ nguyên động tác khoác vai, sững sờ, cậu từ từ rút năm ngón tay lại và giơ nắm đấm vào không trung đối với bạn học của mình.

"Cậu ta là quán quân chạy cự li ngắn hồi cấp ba." Bạn học bên cạnh lên tiếng.

Hứa Ngôn: "Ồ wao"

Ổn định chỗ ngồi xong, Hứa Ngôn còn chưa kịp ngẩng đầu nhìn bàn bên cạnh, bạn học đã hối cậu chọn món, ai cũng say sưa nhìn menu gọi món, cuối cùng một bạn học nữ đứng dậy cầm menu đưa cho nhân viên phục vụ, Hứa Ngôn đứng dậy nói: "Nhiều người quá, đi lại không tiện, để tớ đi, cậu ngồi đi."

"Không sao, không sao" Nữa sinh vừa nói vừa đứng dậy định đi ra ngoài, kết quả chưa được hai bước, không biết dẫm phải cái gì, mất thăng bằng, cả người ngã nhào về phía trước. Khắp sàn nhà đều là giấy ăn và que nướng thịt, Hứa Ngôn cảm thấy căng thẳng, lập tức bước đến đỡ lấy cô, kết quả có người nhanh hơn cậu một bước – chính là nam sinh kia. Anh vươn tay ôm lấy bạn học nữ, bàn tay không chạm đến vào cơ thể nữ sinh kia, chỉ dựa vào cánh tay liền có thể đỡ lấy người. Xung quanh rất ồn ào, Hứa Ngôn lại nghe rất rõ ràng nam sinh kia thấp giọng nói một câu: "Cẩn thận".

[ĐM/Edit] Thảm Thực Vật Hoang Dã - Mạch Hương Kê NiWhere stories live. Discover now