Chương 121. Công lược giáo thảo cao lãnh 4 (hơi H)

9.7K 194 1
                                    

"Vì sao lại muốn dừng? Phía dưới em cũng đã ướt đẫm, đầu vú cũng ngạnh." Diệp Tiêu Nhiên vùi đầu trước ngực cô, thanh âm nặng nề nói.

"Ô ô..... Chúng ta không thể như vậy...... Sẽ bị người khác phát hiện....." Nghĩ đến tình huống này, Hứa Khanh Điềm cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Diệp Tiêu Nhiên ngẩng đầu, buông tay chế trụ tay cô ở đằng sau, bàn tay phủ lên cặp vú tròn trịa no đủ, tùy ý vuốt ve đè ép, ngón cái đùa bỡn xoa nắn đầu vú ướt đẫm dựng đứng, hắn híp mắt nhìn cô, nói: "Chỉ cần em nhỏ giọng một chút, nơi này rất bí ẩn, sẽ không bị phát hiện."

Nói xong, hắn nâng hông Hứa Khanh Điềm lên, một tay kéo khóa kéo, phóng xuất ra côn thịt cứng rắn màu đỏ tím, kích cỡ lớn đến kinh người, quy đầu cực đại để ở hoa huyệt Hứa Khanh Điềm, đồ vật kia nóng đến mức làm sắc mặt Hứa Khanh Điềm hoàn toàn thay đổi, nam nhân này thật sự là muốn ở chỗ này.....

Nếu thất thân ở đây, cô sẽ gặp phải nguy hiểm khi nhiệm vụ thất bại, cái nguy hiểm này cô hoàn toàn không gánh vác nổi, Hứa Khanh Điềm khóc ngày càng lợi hại.

"Lần đầu tiên của nữ nhân đều sẽ đau, tôi sẽ cố gắng nhẹ nhàng." Diệp Tiêu Nhiên nhíu mày nhìn nước mắt trên mặt cô, cho rằng cô sợ đau.

"Anh..... Anh vô sỉ....." Thấy hắn còn có thể nói ra loại lời này, Hứa Khanh Điềm tức đến mức cả người run rẩy, cặp vú tròn trịa trước ngực cũng bởi vì thân thể run rẩy mà phập phồng, làm cho cự vật dưới háng Diệp Tiêu Nhiên càng muốn đi vào hoa huyệt khẩn trí mất hồn kia.

Nhưng mà Hứa Khanh Điềm bởi vì sợ hãi thất thân mà khẩn trương đến mức cả người cứng đờ, quy đầu cực đại hoàn toàn bị chặn ở huyệt khẩu, không thể đi được nửa bước.

Nếu hắn mạnh mẽ cắm vào, Hứa Khanh Điềm tuyệt đối sẽ bị kích cỡ kinh người của côn thịt làm bị thương.

Diệp Tiêu Nhiên cảm thấy côn thịt trướng làm hắn cực kỳ khó chịu, cố tình trong chốc lát còn bị chặn ở chỗ này, hắn hận không thể một phát cắm toàn bộ vào.

Nhưng mà suy xét đến năng lực thừa nhận của cơ thể Hứa Khanh Điềm, hắn đành phải tạm thời nhịn xuống.

"Em thả lỏng chút, đừng kẹp chặt như vậy....." Hắn từng bước hướng dẫn cô.

Khuôn mặt Hứa Khanh Điềm trắng beejhc, liên tục lắc đầu cầu xin: "Ô..... Xin anh đừng đi vào....."

Diệp Tiêu Nhiên nhẫn đến vất vả, thấy thái độ của cô kiên quyết, rầu rĩ không vui nói: "Vậy em giúp tôi làm ra tới."

Hứa Khanh Điềm sửng sốt, sau đó lắc đầu: "Nơi này là thư viện..... Sao có thể....."

Diệp Tiêu Nhiên nhìn cô, côn thịt dưới thân diễu võ giương oai không ngừng cọ xát đâm thọc tiểu huyệt Hứa Khanh Điềm, hắn nheo mắt lại: "Hai chọn một, hoặc là mở chân ra cho tôi thao, hoặc là em nghĩ cách làm cho tôi ra tới."

Hứa Khanh Điềm đành phải nhận mệnh nhắm mắt lại, tay chần chờ sờ soạng xuống dưới háng Diệp Tiêu Nhiên, nhưng nửa đường lại bị hắn chặn lại.

"Không được dùng tay."

Nghe thấy đối phương nói như vậy, Hứa Khanh Điềm ủy khuất mở to mắt, không dùng tay chẳng lẽ còn bắt cô dùng miệng sao? Cô mới không muốn nuốt đồ vật ghê tởm như vậy.

[Hoàn - Cao H] Mau xuyên: Công lược tính phúcWhere stories live. Discover now