NHÂN NGƯ MINH ƯỚC - Yên Diệ...

By DaoGocTuong

649 23 0

Văn án: Kỳ Nam cho tới bây giờ đều biết mình là một phế vật. Tòng quân bất quá cũng là quyết... More

Mở đầu
CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 13

CHƯƠNG 12

30 1 0
By DaoGocTuong


Trên da thịt màu tiểu mạch lưu lại rất nhiều giọt nước. Giọt nước dọc theo cần cổ hơi nhô ra trượt xuống dưới, xẹt qua ngực rơi xuống bụng, cuối cùng biến mất dưới khăn tắm...

Hầu kết Lạc Tu Trạch vô ý thức giật giật, đột nhiên cảm thấy yết hầu hơi khàn. Bề ngoài Kỳ Nam tuyệt đối là một thanh niên anh tuấn đẹp trai, có lẽ hắn có thể...

"Như thế nào? Xem ta đến ngây người? Có phải hay không cảm thấy ta đặc biệt đẹp trai? Đặc biệt mị lực?" Kỳ Nam ngẩng đầu, vừa lúc nhìn đến tầm mắt Lạc Tu Trạch dừng trên người mình. Cái loại ánh mắt thâm trầm này làm cho lòng hắn hốt hoảng. Xuất phát theo bản năng, hắn lựa chọn đùa giỡn lại.

Lạc Tu Trạch da mặt trừu trừu, ha ha... Anh tuấn đẹp trai gì đó tuyệt đối là ảo giác. Cái tên trước mặt trăm phần trăm là hỗn đản thiếu đòn! Hắn vừa rồi thế nhưng cảm thấy người này thực mê người. Nhất định là mắt bị cẩu tha rồi!

Lạc Tu Trạch mặt không thay đổi nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy đuôi thực ngứa, rất một quất hắn một trận. Nhưng niệm tình hắn vừa mới từ phòng huấn luyện đi ra, thể năng tiêu hao gần như không còn, quên đi, hắn liền tha cho hắn một lần.

"Lại đây." Lạc Tu Trạch chỉ vào sô pha nói.

Kỳ Nam ngầm bĩu môi, thành thành thật thật đi qua.

Lạc Tu Trạch mở ra quang não, chỉ vào một cái quảng cáo: "Quảng cáo này có thể tin sao?"

Kỳ Nam dò bước qua, thì ra là một quảng cáo tuyển dụng tinh thần trị liệu sư.

Hắn hơi hơi nhíu mày: "Loại tinh thần trị liệu sư này đều là cần phải có giấy phép chuyên môn chữa bệnh. Ngươi cái gì cũng không có, cho dù có đi đối phương cũng sẽ không dùng ngươi."

"Giấy phép?" Lạc Tu Trạch cũng nhịn không được nhăn mi lại. Đối với bản thân hiện tại không hộ khẩu không thân phận, hắn cực kì cực kì khó chịu. Tuy rằng có thể sử dụng thân phận nhân ngư nhưng địa cầu liên bang đối với nhân ngư thực bảo hộ, không thiếu giám thị bên người hắn. Hắn cũng không muốn bị mấy nhà khoa học điên cuồng nhớ thương.

Vạn nhất bị người mang lên bàn mổ cắt thành cá lát, chết còn chưa tính, chính là rất dọa người!

Lịch sử nhân ngư từ trước đến đây nhiều nhất cũng chỉ có một ít nhân ngư vị thành niên lưu lạc bên ngoài bị nhân loại chộp tới nghiên cứu. Còn vương tộc nhân ngư chân chính chưa từng có khả năng bị rơi vào tay loài người. Nếu Lạc Tu Trạch dám tiên phong mở ra tiền lệ, cho dù hắn đã chết, cha hắn cũng có thể từ dưới mồ nhảy ra hung hăng chỉnh hắn.

Vì tránh cho thảm kịch này phát sinh, hắn cảm thấy điệu thấp một chút vẫn là tốt hơn.

Yên lặng đập rớt ý nghĩa tìm một hacker làm giấy phép. Hắn nhu nhu thái dương. Một đồng tiền đè chết anh hùng hảo hán a. Không nghĩ câu tục ngữ cổ xưa này thế nhưng cũng sẽ bị dùng trên người hắn.

Kỳ Nam nhìn Lạc Tu Trạch nhíu mày, nhịn không được ở một bên cười trộm. Chính mình tuy không đánh lại được con cá chết bầm này nhưng vẫn có thể đem đến một ít rắc rối cho hắn đi. Ha ha...

Động tác nhỏ của Kỳ Nam tự nhiên không qua mắt được Lạc Tu Trạch. Nhìn tên kia cười vui vẻ như vậy, Lạc Tu Trạch liền sinh khí, lại là một đuôi đánh qua.

Kỳ Nam: "..." Mụ nội nó, sớm hay muộn cũng có một ngày lão tử đem ngươi chặt khúc kho cá.

Đôi mắt đen chớp động, trong đầu toát ra một cái chủ ý âm hiểm, hắn đối Lạc Tu Trạch ôn hòa cười cười: "Kỳ thật...cũng không phải không có phương pháp kiếm tiền nhanh."

"Nga?" Lạc Tu Trạch nhướng mi.

"Đúng vậy, thực sự có!" Kỳ Nam liên tục gật đầu: "Ngươi không biết trên thế giới này có loại công tác tên là bồi luyện sao? Chỉ cần ngươi đi đến sở thể hình lấy nhiệm vụ bồi luyện, ta tin tưởng sẽ có rất nhiều người nguyện ý nhận ngươi làm người bồi luyện! Cáp cáp cáp cáp..."

Lạc Tu Trạch nghe được tiếng cười điên cuồng kia, trên trán nhịn không được tuôn ra mấy sợi gân xanh. Hắn tự nhiên biết cái gọi là bồi luyện kỳ thật chính là làm người bồi khách hàng luyện tập. Nhưng đại đa số đều là đi chịu đánh đi.

Lạc Tu Trạch làm sao có thể làm công tác như vậy? Cho nên hắn không chút do dự đem Kỳ Nam ném lên trên giường, chính mình cả người đều đè lên, cái đuôi ba ba ba quất lên mông hắn...

"Ngao! Đau quá! A!... Mau dừng tay! Ngao!"

Cửa phòng ngủ đóng chặt ngăn đi tiếng kêu thảm thiết, lại bị đuôi cá quất một trận, hắn cũng không dám miệng tiện nữa... Ân, ít nhất ở ngoài mặt không dám, về phần sau lưng... Ha ha ...

Sáng sớm ngày hôm sau, Kỳ Nam bị cái đuôi Lạc Tu Trạch đánh tỉnh. Hắn ôm mông, vẻ mặt khổ bức đứng lên làm bữa sáng. Bởi vì yêu cầu của cá đại gia có điểm cao, trình độ hắn lại không được tốt lắm nên vì hoàn thành nhiệm vụ to lớn, hắn phải ở phòng bếp phấn đấu suốt ba tiếng đồng hồ. Ở giữa vô số lần bị cá đại qua quất vào mông. Chờ hắn thật vất vả đem cháo cá ra, hắn cũng cảm thấy được mông sưng lên rồi.

"Cho ngươi! Bữa sáng!" Kỳ Nam hung tợn nói.

Lạc Tu Trạch dáng vẻ tao nhã ngồi trước bàn, nhìn đến tô cháo cá trước mặt, hướng Kỳ Nam mỉm cười một chút: "Ngươi sớm thức thời như vậy thì tốt rồi?"

Kỳ Nam yên lặng bưng kín lồng ngực, hắn không tức giận, không tức giận... Một chút CŨNG! KHÔNG! TỨC! GIẬN!!!

Hắn phịch một tiếng đem tô cháo cá của mình đặt trên bàn, căm giận ngồi xuống. Đợi cho mông hắn vừa tiếp xúc với mặt ghế, cả người hắn liền cứng một chút. Xem biểu tình tựa hồ có xúc động muốn nhảy dựng lên.

Qua hơn nửa ngày, hắn mới khôi phục bình thường, chậm rãi ngồi xuống, im lặng uống cháo cá.

Lạc Tu Trạch hướng mông hắn nhìn qua, Kỳ Nam giống như phát hiện ánh mắt của hắn, hung tợn trừng trở về.

Lạc Tu Trạch loan loan khóe miệng. Kỳ thật mông Kỳ Nam cảm xúc co dãn rất tốt. Hắn đem đuôi cá đánh qua thậm chí còn có thể cảm giác được mông hắn không ngừng bắn lên.

Bất quá, bị đánh nhiều như vậy, cho dù hắn kiềm chế lực thế nào thì tối thiểu cũng phải có chút sưng đỏ. Vừa rồi hắn dùng sức ngồi xuống như vậy, loại cảm giác này nhất định phi thường yêu thích đi.

Lạc Tu Trạch tràn ngập ác ý nhìn chằm chằm mông Kỳ Nam, giống như muốn xuyên thấu qua lớp quần mà xem mông hắn có hay không đỏ bừng một mảnh.

Kỳ Nam bị hắn nhìn đến da đầu đều run lên. Mỗi lần tiếp xúc gần gũi với nhân ngư này hắn đều thực muốn lập tức đào tẩu. Thật đáng buồn chính là... Hắn hiện tại bị buộc chung một chỗ với con cá chết bầm này, muốn chạy đều chạy không thoát."

"Tốt lắm, nên đi huấn luyện." Nếm qua bữa sáng, Lạc Tu Trạch đem chén đĩa đẩy đẩy, kéo Kỳ Nam quay trở về phòng ngủ.

Kỳ Nam kinh ngạc nhìn Lạc Tu Trạch, không phải nói huấn luyện sao? Còn tưởng rằng thảm kịch đang chờ đón hắn, chẳng lẽ hôm nay con cá này muốn buông tha cho hắn sao?

Lạc Tu Trạch trợn trắng mắt liếc hắn một cái, từ tủ trang phục tìm ra hai bộ đồ hưu nhàn. Lấy một bộ ném cho hắn: "Thay đồ, hôm nay chúng ta phải ra ngoài."

"Đi đâu?" Kỳ Nam ôm quần áo cảnh giác nhìn hắn. Con cá này muốn đi ra ngoài? Ở nhà còn chưa tính, nếu đi ra ngoài chọc phiền toái thì sao! Hắn cũng không muốn đi theo sau chùi mông a!

"Đi ra ngoài ngươi sẽ biết."

Continue Reading

You'll Also Like

10.3K 161 13
in which y/n exists. she also rides some fat cock, but we'll get to that later-
171K 5.6K 200
❝ 𝒲𝑒𝓁𝒸𝑜𝓂𝑒 𝓉𝑜 ❞ ♯𝐒𝐭𝐫𝐚𝐲𝐤𝐢𝐝𝐬 𝐢𝐧𝐜𝐨𝐫𝐫𝐞𝐜𝐭 𝐪𝐮𝐨𝐭𝐞𝐬ꜟꜝ ⌇ 〟ϯσԹίɕ σηε ᷈𖡺🍓 T...
5.7K 242 86
☆ - Whatever tf happens in my life. Save so you never miss an update !! ☆ - None of the art I repost are never mine , lmaoo !!
18.7K 1.1K 18
Always live 4 2day.