CHƯƠNG 3

33 2 0
                                    


Kỳ Nam đột nhiên nghe thanh âm truyền tới trong đầu, nhất thời hoảng sợ.

"Ai?"

"Là ta giúp ngươi, hiện tại ta cần ngươi trợ giúp. Ta ở trên khối đá ngầm trên mặt biển

Trong lòng Kỳ Nam lộp bộp một chút. Đối phương thế nhưng có thể thông qua tinh thần lực tiến hành đối thoại trong đầu với mình, đây là tinh thần lực cường hãn cỡ nào a? Ít nhất phải là cấp A đi. Không, ngay cả cấp A cũng không nhất định có thể làm được. Hắn còn nhớ rõ đoạn thời gian lúc nhỏ sống ở Kỳ gia, hắn gặp qua cường giả có tinh thần lực cấp A. Dường như bọn họ cũng không thể đạt được trình độ như vậy.

Chẳng lẽ...

Trong đầu Kỳ Nam hiện lên một suy đoán bất khả tư nghị: Đối phương là S cấp?

Chính là... Điều này làm sao có thể? Toàn bộ liên bang bất quá cũng chỉ có 7 tinh thần lực giả cấp S, mà toàn bộ bọn họ đều cư ngụ ở thủ đô. Lam tinh vì thiếu thốn tài nguyên sớm đã trở thành một tinh cầu bị vứt bỏ, bất quá đãi ngộ so với tinh cầu hoang phế tốt hơn một chút mà thôi. Nếu đối phương thực là tinh thần lực giả cấp S, làm sao lại đến cái nơi chim không thèm ị này?

Bất quá mặc kệ như thế nào, nếu đối phương đã giúp hắn, hắn tự nhiên phải báo đáp. Chẳng sợ đối phương chỉ cần ngoắc ngoắc tay đã có vô số gia tộc tôn sùng mời làm thượng khách. Nhưng biết đâu hiện tại hắn liền cần trợ giúp của một tiểu binh sĩ thì sao?

Kỳ Nam tuyệt không do dự đem cơ giáp chạy đến phiến đá ngầm. Hắn là người thức thời. Nếu đã biết đối phương cường đến mức có thể dùng tinh thần lực nói chuyện với hắn thì cũng biết y dễ dàng có thể giết chết hắn. Vậy nên hắn liền không cần do dự.

Lạc Tu Trạch nhẹ nhàng động đuôi cá, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng. Hắn thích người thức thời, bởi loại người này luôn có thể làm cho hắn tiết kiệm nhiều khí lực.

Hắn tùy ý để đuôi lượn theo làn sóng, cũng không quá mức để ý thân phận bại lộ. Dù sao hắn đã quyết định xong việc liền xóa sạch trí nhớ nhân loại này. Cho dù hiện tại bại lộ thân phận người cá hắn cũng không sợ.

"Trời ạ!" Kỳ Nam nhìn đến Lạc Tu Trạch đang ở giữa bãi đá ngầm thì nhịn không được kinh hô một tiếng. Hắn vội vàng thu cơ giáp, cả người nhảy xuống bãi đá, lo lắng nhìn Lạc Tu Trạch.

"Ngươi như thế nào cứ như vậy ngâm trong nước ? Này đối với thân thể ngươi không tốt ngươi không biết sao? Chết tiệt, rốt cuộc là ai vô trách nhiệm như vậy, thế nhưng đem nhân ngư trân quý ném giữa biển. Người chịu trách nhiệm ở sở dưỡng ngư của ngươi là ai? Nga không, ngươi không phải là bị bầu bạn vứt bỏ đi?"

Lạc Tu Trạch nháy mắt mấy cái, cảm thấy lượng tin tức Kỳ Nam vừa nói có chút... lớn. Nghe ý tứ của hắn dường như nhân ngư thực thông thường đi? Hơn nữa, bị bầu bạn vứt bỏ là cái ý gì? Còn sở dưỡng ngư là cái gì a?

NHÂN NGƯ MINH ƯỚC - Yên Diệp - Edit by Đào Góc TườngWhere stories live. Discover now