CHƯƠNG 12

30 1 0
                                    


Trên da thịt màu tiểu mạch lưu lại rất nhiều giọt nước. Giọt nước dọc theo cần cổ hơi nhô ra trượt xuống dưới, xẹt qua ngực rơi xuống bụng, cuối cùng biến mất dưới khăn tắm...

Hầu kết Lạc Tu Trạch vô ý thức giật giật, đột nhiên cảm thấy yết hầu hơi khàn. Bề ngoài Kỳ Nam tuyệt đối là một thanh niên anh tuấn đẹp trai, có lẽ hắn có thể...

"Như thế nào? Xem ta đến ngây người? Có phải hay không cảm thấy ta đặc biệt đẹp trai? Đặc biệt mị lực?" Kỳ Nam ngẩng đầu, vừa lúc nhìn đến tầm mắt Lạc Tu Trạch dừng trên người mình. Cái loại ánh mắt thâm trầm này làm cho lòng hắn hốt hoảng. Xuất phát theo bản năng, hắn lựa chọn đùa giỡn lại.

Lạc Tu Trạch da mặt trừu trừu, ha ha... Anh tuấn đẹp trai gì đó tuyệt đối là ảo giác. Cái tên trước mặt trăm phần trăm là hỗn đản thiếu đòn! Hắn vừa rồi thế nhưng cảm thấy người này thực mê người. Nhất định là mắt bị cẩu tha rồi!

Lạc Tu Trạch mặt không thay đổi nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy đuôi thực ngứa, rất một quất hắn một trận. Nhưng niệm tình hắn vừa mới từ phòng huấn luyện đi ra, thể năng tiêu hao gần như không còn, quên đi, hắn liền tha cho hắn một lần.

"Lại đây." Lạc Tu Trạch chỉ vào sô pha nói.

Kỳ Nam ngầm bĩu môi, thành thành thật thật đi qua.

Lạc Tu Trạch mở ra quang não, chỉ vào một cái quảng cáo: "Quảng cáo này có thể tin sao?"

Kỳ Nam dò bước qua, thì ra là một quảng cáo tuyển dụng tinh thần trị liệu sư.

Hắn hơi hơi nhíu mày: "Loại tinh thần trị liệu sư này đều là cần phải có giấy phép chuyên môn chữa bệnh. Ngươi cái gì cũng không có, cho dù có đi đối phương cũng sẽ không dùng ngươi."

"Giấy phép?" Lạc Tu Trạch cũng nhịn không được nhăn mi lại. Đối với bản thân hiện tại không hộ khẩu không thân phận, hắn cực kì cực kì khó chịu. Tuy rằng có thể sử dụng thân phận nhân ngư nhưng địa cầu liên bang đối với nhân ngư thực bảo hộ, không thiếu giám thị bên người hắn. Hắn cũng không muốn bị mấy nhà khoa học điên cuồng nhớ thương.

Vạn nhất bị người mang lên bàn mổ cắt thành cá lát, chết còn chưa tính, chính là rất dọa người!

Lịch sử nhân ngư từ trước đến đây nhiều nhất cũng chỉ có một ít nhân ngư vị thành niên lưu lạc bên ngoài bị nhân loại chộp tới nghiên cứu. Còn vương tộc nhân ngư chân chính chưa từng có khả năng bị rơi vào tay loài người. Nếu Lạc Tu Trạch dám tiên phong mở ra tiền lệ, cho dù hắn đã chết, cha hắn cũng có thể từ dưới mồ nhảy ra hung hăng chỉnh hắn.

Vì tránh cho thảm kịch này phát sinh, hắn cảm thấy điệu thấp một chút vẫn là tốt hơn.

Yên lặng đập rớt ý nghĩa tìm một hacker làm giấy phép. Hắn nhu nhu thái dương. Một đồng tiền đè chết anh hùng hảo hán a. Không nghĩ câu tục ngữ cổ xưa này thế nhưng cũng sẽ bị dùng trên người hắn.

Kỳ Nam nhìn Lạc Tu Trạch nhíu mày, nhịn không được ở một bên cười trộm. Chính mình tuy không đánh lại được con cá chết bầm này nhưng vẫn có thể đem đến một ít rắc rối cho hắn đi. Ha ha...

NHÂN NGƯ MINH ƯỚC - Yên Diệp - Edit by Đào Góc TườngWhere stories live. Discover now