NHÂN NGƯ MINH ƯỚC - Yên Diệ...

By DaoGocTuong

649 23 0

Văn án: Kỳ Nam cho tới bây giờ đều biết mình là một phế vật. Tòng quân bất quá cũng là quyết... More

Mở đầu
CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13

CHƯƠNG 11

33 0 0
By DaoGocTuong


Dùng sức lau mặt một phen, Kỳ Nam mặt không đổi sắc nhìn chằm chằm Lạc Tu Trạch. Hai người yên lặng đối diện nhau thật lâu, cuối cùng Kỳ Nam buông tha hỏi:

"Ngươi đến cùng nghĩ muốn làm gì?"

Hiệp một, Lạc Tu Trạch thắng. Hắn thập phần sung sướng trả lời: "Không làm gì, trước mắt mà nói mục tiêu của ngươi là huấn luyện, huấn luyện cho tới khi nào đạt yêu cầu của ta mới thôi."

"Kia yêu cầu của ngươi là gì?"

Kỳ Nam thực bất đắc dĩ truy vấn. Đánh cũng đánh không lại, hội đồng cơ giáp thổi bay hắn cũng không có khả năng, trừ bỏ chịu thua thì còn có thể làm thế nào. Hắn cũng không bị cuồng ngược, mỗi ngày không bị người đập một trận thì không thoải mái...

"Yên tâm, tuyệt đối trong phạm vi thừa nhận của ngươi." Lạc Tu Trạch hiểu đạo lý đánh một cái tát cấp một trái táo, biểu hiện lúc này cực kì hòa ái.

Kỳ Nam nhìn gương mặt đủ để người người si mê kia, yên lặng nghiêng đầu sang chỗ khác... Mẹ nó, lão tử tin ngươi lão tử chính là heo!!!

Kỳ Nam có phải heo hay không Lạc Tu Trạch không thèm để ý. Hắn chỉ cần hoàn thành huấn luyện của mình liền hảo.

Vì thế, ngày thứ hai của tân hôn, Kỳ Nam bi thảm bị người xách tới phòng huấn luyện. Thật sự là xách đi qua. Bởi vì Kỳ Nam nhìn kế hoạch huấn luyện Lạc Tu Trạch lập cho hắn xong liền chơi xấu trực tiếp mặc kệ.

Làm chức nghiệp quân nhân, trong phòng không có phòng huấn luyện là không thể chấp nhận được.

Đương nhiên, bên trong phòng huấn luyện có bao nhiêu thiết bị thì còn cần xem trình độ giàu có của mỗi người. Với gã binh nghèo như Kỳ Nam, ngoài cái máy chạy bộ cùng một bộ dụng cụ đo thể lực thì phòng huấn luyện cái gì đều không có.

"Đây là "Phòng huấn luyện" của ngươi?" Lạc Tu Trạch đờ đẫn nhìn gian phòng trống rỗng hồi lâu, gân xanh trên trán giật giật, quay đầu nhìn chằm chằm Kỳ Nam.

Kỳ Nam tỏ vẻ lợn chết không sợ nước sôi, đúng tình hợp lý nói: "Ta không có tiền!"

Những lời này cư nhiên Lạc Tu Trạch lại thấy có đạo lý một cách quỷ dị. Hắn xoa xoa thái dương, yên lặng chống đỡ...

Tiền không phải vạn năng. Nhưng không tiền muốn bước một bước đi cũng khó. Kỳ Nam bất quá chỉ là một tiểu binh, với thực lực của hắn mà cưới được nhân ngư ở độ tuổi này hoàn toàn là do vận khí tốt. Nhưng vận khí tốt cũng không có khả năng cho hắn một số tiền lớn. Toàn bộ tiền tiết kiệm của hắn đều đã dùng để mua đồ dùng riêng cho nhân ngư. Hiện tại trên người trừ bỏ một phần nhỏ tinh tệ dùng để duy trì chi tiêu cơ bản thì một đồng cũng không có.

Cũng chính vì toàn bộ tiền của Kỳ Nam đều dùng trên người Lạc Tu Trạch cho nên hiện tại hắn cũng không có biện pháp chỉ trích người. Hai người hai mặt nhìn nhau thật lâu, cuối cùng Lạc Tu Trạch âm u thở dài: "Được rồi, hiện tại đầu tiên chúng ta giải quyết vấn đề tiền bạc."

Kỳ Nam nhún vai: "Tiền của ta chỉ còn lại như vậy, ngươi nhìn rồi lo liệu." Kỳ Nam đem tài khoản quang não cấp Lạc Tu Trạch xem. Kỳ thật này hoàn toàn không có gì để ý, sau khi hai người trở thành bầy bạn thì tài khoản cả hai đương nhiên hợp nhất.

Bất quá Lạc Tu Trạch không hộ khẩu cũng không có tài khoản riêng. Lúc trước hắn vẫn luôn ở sở dưỡng ngư, miễn cưỡng đem thông tin đăng kí đến máy tính chủ đã thực may ắn rồi. Nếu can thiệp nhiều hơn nữa không chừng bị kiểm tra viên của sở tới xách cổ về đồn mà đàm chuyện nhân sinh.

"Hô..." Lạc Tu Trạch thở ra một ngụm khí: "Sự tình thật đúng là phiền toái."

Có được thân phận nhân ngư cũng không thể thõa mãn thứ Lạc Tu Trạch cần. Thân phận hắn cùng gien tàn phiến phục chế ngụy nhân ngư là bất đồng. Hắn là nhân ngư vương tộc, Lạc Tu Trạch có đủ biện pháp để ngụy trang thành nhân loại.

Vấn đề duy nhất hiện tại chính là, đăng ký thân phận nhân loại cũng không dễ dàng như nhân ngư. Nhìn khắp địa cầu liên bang, hacker có năng lực đó cũng không phải không có. Nhưng cái giá kia... Hiện tại Lạc Tu Trạch cũng chỉ có thể ha ha.

Trước kia làm vương tộc nhân ngư, Lạc Tu Trạch thực chưa bao giờ chịu qua cảm giác thiếu tiền là tư vị gì. Dù sao bảo tàng dưới đáy biển nhiều lắm. Nhân ngư tộc bọn họ cũng có nhiều người bí mật trà trộn vào loài người. Tùy tiện bán ra một chút đều đủ cho một nhân loại sống hết một đời. Nhưng bây giờ thì sao? Tài nguyên dưới đáy biển trên cơ bản đã muốn bị khai phá hầu như không còn. Cho dù còn, Lạc Tu Trạch cũng không có khả năng cùng người máy dưới đáy biển cùng nhau khai thác quặng. Trừ phi hắn tính toán bại lộ chính mình.

Nghĩ nghĩ nhưng một cái phương pháp kiếm tiền ổn thõa đều không có. Đây đối với Lạc Tu Trạch mà nói là một đả kích quá lớn.

Đều nói hắn một bước vạn người đều phục tùng, bây giờ còn không có bước đâu liền rơi vào một cái hố to, Lạc Tu Trạch tự nhiên là cực độ khó chịu.

Một người thời điểm tâm tình không tốt thường dễ dàng lấy người khác ra trút giận. Cứ việc Lạc Tu Trạch là con cá thì ở phương diện này hắn cũng đồng dạng sở hữu skill trút giận như ai.

Chớ nói chi là Kỳ Nam đang trương lên một bộ đáng đời ngươi biểu tình, như vậy, thực sự là thấy thế nào cũng muốn bị đánh...

Vì thế Lạc Tu Trạch ra tay... À không, là ra đuôi. Cái đuôi vung lên lập tức đem Kỳ Nam đánh bay.

Lạc Tu Trạch ra tay độ mạnh yếu phi thường chuẩn. Nhiều nhất cũng chỉ làm Kỳ Nam ăn đau, nhưng sẽ không để hắn bị thương.

"Uy! Ngươi làm chi đánh ta!" Kỳ Nam căm giận bò lên, căm tức nhìn Lạc Tu Trạch.

Lạc Tu Trạch liếc mắt nhìn hắn, mặt không chút thay đổi nói: "Tâm tình khó chịu, nhìn biểu cảm của ngươi liền thấy ngươi muốn tìm đánh."

Kỳ Nam: "..." Đối phương nói như thể đúng tình hợp lý, hắn muốn phản bác cũng không tìm thấy nửa điểm khí lực.

Vẫn là câu nói kia, thực lực không bằng người bị đánh cũng đáng! Nội tâm hắn ám chà chà xát xát nghĩ, chờ một ngày nào đó Lạc Tu Trạch gặp nạn, hắn tuyệt đối sẽ không đi cứu. Chẳng những không cứu, hắn còn muốn bỏ thêm xuống giếng mấy xe đá để trả mối thù ngày hôm nay!

"Tốt lắm, ngươi hiện tại lên máy chạy bộ luyện tập, ta muốn hảo hảo suy nghĩ như thế nào kiếm tiền." Nói xong, Lạc Tu Trạch liếc Kỳ Nam một cái, biểu tình chán ghét nói: "Thân là một nam nhân, còn muốn nhân ngư dưỡng ngươi, ngươi cũng đủ vô dụng!"

Kỳ Nam trong lòng cười lạnh. Lão tử vô dụng a, có bản lĩnh ngươi đi a, đừng quấn quít lấy lão tử nữa!

Đương nhiên, lời này vô luận thế nào hắn cũng không dám nói ra miệng. Không chừng nói chưa hết câu liền bị quất thêm vài đuôi. Kỳ Nam cũng không cần cùng Lạc Tu Trạch kháng nghị. Dù sao kháng nghị cũng vô dụng. Hắn thí điên thí điên chạy đến máy chạy bộ, bắt đầu tập chạy.

Chạy bộ bất quá là phương thức huấn luyện cơ bản nhất. Nói như vậy một quân nhân bình thường mỗi ngày chạy mười km cũng đủ lượng vận động. Nhưng thực rõ ràng Lạc Tu Trạch sẽ không dễ dàng như vậy buông tha Kỳ Nam.

Theo hắn, hiện tại Kỳ Nam mặc dù là cái phế vật, nhưng tố chất thân thể cùng tinh thần lực tiềm năng đều phi thường cường đại. Nếu không hảo hảo áp bức một chút thì thực có lỗi với tư chất tốt như vậy. Vì thế mười km chạy bộ này theo hắn mà nói thực nhẹ nhàng, nhưng tới tai Kỳ Nam liền thành một con số điên cuồng không tưởng.

Nghĩ đến tư chất Kỳ Nam, Lạc Tu Trạch liền nhịn không được cười lạnh. Vô luận là niên đại nào, cho dù là mấy ngàn năm sau thì nhân loại vẫn đấu đá nhau như vậy.

Hắn không biết gien cấp bậc và vân vân ở địa cầu liên bang là cái gì, nhưng thông qua tinh thần lực cưỡng đại của hắn, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được tinh thần lực tiềm tàng của Kỳ Nam tuyệt đối không thua cấp bậc tinh anh, thậm chí hoàn toàn có thể vượt qua. Đáng tiếc tinh thần lực của hắn tựa hồ bị một loại dược vật mạnh mẽ ngăn chặn. Trừ phi Kỳ Nam tự đột phát hoặc có người mạo hiểm dùng tinh thần lực dẫn đường cho hắn, nếu không hắn cả đời đều chỉ có thể có cấp F tinh thần lực.

Tinh thần lực là có thể rèn luyện. Các gia tộc ở thủ đô tinh đều có phương pháp huấn luyện tinh thần lực riêng. Bất quá các phương pháp này thường cần tinh thần lực đạt tới trình độ nhất định mới sử dụng được. Một cái cấp F tinh thần lực như Kỳ Nam vậy, Kỳ gia đã sớm coi hắn không tồn tại, làm sao có thể cho hắn phương pháp huấn luyện trân quý được.

Cho nên nói, nếu không phải gặp được Lạc Tu Trạch, Kỳ Nam cả đời cơ hồ nhất định chỉ có thể có được cấp F tinh thần lực. Có lẽ như vậy cũng không có gì không tốt. Ở Lam tinh bình bình đạm đạm sống qua ngày coi như cũng là một lựa chọn không sai.

Đáng tiếc vận mệnh luôn trêu ngươi. Vì thế Lạc Tu Trạch cùng Kỳ Nam hai cái nguyên bản hoàn toàn là hai đường thẳng song song cứ thể gắt gao bị cột chung vào nhau, rối rắm thành một đoàn, tách thế nào cũng không tách ra được...

Ở dưới sự giám thị của Lạc Tu Trạch, vô luận Kỳ Nam có trốn tránh thế nào cũng không thể nhàn hạ. Không phải hắn không nghĩ trốn, mà là dưới chân hơi chậm một chút thôi đều đã bị Lạc Tu Trạch một đuôi trừu lại đây. Vài lần ăn đánh hắn cũng hiểu được, đừng nhìn Lạc Tu Trạch tựa hồ đang xem quang não mà không chú ý hắn. Chỉ cần nhìn tới tinh thần lực cấp S của đối phương cũng đủ để nhận ra Kỳ Nam hoàn toàn không có cơ hội lười biếng.

Nội tâm Kỳ Nam cơ hồ hỏng mất. Mười km a, hắn chỉ là một cái binh lính nho nhỏ lại chạy mười km quả thực là hộc máu có được không... Chính là không thể trông cậy vào thương lượng với Lạc Tu Trạch được, hắn trừ bỏ vừa thở như cẩu vừa tiếp tục chạy như điên căn bản không có biện pháp nào khác.

Cuối cùng qua mấy giờ đồng hồ, Kỳ Nam mặt tái nhợt bùm một tiếng từ trên máy chạy bộ ngã xuống, tứ chi không nhúc nhích.

Lạc Tu Trạch tùy ý phiêu mắt liếc con số trên máy chạy bộ một cái, vừa lòng gật gật đầu. Tốt lắm, cái gọi là tiềm lực chính là không áp bức sẽ không hiện ra. Nhìn xem, dưới áp lực này mà Kỳ Nam vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ không phải sao? Hắn nhấc mí mắt nhìn Kỳ Nam đã muốn hôn mê, đem hắn ném vào bồn tắm. Kịch liệt vận động khiến Kỳ Nam ra một thân mồ hôi, hương vị cực kì không xong. Hắn cũng không muốn cùng một người đầy mùi thối ở chung phòng ngủ. cho dù ngủ sô pha cũng không được!

"Khụ khụ khụ! Ngươi làm gì!" Bị ném vào nước Kỳ Nam có muốn hôn mê cũng phải tỉnh lại. Huống chi hắn chỉ thoát lực chứ không phải thực sự hôn mê.

"Ta chán ghét mùi mồ hôi. Đem mình tắm sạch, ta có việc muốn hỏi ngươi." Lạc Tu Trạch xoay người ly khai phòng tắm, chỉ để lại Kỳ Nam một thân phẫn nộ, trừ bỏ đập nước hai cái thì cái gì đều không làm được. Hảo nghẹn khuất a.

Bởi vì thể lực sớm tiêu hao hết, Kỳ Nam chỉ tùy tiện quấn quanh hông một cái khăn tắm liền đi ra ngoài. Lạc Tu Trạch tùy ý liếc mắt một cái, ánh mắt chạm đến người nửa thân trần kia liền tối lại.

Kỳ Nam cao cũng mét tám. Có lẽ vì trong quân đội không ngừng tiến hành huấn luyện nên dáng người hắn vô cùng tốt. Tuy rằng không đạt tới tỉ lệ hoàn mỹ nhưng cũng tràn ngập sức mạnh mỹ cảm.

Continue Reading

You'll Also Like

343K 11.4K 31
Yuu Sakamoto, just your average high school kid. Well, until he got into an accident and lost his life. But then G0d decided to give him an option to...
3.3M 176K 43
[FIRST BOOK IN THE 'HIS' SERIES] [2017] "Hi." Kyla smiles nervously. "Hi." Cole greets back, just as nervously. The boys and I share a roll of the ey...
71.5K 2.2K 200
Just funny interactions between the descendants characters. Pairings are bal, devie, Jonnie, jarlos, huma, gaudrey, Chad and Freddie. Warning: conta...
2.4M 58.9K 46
EDITING [I marched up to him, "Where the hell were you? I thought something happened to you. Did you not care enough to..." My rambling was cut short...