[ Khải Nguyên] Kế hoạch làm g...

By wreismyname

34.3K 3.4K 418

Author: Wre Pairing: Khải Nguyên Rating: 17+ Category: Hiện đại, nhất công nhất thụ, HE Summary: Vương Nguyê... More

Chap 1: Vương Nguyên
Chap 2: Lưu Chí Hoành
Chap 3: Giảng đường ngày gió lớn
Chap 4: Số kiếp ứ thể thay đổi
Chap 5: Trời phụ lòng người
Chap 6: Cơ hội
Chap 7: Dời tổ
Chap 8: Mới ngày đầu...
Chap 9: Kì thực...
Chap 10: Hộp đêm
Chap 11: Ngược gió
Chap 12: Mầm mống tai họa
Chap 13: Lại thất tình
Chap 14: Đông có thể không lạnh
Chap 15: Noel
Chap 16: Trầm cảm con khỉ
Chap 17: Quản lí tối cao
Chap 18: Đâu mới là thật?
Chap 19: Bị đuổi việc
Chap 20: Nối không được tình hữu nghị
Chap 21: Giải oan
Chap 22: Ông nghĩ gà, bà hiểu vịt
Chap 23: Kẻ trốn người tìm
Chap 24: Tương ngộ phức tạp
Chap 26: Oh nooo
Chap 27: Tuyên bố
Chap 28: Ra lệnh hay cầu cạnh?
Chap 29: Có hai kẻ muốn xây nhà của chính mình
Chap 30: Hoành thiếu
Chap 31: Canteen màu hoa đào
Chap 32: Theo đuổi
Chap 33: Phiền phức
Chap 34: Thôi việc
Chap 35: Đại diện của nhà ngoại
Chap 36: Có mỗi mình em thôi đó!
Chap 37: Kịp?
Chap 38: Vương Đại thần bày tỏ
Chap 39: Tính trước

Chap 25: Phá ngang

692 83 8
By wreismyname

Vương Nguyên cùng Lưu Chí Hoành nghe nói có hai cô gái đang bận bịu làm bếp liền thẳng tắp tiến vào phụ giúp. Chào hỏi một thôi một hồi xong, Vương Nguyên mới kéo Di An ra một góc- cô gái vẫn còn đang đội tóc giả đen dài và mặc tạp dề hồng phấn.

"Di An, không ngờ hai người tiến triển nhanh đến như vậy nha! Cô còn làm bếp trong nhà anh ta nữa! Thật sự... chúc mừng!"

Di An sẵn cầm cái chảo mới rửa, nhìn bộ dạng cười cười hiền hòa cao hứng kia mà chỉ muốn tát phát chết luôn.

"Cậu nói cái gì vậy!!!"

"Hôm nay không phải hai người báo hỉ sao?" Vương Nguyên nghiêng đầu khó hiểu.

"Báo hỉ cái cc nhà cậu!"

Hôm nay là bữa cơm để chuộc lỗi với Vương Nguyên là một, tranh giành giữa Vương Tuấn Khải cùng Dịch Dương Thiên Tỉ là hai, nào ngờ trong đầu tên ngốc này dám suy nghĩ lệch lạc. Có lẽ chính vì suy nghĩ như vậy nên cậu ta mới đồng ý đến Dịch gia dễ dàng như thế.

Hiện tại đến rồi, có biết chân tướng thì người lễ độ như cậu ta sẽ không tùy ý bỏ về.

"Nói cho cậu biết! Tôi đây là em gái của Dịch Dương Thiên Tỉ!"

Cằm Vương Nguyên muốn rơi xuống đất. Nhưng nơi này là Dịch gia, không phải trường Đại học A, không thể ngạc nhiên đến nỗi hàm xổ xuống như vậy được.

Cố trấn tĩnh, cố trấn tĩnh!!

Phù...!

"Hai người là anh em?"

"Phải."

"Đây không phải báo hỉ, vậy mời tôi tới đây làm gì? Còn có cả Vương Tuấn Khải nữa... Sa tiểu thư, Úc thiếu gia... Tôi không hợp với nơi này!"

"Ơ..."

Di An chưa kịp nói ra câu nào, bên ngoài vọng vào một tiếng: "Vương Nguyên Nguyên, em ra đây chút đi!"

Vương Nguyên tâm tình phức tạp đi ra, lập tức bị Dịch Dương Thiên Tỉ khoác vai thắm thiết lôi đi.

"Tôi đưa cậu ấy đi xem cây hoa hồng. Cậu cứ ngồi thưởng trà nhé Vương thiếu gia!"

Vương Nguyên cảm thấy sau lưng mình rét lạnh.

Từ lúc gặp nhau cậu đã thấy sắc mặt anh rất không tốt. Lần bị đuổi việc này, Vương Nguyên ôm tâm lý mọi việc là do lỗi của mình đã về nhà muộn lại không báo với Vương Tuấn Khải tiếng nào, khiến anh phải đi tìm, cho nên Vương Tuấn Khải lộ ra bộ mặt khó chịu với cậu thì cậu cũng không có tư cách gì phản đối.

Bị kéo ra xem vườn hoa hồng màu xanh dương đẹp mắt, Vương Nguyên không có lấy chút tâm trạng nào để mà thưởng hoa. Cậu khẽ nhíu mày hỏi:

"Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?"

"À... là tôi quen biết Vương Tuấn Khải từ trước. Hôm nọ đối với em làm ra chút chuyện thất lễ, khiến em tan làm muộn, hai người xảy ra xích mích, nên hôm nay muốn mời em một bữa coi như xin lỗi."

"Dù sao cũng chỉ là sa thải một người giúp việc mà thôi, anh cùng Di An đâu cần câu nệ thế." Uổng cho tôi còn nghĩ là báo hỉ.

"Vương Nguyên, chuyện tôi đã nói, em định thế nào?" Dịch Dương Thiên Tỉ ánh mắt thâm tình nhìn cậu chăm chú.

Hai tay anh giữ lấy vai cậu, không cho cậu cơ hội né tránh.

Vương Nguyên mờ mịt ngơ ngác: "Chuyện gì??"

"Chuyện của chúng ta." 10cm đã từng tỏ tình qua với Tiểu Họa Sĩ rồi mà! Đừng mất trí nhớ ngay lúc này chứ!!!

"Giữa chúng ta có chuyện gì??" Vương Nguyên bắt đầu cảm thấy lạ lùng.

Điều lạ lùng này bắt đầu từ tối hôm đó, mà đến bây giờ cậu mới thấy rõ được tầm nghiêm trọng.

"Dịch Dương Thiên Tỉ, anh có phải đang nhớ lầm gì đó?"

"Không nhầm, tôi nhớ rõ đã nói qua với em..."

Anh cúi đầu, nghiêng mặt, từ từ tiến đến. Vương Nguyên hãi hùng trợn to mắt. Tình cảnh gì đây? Cậu là sắp bị cưỡng hôn? Tuy cái kế hoạch làm giàu cẩu huyết kia không thể áp dụng lên Vương Tuấn Khải nữa, cũng đâu thể đùng một cái chuyển mục tiêu sang Dịch thiếu được chứ?? Hơn nữa, cậu vẫn còn chưa hiểu chuyện quái gì đang diễn ra nữa là!

"Không..." Cậu cố gắng tránh né.

"Vương Nguyên!"

Đương lúc sắp môi chạm môi, thì đột nhiên tiếng gọi lớn này cứu Vương Nguyên thoát chết. Cậu vội vùng ra khỏi tay Dịch Dương Thiên Tỉ, lùi về sau 3 bước, mang tai đỏ ửng lên vì ngượng.

"Xin lỗi, tôi cần nói chuyện với cậu ta một lát!" Vương Tuấn Khải như thần xuất hiện sau lưng Vương Nguyên, hiển nhiên tiếng gọi ban nãy là giọng anh. Hiện tại anh nắm vai Vương Nguyên rất chặt, như đang âm thầm uy hiếp cậu không được phản kháng.

Cho xin đi, vai cậu gầy như vậy cứ bị bóp tới bóp lui, đau muốn chết.

"Cậu sa thải em ấy rồi, hai người còn gì để nói nữa?"

"Cậu ta ở nhà tôi 3 tháng, dù sa thải, chuyện cần nói vẫn là cứ phải nói."

Vương Nguyên bắt đầu suy nghĩ hoang mang mình có đang thiếu nợ Vương Tuấn Khải cái gì không...

(Lại) bị lôi đến một nơi khác trong hoa viên có vẻ vắng hơn tĩnh hơn, Vương Tuấn Khải mới buông cậu ra. Vương Nguyên không dám mở miệng, vì thế đành nhìn anh, chờ anh nói xem có chuyện gì quan trọng.

Vương Tuấn Khải ở khoảnh khắc nhìn thấy môi Vương Nguyên chỉ còn cách 2cm nữa là bị áp, liền lập tức có suy nghĩ muốn cắt đứt hai người bọn họ. Về phần chuyện cần nói sau khi kéo cậu đi, anh vẫn chưa nghĩ tới phải bịa như thế nào.

Vương Tuấn Khải không biết Vương Nguyên là bị cưỡng hôn, còn tự lo sợ mình đã chua quá hóa rồ mà xen vào giây phút thăng hoa của một cặp đôi lưỡng tình tương duyệt.

Chờ mãi không thấy anh nói gì, Vương Nguyên mới ngửa mặt lên nhìn nhìn, đột nhiên cậu giật mình hỏi: "Anh... không khỏe hả?"

Được lắm! Chỉ có mình tên nhóc này lại nhìn ra sức khỏe anh không tốt. Lũ bạn thân thiết thì trực tiếp lơ luôn tình trạng bệnh tật của anh.

"Bình thường."

"Mũi anh đỏ kìa."

"Chắc do ngoài trời nhiều gió thôi."

"A... thế có chuyện gì mà lại kéo em tới đây? Việc hôm trước về muộn còn khiến anh đi tìm... em thực sự rất xin lỗi. Chìa khóa phòng em cũng trả lại đầy đủ rồi, anh kiểm...."

"Đủ rồi!" Vương Tuấn Khải day day trán, "Tôi là muốn hỏi cậu quen cái tên 4 chữ bao lâu rồi?"

Vương Nguyên nghĩ mãi mới ra đối tượng cần nói đến là ai. Cậu tóm gọn kể hết ra cho Vương Tuấn Khải, không giấu giếm.

"Sau đó thì anh ta và Di An mời em tới đây..."

Vương Tuấn Khải thấy đỉnh đầu sắp bốc giấm, nói một câu:

"Hắn ta thích cậu."

Không phải nghi vấn, mà là trần thuật.

Continue Reading

You'll Also Like

1.4M 32K 60
In which Daniel Ricciardo accidentally adds a stranger into his F1 group chat instead of Carlos Sainz.
788K 47.4K 119
Y/N L/N is an enigma. An outgoing, cheerful, smiley teenage boy. Happy, sociable, excitable. A hidden gem in the rough of Japan's younger soccer pl...
570K 9K 125
You can clearly tell who my favorite drivers are....
816K 32.7K 38
On that fateful Halloween night, Lily and James survived while Voldemort apparently 'marked' Harry Potter as his equal. Aria Potter, twin sister of...