[tiểu thuyết] --- ÁM DỤC (DỤC...

由 Quyt_lovely

11.5M 189K 48.1K

更多

[tiểu thuyết] --- ÁM DỤC (DỤC VỌNG ĐEN TỐI).
Chương 1: CÁM DỖ.
Chương 2: ÔNG CHỦ CỦA CÁM DỖ.
Chương 3: CỰ TUYỆT.
Chương 4: RA GIÁ.
Chương 5: NHỤC NHÃ.
Chương 6: ĐAU LÒNG.
Chương 7: SÓNG GIÓ.
Chương 8: KHÓ XỬ.
Chương 9: THỜI HẠN CUỐI CÙNG.
Chương 10: CÁI TÁT.
Chương 11: TRỪNG PHẠT.
Chương 12: ĐƯỜNG CÙNG.
Chương 13: GIAO DỊCH.
Chương 14: ĐÊM MÊ HOẶC.
Chương 15: CHIẾM ĐƯỢC.
Chương 16: MẤY LẦN ĐẦU TIÊN.
Chương 17: LƯỚT QUA.
Chương 18: ẢNH CHỤP.
Chương 19: LÀ AI.
Chương 20: QUÁ KHỨ ĐẸP NHẤT.
Chương 21: EM LÀ CỦA TÔI.
Chương 22: COI NHƯ KHÔNG THẤY.
Chương 23: CHỌC GIẬN TƯỚC THIẾU.
Chương 24: TÍNH TÌNH CỦA CÔ.
Chương 25: THÂN THẾ CỦA DIÊM VIỆT.
Chương 26: LẠNH LÙNG GẶP LẠI.
Chương 27: TÀN NHẪN MÀ XOAY LƯNG ĐI.
Chương 28: ANH VẪN LÀ ANH.
Chương 29: QUÁ NGÂY THƠ.
Chương 30: CHO CÔ 1 BÀI HỌC.
Chương 31: EM SẼ PHẢI QUAY LẠI CẦU XIN TÔI.
Chương 32: ĐÊM NAY HÃY Ở LẠI.
Chương 33: ANH 1 TAY CHE TRỜI.
Chương 34: MUỐN NÓI THẬT VỚI ANH.
Chương 35: 1 MÀN ĐẪM MÁU.
Chương 36: TUYỆT VỌNG MUỐN KHÓC.
Chương 37: ĐIỀU KIỆN TRAO ĐỔI LÀ GÌ?
Chương 38: ANH ẤY CÒN SỐNG, TÔI LÀ CỦA ANH ẤY.
Chương 39: CUỐI CÙNG CŨNG NÓI THẬT VỚI ANH.
Chương 40: SỰ NGHI NGỜ CỦA ANH, QUÁ TỔN THƯƠNG CÔ.
Chương 41: SỰ KHIÊU KHÍCH CỦA TƯ MẠN.
Chương 42: MUỐN TẮM CHUNG KHÔNG?
Chương 43: NGỦ 1 MÌNH KHÔNG ĐƯỢC.
Chương 44: HẬN Ý.
Chương 45: HẠNH PHÚC GẦN TRONG GANG TẤC.
Chương 46: TIỆC ĐÍNH HÔN ĐỔ VỠ.
Chương 47: ĐƯỜNG CÙNG.
Chương 48: ĐIỀM XẤU.
Chương 49: 1 ĐÊM KHÔNG ĐÁNG GIÁ.
Chương 50: NGƯỜI THỨ BA.
Chương 51: MÓN HÀNG.
Chương 53: CÔ KHÔNG THAM LAM, CHỈ MUỐN CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU.
Chương 54: CHÁN GHÉT SẼ BUÔNG TAY.
Chương 55: TỰ CHUỐC PHIỀN PHỨC.
Chương 56: CƯỠNG ÉP.
Chương 57: MUỘN MÀNG.
Chương 58: ĐẢ THƯƠNG ĐẦU.
Chương 59: TƯỚC THIẾU GIA GẶP NẠN.
Chương 60: SƯỞI ẤM LẪN NHAU.
Chương 61: VỪA MỚI TIẾN GẦN HƠN, ĐÃ LẠNH NHẠT TRỞ LẠI.
Chương 62: SINH CHO TÔI 1 ĐỨA CON, TÔI SẼ ĐỂ EM ĐI.
Chương 63: ANH XEM CÔ LÀ GÌ CHỨ?
Chương 64: SỰ TRỪNG PHẠT LẠNH LÙNG.
Chương 65: ĐỘC TÍNH PHÁT TÁC.
Chương 66: ĐỨA CON ĐẦU TIÊN.
Chương 67: ANH CẢM NHẬN ĐƯỢC SỰ TỒN TẠI CỦA CON CHỨ?
Chương 68: SỰ CƯNG CHIỀU CỦA ANH, NHỮNG ĐÒI HỎI VÔ LÍ CỦA CÔ.
Chương 69: DIÊM VIỆT THỨ HAI.
Chương 70: SINH NON TRONG MƯA.
Chương 71: CHƠI ĐÙA CHÁN RỒI, ĐI ĐI.
Chương 72: SỰ THẬT 1 NĂM TRƯỚC.
Chương 73: PHỤ NỮ MÀ TÔI ĐÃ CHÁN, ANH CÒN MUỐN SAO?
Chương 74: DUNG ÂN BỊ MẤT MẶT.
Chương 75: SỰ XUẤT HIỆN KỊP THỜI CỦA ANH.
Chương 76: ANH CÒN ÉP, TÔI SẼ NHẢY XUỐNG.
Chương 77: CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH.
Chương 78: ÁC MA BÊN CẠNH.
Chương 79: THỦ ĐOẠN TRƯỚC KIA, CHƠI ĐÙA THÊM LẦN NỮA.
Chương 80: HẠNH PHÚC VỚI TUYỆT VỌNG - 1 Ý NIỆM.
Chương 81: LẤY TỰ DO CỦA TÔI ĐỔI LẤY MẠNG CỦA ANH ẤY.
Chương 82: GIẪY GIỤA LÀN CUỐI CÙNG.
Chương 83: BỨC BÁCH KHÔNG THỞ NỔI.
Chương 84: THỂ XÁC VÀ TINH THẦN KHÓ HỢP NHẤT.
Chương 85: KHÔNG THỂ GẶP MẶT CÔ ẤY.
Chương 86: TƯỚC THIẾU YẾU THẾ.
Chương 87: DÙNG MỌI CÁCH LẤY LÒNG.
Chương 88: QUYẾN RŨ CHẾT NGƯỜI.
Chương 89: CHỌN CÔ TA ... HAY DUNG ÂN?
Chương 90: NẮM THẬT CHẶT TAY.
Chương 91: Ở BÊN CẠNH TÔI, TÔI SẼ ĐỐI XỬ TỐT VỚI EM.
Chương 92: ĐẤU vũ ĐIÊN CUỒNG.
Chương 93: ĐÊM NAY LÀ NGOÀI Ý MUỐN.
Chương 94: BỘ MẶT KHÁC CỦA HẮN.
Chương 95: NGƯỜI DUY NHẤT KHÔNG BỊ TỔN THƯƠNG.
Chương 96: VẠCH TRẦN HẠ PHI VŨ.
Chương 97: NÓI CHO ANH BIẾT CHÂN TƯỚNG CỦA ĐỨA BÉ.
Chương 98: SẼ KHÔNG TÌNH NGUYỆN ĐEM HAI TAY NHƯỜNG EM CHO NGƯỜI KHÁC.
Chương 99: GẶP LẠI NHAU SUY SỤP.
Chương 100: TẤT CẢ SỰ THẬT.
Chương 101: TÌNH YÊU CHƯA KỊP BẮT ĐẦU.
Chương 102: DỨT KHOÁT ĐÒI NỢ.
Chương 103: AI ĐAU HƠN AI.
Chương 104: TÌNH YÊU - CHO KHÔNG ĐƯỢC.
Chương 105: THIÊN SỨ ĐÊM TỐI RƠI XUỐNG.
Chương 106: TÌNH YÊU BỊ CẦM TÙ.
Chương 107: DIÊM VIỆT TỈNH LẠI.
Chướng 108: BẮT ĐẦU BỨC BÁCH.
Chương 109: ĐIÊN CUỒNG HẮC ÁM.
Chương 110: DUNG ÂN, TÔI YÊU EM.
Chương 111: CÙNG NHAU LÊN THIÊN ĐƯỜNG.
Chương 112: KÉO CÔ XUỐNG ĐỊA NGỤC.
Chương 113: NHẪN TÂM ĐẢ KÍCH.
Chương 114: LIÊN KẾT HẠI HẮN.
Chương 115: TÌM THẤY ĐĨA CD.
Chương 116: CUỐI CÙNG --- DẬU ĐỔ BÌM LEO.
Chương 117: ĐOẠT ĐƯỢC ĐĨA CD.
Chương 118: ANH CHẾT ĐỪNG MƠ ĐƯỢC NHẮM MẮT.
Chương 119: LỄ TRUY ĐIỆU CÔ ĐƠN.
Chương 120: SỐNG LẠI.
CHƯƠNG 121: ÁC MA LẠI XUẤT HIỆN.
Chương 122: GIÀY VÒ TÀN NHẪN.
Chương 123: KHÔNG CÒN XỨNG SINH CON CHO ANH.
Chương 124: ANH CÒN SỐNG, ÁC ỘNG CỦA CÔ VẪN CÒN.
Chương 125: KHÔNG THOÁT KHỎI BÀN TAY ÁC QUỈ.
Chương 126: LẠNH LÙNG BÊN NHAU.
Chương 127: HẸN ƯỚC CỦA BỌN HỌ, THIÊN ĐƯỜNG VÀ ĐỊA NGỤC.
Chương 128: TÌNH YÊU ĐÃ BỊ TỔN THƯƠNG KHÓ CÓ THỂ QUAY LẠI ĐƯỢC.
Chương 129: NAM DẠ TƯỚC, XIN LỖI ANH.
Chương 130: CHUYỆN CÓ CON LÀ EM LỪA GẠT ANH.
Chương 131: NAM DẠ TƯỚC, ANH HẬN EM SAO?
Chương 131: BIẾT CÁI GÌ LÀ DUY NHẤT KHÔNG?
Chương 132: HÃY ĐỢI EM YÊU SÂU ĐẬM NHƯ ANH.
Chương 134: THÂN TÂM HỢP NHẤT.
Chương 135: NGƯỜI BA TRONG GIẤY HÔN THÚ.
Chương 136: THÌ RA LÀ CON GÁI RIÊNG.
Chương 137: AI CŨNG ĐỪNG MƠ CHIA LÌA CHÚNG TA.
Chương 138: HAI TRĂM VẠN, CÁC NGƯỜI ĐI THẬT XA.
Chương 139: TAI HỌA NGẬP ĐẦU.
Chương 140: VĨNH VIỄN KHÔNG THỂ NÀO RỜI XA
Chương 141: ĐỨA CON THỨC HAI.
Chương 142: KHÔNG TÌM ĐƯỢC EM.
Chương 143: Ý NGHĨA SÂU SẮC CỦA TÌNH YÊU.
Chương 144: CHÚNG TA KẾT HÔN ĐI.
Ngoại truyện 1: LỄ THÀNH HÔN ĐẠI BIẾN.
Ngoại truyện 2: CÁO BIỆT SỰ TIẾT CHẾT DỤC VỌNG.
Ngoại truyện 3: BA, NÒNG NỌC NHỎ CỦA BA Ở ĐÂU? (hoàn)

Chương 52: PHẪN NỘ.

57.7K 1K 315
由 Quyt_lovely

Rõ ràng, nhường lại lựa chọn cho cô, nhưng quyền lựa chọn, chưa bao giờ nằm trong tay cô.

———

Chất lỏng lạnh ngắt trút xuống, cảm giác lạnh lẽo bao trùm, thẩm thấu đến tận xương tủy.

Có người ngoảnh mặt làm ngơ, có người lại tiếp tục giỡn cợt, nhưng Dung Ân chỉ cảm thấy trống rỗng, trống rỗng thật tâm, thậm chí khóc cũng không nổi.

Nam Dạ Tước hạ tầm mắt, từ trên cao nhìn xuống, đầu gối đặt giữa hai chân cô cũng nhấc lên, lời nói ra, dường như có phần hối hận, một khi con người đã tức giận đỉnh điểm, mọi hành động đều như phản xạ vô điều kiện, không qua tới đại não mà lọc bỏ, rơi vào trạng thái mất đi lý trí.

Thế nhưng, nói là như vậy, cô cũng không hề dè chừng, nên rốt cuộc vẫn nên nhận sự dạy dỗ.

Đám người lại tiếp tục vui đùa, hư hư ảo ảo, những tràng cười chòng ghẹo dần khỏa lấp sự yên tĩnh như tử địa trước đó, rượu vang đỏ thẩm thấu vào cổ áo, dần một hiện rõ hơn màu sắc, kéo lại cổ áo len trắng in hình hoa hồng, ngăn chặn cảm giác lạnh buốt dần xâm chiếm từ bụng.

Dung Ân di chuyển thân trên, khuôn mặt biểu cảm cứng ngắc như tượng gỗ, cô đứng lên, rất nhanh đã ra đến cửa.

Trước gương lớn, cô xả nước vào bồn rửa mặt, sau đó, đem khuôn mặt mình ngâm trong nước lạnh, cảm giác hít thở ngày một khó khăn, tựa như sắp phải đối mặt với tử thần, Dung Ân đột ngột ngẩng đầu, có thể sống, tại sao không thể chết?

Lấy khăn lau khô mặt, ngay khi nhìn vào gương, cô lại trông thấy Diêm Việt đã đứng phía sau từ lúc nào.

Hai người đối diện nhau qua sự phản chiếu, Dung Ân dần thu hồi tầm mắt, sau khi đã lau sạch nước, đi ra ngoài.

“Ân Ân”

Cô thật sự rất căm ghét sự nhẹ dạ của chính mình, Dung Ân đi tới cửa, bước chân dừng lại, Diêm Việt đưa lưng về phía cô, thanh âm mang theo sự thê lương úa tàn của mùa thu, “Vì sao phải như vậy?”

Dung Ân một tay bám vào khung cửa, “Anh còn nhớ hẹn ước giữa chúng ta không? Tình yêu của chúng ta sẽ trường tồn tựa như hoa oải hương?” (Hết Chap này, mình có viết một bài viết nói về hoa oải hương cho mọi người hiểu rõ hơn về loài hoa này…hi..)

Diêm Việt cảm giác yết hầu dường như đắng nghẹn, khô khốc, một hồi lâu sau mới trả lời, “Còn nhớ”

“Nhưng…..” Dung Ân ánh mắt thả vào xa xôi, nơi từng tồn tại biết bao kỉ niệm tươi đẹp, nhưng rồi tất cả đều đã vụn vỡ theo mây khói, không một dấu vết để lại, không một mảnh vỡ vẹn nguyên, “Đến hôm nay em mới hiểu, hóa ra đó chỉ là ước hẹn, tình yêu vĩnh cửu, quá xa xôi, chúng ta không thể chạm được tới, trước đây chúng ta đều lầm tưởng ước nguyện này đơn giản biết bao nhiêu….”

Hoa trong gương, trăng dưới nước (Ý chỉ những thứ mĩ miều, mộng ảo chỉ thật sự đẹp khi tưởng tượng, hoàn toàn trái ngược với thực tế), hạnh phúc trọn vẹn với người mình yêu thương nhất, chỉ là một giấc mộng không có thật.

“Ân Ân!” Diêm Việt lao nhanh về phía Dung Ân, đột nhiên cầm lấy tay cô, “Chỉ cần em muốn, anh sẽ khiến em hạnh phúc”.

Đau đớn biết nhường nào, chúng ta của ngày hôm qua, hôm nay, chỉ còn là anh và em.

Dung Ân cố gắng buông tay Diêm Việt, nỗi lòng bi thương hoang hoải một lần nữa lại dấy lên không nguôi, “Bất luận em trước đây buông thả như thế nào, anh đã không thể chấp nhận được, hai người đều không còn là một như trước, tiếp tục như vậy, còn có thể tìm được cảm giác sao?”

“Ân Ân….” Diêm Việt cõi lòng giằng xé mâu thuẫn dường như sắp nổ tung, “Chúng ta, có thể bắt đầu lại”.

“Mẹ em đã bị trúng gió…” Dung Ân cắn môi, ngăn không cho tiếng khóc nấc yếu ớt buông ra, “Thậm chí, cả đời này có thể phải nằm liệt giường, động đậy cũng không thể, anh nói xem, chúng ta phải quay lại như thế nào, còn có thể quay lại được sao?”

“Anh sẽ tìm cho mẹ em bác sỹ tốt nhất, anh có thể đưa mẹ đi nước ngoài chữa trị….”

“Việt!” Cái tên quanh quẩn trong đầu cô, ghi lòng tạc dạ, “Khi anh không có ở đây, chuyện ngoài ý muốn phát sinh vô kể, anh lúc này lại không quan tâm, không có nghĩa trong lòng anh không để ý”.

Yếu hầu Dung Ân tưởng như đang bị xé rách, anh để tâm, không phải chuyện của cô và Nam Dạ Tước. Nhưng sự tình ngày một rõ ràng, bọn họ, e rằng không thể cùng nhau đi xa hơn.

Cô đã đợi một năm, nhưng cũng ý thức rất rõ ràng, có một số chuyện không thể miễn cưỡng là xong.

Dung Ân xoay người toan rời đi, cổ tay lại bị người đàn ông phía sau kéo lại, một cái kéo, đã rất nhanh đem cô trọn vẹn trong lồng ngực anh, sự ấm áp từ trên người anh lan tỏa, rõ ràng đã không còn thuộc về cô, vì sao còn tham lam?

Quan sát từ đằng xa, viễn cảnh hai người ôm nhau gượng ép, nhưng lại khó lòng nhìn ra sự khiên cưỡng, Dung Ân từ chối, hai tay người đàn ông lại tựa như thành trì khóa trụ không cho cô nhúc nhích.

Bả vai đột nhiên truyền đến cảm giác đau nhức, cơ thể Dung Ân bị kéo mạnh về đằng sau, ngay sau đó, tựa như một cơn gió tạt mạnh xuống bên tai cô, đáng lẽ một đấm này là cho Diêm Việt, nhưng ngay lúc đó, Dung Ân đã ý thức được lờ mờ tình hình, không chút nghĩ ngợi đứng ngăn trở ngay trước mặt Diêm Việt, một cú đấm hung hăng, cứ như vậy không né tránh đáp mạnh vào mặt Dung Ân.

Tay của Nam Dạ Tước đã dồn biết bao nhiêu lực, không nghĩ ngợi được thêm, Dung Ân chỉ kêu lên một tiếng đau đớn, thiếu chút nữa đã ngã quị, may mắn thay, Diêm Việt đã kịp đỡ lấy, người đàn ông hoàn toàn mất kiểm soát, nắm tay thành quyền, tiến về phía trước, “Nam Dạ Tước!”

“Dừng tay!”

Ngay khi mọi thứ tưởng chừng đã được định đoạt, vừa lúc đó, truyền đến tiếng quát lớn của người đàn ông trung niên, “Ngày hôm nay tôi làm chủ, các cậu định như vậy không nể mặt tôi sao?”

Nắm đấm rắn chắc dần nới lỏng, Nam Dạ Tước hai mắt vằn lên tia máu, Dung Ân nửa mặt đã sưng húp, cô không đứng được dậy, chỉ ngồi tựa vào khung cửa, máu từ khóe miệng chảy ra thành dòng.

“Đứng dậy!” Mặc kệ lời nói của ai kia, giọng điệu Nam Dạ Tước vẫn trào lên sự phẫn nộ đỉnh điểm.

Diêm Việt đã nhanh hơn nắm lấy bàn tay Dung Ân, “Ân Ân, chúng ta về thôi”.

“Cô vẫn còn thấy như vậy chưa đủ mất mặt sao?” Nam Dạ Tước ánh mắt như tóe ra tia lửa điện, nhìn về phía Dung Ân đang trong bộ dạng thảm hại, “Quả nhiên cô không biết xấu hổ, đúng chứ?”

“Nam Dạ Tước, cô ấy là người của tôi, đêm nay, cô ấy không thể về cùng anh” Thân thể cao lớn của Diêm Việt che chắn trước Dung Ân, “Trước đây, tôi không quan tâm, sau này, Ân Ân cùng anh, vĩnh viễn không thể có quan hệ!”

“Phải không?” Nam Dạ Tước nhếch khóe môi mỏng giễu cợt, rõ ràng đang cười, nhưng lại lãnh khốc vô cảm, “Trước khi tôi chơi đùa đã chán, làm sao có thể buông tay đây? Dung Ân, tối qua tôi đã nói, từ trên giường tôi có thể dễ dàng bò xuống như thế nào rồi?”

Cô tựa lưng vào vách tường chắc chắn, cảm giác đau đớn cũng đã nguôi ngoai, khóe miệng nứt toác, điều duy nhất cô cảm nhận được lúc này, theo từng lời Nam Dạ Tước nói, bàn tay cô lại được Diêm Việt siết chặt hơn.

Chuyện của bọn họ, anh làm sao có thể không bận tâm được?

“Cô chọn đi, cô đi với ai?” Sắc mặt Nam Dạ Tước ung dung, trước sau vẫn vậy.

“Ân Ân, đi kiện hắn, chúng ta đi!” Diêm Việt nắm chặt tay cô, lựa chọn nằm trong tay cô, anh hoàn toàn thừa tự tin.

Nhiều lần mâu thuẫn cùng Nam Dạ Tước, Dung Ân cũng đã ít nhiều hiểu rõ tính tình nóng nảy của anh, nếu như theo anh, tự nhiên mọi thứ sẽ coi như không, nếu như chống đối, nhất định sẽ phải nếm trải bất hạnh, đau khổ. Nam Dạ Tước hai tay khoanh trước ngực, cũng không vội vàng, cứ như vậy đứng tựa vào vách tường bên cạnh, một chân nghênh ngang đứng ngăn lại ở cửa ra vào, càng lộ rõ vẻ kiêu ngạo đắc thắng, đôi đồng tử xuyên thấu qua ánh sáng của đèn hắt thoải mái nhìn về phía Dung Ân, khóe mắt mặc dù đang cười, nhưng lại nhuốm đầy hàn khí, lại càng khiến đối phương không dám nhìn lại.

Rõ ràng, nhường lại lựa chọn cho cô, nhưng quyền lựa chọn, chưa bao giờ nằm trong tay cô.

繼續閱讀

You'll Also Like

38.9K 3.9K 29
chuyện tình bắt đầu từ sữa ^^
69.3K 646 14
Lei, một con quỷ đội lốt người được phái xuống trần gian để tìm hiểu về tình yêu...sau đó cậu gặp Kaizo...
7.7K 774 26
Title: (NanonChimon) ABC Alphabet Author: Lyn Category: Slice of Life Rating: K+ Summary: 26 chữ cái và câu chuyện "bê đê lén nhưng tất cả đều biết"...
2.6K 297 31
- Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả Tác giả:Cuồng Diêu Tiểu Vĩ Ba Độ dài: 73 chương + 1 ngoại truyện Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trư...