Độc y xấu phi - Chá Mễ Thố

By NguytKim3

469K 9K 325

Tác giả: Chá Mễ Thố Thể loại: Xuyên không, nữ cường, 3S, HE Độ dài: 98 chương Èditor: Cửuvĩhồ, Tuyết nh... More

Chương 1: Điều kiện của Yến vương
Chương 2: Khéo đoạt hổ con
Chương 3: Đánh chính là ngươi!
Chương 4: Hòa ly thư biến thành hưu thư
Chương 5: Công Tôn Trường Khanh, ngươi thật hung ác!
Chương 6: Rời khỏi Yến vương phủ.
Chương 7:Cuộc sống mới
Chương 8: Thu phục năm vị chưởng quỹ.
Chương 9: Kế hoạch của Hạng Quân Vãn
Chương 10: Ấn tượng mới gặp.
Chương 11: Nam tử thần bí
Chương 12: Gặp lại kẻ thù
Chương 13: Yến vương gia giết người.
Chương 14: Giết người đền mạng, chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Chương 15: Lấy mạng đền mạng, ngươi dám sao?
Chương 16: Bách Lý Giao.
Chương 17: Thiếu chủ, Di Hồng công tử rất xinh đẹp!
Chương 18: Lưu đày Mạn Bắc.
Chương 19: Tiểu thư nổi giận rồi
Chương 20: Giáo huấn kẻ ngốc.
Chương 21: Ai đùa bỡn ai
Chương 22: Thắng lợi.
Chương 23: Bảy cánh hoa tuyết
Chương 24: Mới gặp: ra tay quá nặng.
Chương 25: Thiếu chủ phu nhân tương lai
Chương 26: Hạng Quân Nhu khiêu khích.
Chương 27: Phượng Cửu điên cuồng
CHƯƠNG 29: Công chúa hoàng gia khác người
CHƯƠNG 30: HOẢ THIÊU PHỈ THUÝ CƯ
Chương 31: Hỏa thiêu Tướng quân phủ
Chương 32: Hưu phụ nhân ác độc
Chương 33: Phụ thân này cũng không tệ lắm
Chương 34: Dưỡng hồ ngàn ngày dùng hồ một lúc
Chương 35: Bị ám sát!
Chương 36: Gặp lại
Chương 37: Bí mật đằng sau ám sát
Chương 38: Tiến cung
Chương 39: Lời đồn đãi bay đầy trời
Chương 40: Ta ghét nhất cái từ "phế vật" này
Chương 41: Thấy một lần, đánh một lần!
Chương 42: Phượng Cửu u oán
Chương 43: Chẩn bệnh giá trên trời
Chương 44: Quân lệnh trạng
Chương 45: Thái tử cũng không phải kẻ tốt lành gì
Chương 46: Bất ngờ bị ám sát
Chương 47: Đại dì mụ hố cha * (Dì cả mẹ hố ta)
Chương 48: Phượng Cửu ngượng ngùng
Chương 49: Bắt lấy dạ dày nữ nhân
Chương 50: Thua thì hôn ta
Chương 51: Hôn môi và nhào tới
Chương 52: Lần thứ hai tiến vào Yến vương phủ
Chương 53: Nữ nhân mặt dày
Chương 54: Lõa nam treo tại Hướng Dương môn
Chương 55: Ngươi cũng có ngày hôm nay!!!
Chương 56: Tâm tư của Ngọc phu nhân
Chương 57: Gặp nạn tại sơn động
Chương 58: Huynh đệ Dụ gia đeo bám
Chương 59: Kim Ti Xà
Chương 60: Thuần hóa Kim Ti Xà
Chương 61: Ta là yêu nữ?!
Chương 62: Ai dám động đến nữ nhân của ta?
Chương 63: Linh Nguyệt châu
Chương 64: Nữ nhi lớn không giữ được trong nhà
Chương 65: Kẻ nào phiền ta -- Giết!
Chương 66: Tổ hợp mẹ con cực phẩm vô sỉ
Chương 67: Đại tướng quân uy vũ!
Chương 68: Động tâm
Chương 69: Cho nàng ăn bế môn canh
Chương 70: Tâm tư của Kinh Hồn
Chương 71: Thọ yến Thái hậu
Chương 72: Phượng Cửu thu hoạch, hoa lệ lệ
Chương 73: Cải trắng thượng hạng bị heo vầy
Chương 74: Mặt nóng dán mông lạnh, tự rước lấy nhục!
Chương 75: Các loại chướng ngại vật
Chương 76: Hâm mộ ghen tị đi!
Chương 77: Trần ai lạc định (Hết thảy đều kết thúc)
Chương 78: Ta muốn hắn!
Chương 79: Tỷ muội ác độc
Chương 80: Ăn miếng trả miếng
Chương 81: Ngươi hận Ai gia?
Chương 82: Gian thần? Trung thần!
Chương 83: Nam công tử tiến cung
Chương 84: Cha con thổ lộ tâm tình
Chương 85: Định hôn sự
Chương 86: Quận chúa tới chúc mừng?
Chương 87: Cứu binh cuối cùng
Chương 88: Ác mộng của Vân Tranh
Chương 89: Ngươi có muốn tự do không?
Chương 90: Xuất giá
Chương 91: Tiểu bạch thỏ gặp gỡ đại sói xám
Chương 92: Không theo ý lão thái quân
Chương 93: Cái chết của lão thái quân
Chương 94: Rời khỏi Cẩm thành
Chương 95: Hoa rơi trong mộng biết bao nhiêu (thượng)
Chương 96: Hoa rơi trong mộng biết bao nhiêu (trung)
Chương 97: Hoa rơi trong mộng biết bao nhiêu (hạ)
Chương 98: Kết cục

Chương 28: Phong ba kim hài tuyển vợ.

5.1K 94 3
By NguytKim3

  Thấy Bách Lý Giao không nói lời nào, Ngô Minh tiến lên một bước, "Gia, việc này chắc không phải là thủ thuật che mắt của Phượng Cửu chứ! Tất cả mọi người đều trông mong chạy tới Cẩm thành để tìm nữ chúa, hắn ở phía sau làm ra chuyện tình hoang đường như thế, chẳng lẽ là có cái gì mờ ám, muốn dấu không cho mọi người biết?"

Nghe xong lời nói của Ngô Minh, Bách Lý Giao lười biếng tựa vào một bên, hắc xì một cái, "Không có khả năng. Hắn nếu thật sự đã tìm được, chắc chắn che chở thật tốt, sẽ không phô trương như vậy. Ngươi đừng quên, Hoàng hậu Dực Nhân quốc là công chúa của Chu Liên quốc chúng ta, thủ đoạn của nàng thế nào, ngươi cũng hiểu rõ. Lúc trước, nàng đem Phượng Cửu đuổi ra ngoài Hoàng thành, trục xuất khỏi hoàng tộc, Cô Cô sẽ không tính để cho hắn còn sống trở về..."

Nghe Bách Lý Giao nói như thế, Ngô Minh liền nở nụ cười. Hắn làm sao lại quên Hoàng hậu Dực Nhân quốc Bách Lý Thái Vi chứ!

Vị công chúa kia trước khi xuất giá được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân toàn đại lục, vốn dĩ cũng là nữ tử đơn thuần nũng nịu như hoa, nhưng sau khi tiến vào hậu cung Dực Nhân quốc, lại bị tôi luyện thành tâm ngoan thủ lạt. Chưa đầy hai năm, Bách Lý Thái Vi liền từ một quý nhân vô danh không chút tiếng tăm vượt lên trở thành Hoàng hậu, độc sủng lục cung. Cái bụng của nàng cũng không chịu thua kém, vừa mới sinh hạ được Nguyên Khuê, liền được sắc phong làm Thái tử.

Có Bách Lý Thái Vi áp chế, Phượng Cửu làm cách nào cũng không trở mình được, cho dù lúc trước Nguyên Tung vì đề phòng Nguyên Khuê, tính toán để lại một đường lui cho cả nhà già trẻ, đem Bàn Long thành đưa cho Phượng Cửu, làm căn cứ của hắn, nhưng như thế thì sao chứ! Lão thái quân Bàn Long thành chưa chắc đã toàn tâm toàn ý với hắn, Phượng Cửu muốn trở mình, cũng thật khó khăn, huống chi còn có lời đồn như vậy...

Sự kiện kim hài của Phượng Cửu ở Cẩm thành tạo ra oanh động không nhỏ, thậm chí kinh động tới cả Công Tôn Nam trong cung.

"Ai có thể mang vừa kim hài, thì người đó có thể làm thiếu phu nhân Bàn Long thành sao?"

Công Tôn Nam nghe được chuyện này, cảm thấy Phượng Cửu rất đáng ngờ. Nhưng chỉ đáng ngờ như vậy, ngược lại làm cho lòng người nghi hoặc. Người này có ý gì? Hắn tuyên truyền tứ phía lớn như vậy mục đích là để làm gì? Chẳng lẽ mục tiêu của hắn không phải là nữ chúa trong lời tiên đoán? Công Tôn Nam đa nghi, một sự tình đơn giản ở trong đầu hắn cũng bị xoay chuyển đến vài vòng, huống chi chuyện này còn liên quan đến Bàn Long thành.

Bàn Long thành ở phía bắc Dực Nhân quốc, nói là thành, trên thực tế cũng được coi là một tiểu vương quốc ở phía bắc của Dực Nhân quốc. Nơi đó non xanh nước biếc, sản vật phong phú, dư thừa quặng sắt. Bàn Long thành giàu có đông đúc, mọi người đều biết, trên đại lục cơ hồ tám mươi phần trăm quặng sắt đều tập trung ở Bàn Long thành. Sắt, là nguyên liệu để rèn vũ khí, Bàn Long thành cũng bởi vì vậy mà trở nên giàu có.

Bởi vì đây là nơi sản sinh ra sắt, nên quân đội cường đại nhất đại lục cũng là của Bàn Long thành, đó cũng là lý do vì sao Bàn Long thành trở thành miếng thịt béo khiến cho các quốc gia khác thèm nhỏ dãi nhưng cũng không có cách nào chiếm về tay. Cũng chính bởi vì là nơi sản sinh ra sắt, nên tứ quốc đối với Bàn Long thành đều cung kính có thêm, sợ không cẩn thận đắc tội Phượng Cửu, không có quặng sắt chế tạo vũ khí, đến lúc đó chỉ có thể biến thành thịt bò, mặc người chém giết.

Nói trắng ra là nắm giữ quặng sắt, cũng là nắm giữ cán cân quyền lực của đại lục. Nếu chọc giận Phượng Cửu, hắn tùy tiện có thể đến giúp đỡ một quốc gia khác trở nên hùng mạnh, trở thành bá chủ trong tứ quốc, đến lúc đó đại lục sẽ không còn yên ổn nữa. Cũng may Phượng Cửu cũng không có ý tưởng này, từ khi hắn cầm quyền lúc mười tám tuổi đến bây giờ, đã mười năm, thái độ Bàn Long thành đối với tứ quốc coi như công bằng, đó cũng là nguyên nhân khiến cho đại lục còn duy trì được đến bây giờ.

Phượng Cửu đến Cẩm thành, điều này Công Tôn Nam đã sớm biết được, mấy ngày nay người của ba nước đều đến Cẩm thành, danh nghĩa đều nói là vì đại thọ của Thái hậu, trên thực tế đều là vì lời tiên đoán về nữ chúa mà đến. Nhắc tới nữ chúa, Công Tôn Nam lại cảm thấy đau đầu. Đến bây giờ, chuyện này một chút tin tức đều không có, nữ nhân đảo điên thiên hạ kia đang trốn ở chỗ nào, hắn căn bản là không biết.

Vừa nghĩ tới giang sơn xã tắc của mình có khả năng rơi vào trong tay người khác, trong lòng Công Tôn Nam có chút sợ hãi, hiện tại Phượng Cửu làm ra hành động như vậy, hắn rốt cuộc là có ý gì? Khiến cho Công Tôn Nam không thể không hoài nghi "dụng tâm" của Phượng Cửu.

Công Tôn Nam tâm sự trùng trùng điệp điệp, nhưng những nữ nhân ở hậu cung còn đang trong trạng thái bùng nổ. Khỏi phải nói nhóm phi tần bọn họ sau khi nghe việc "kim hài tuyển vợ" của Phượng Cửu đã hưng phấn cùng xuân tâm nhộn nhạo cỡ nào, thậm chí ở thời điểm mộng xuân còn thầm gọi "Cửu lang", chỉ riêng mấy vị công chúa sau khi nghe thấy tin tức này, tiểu tâm tư giống như chim nhỏ liền bay lên, nhảy nhót vui mừng.

Phượng Cửu, đó là mỹ nam tử được cả thiên hạ công nhận, Bàn Long thành, cũng là địa phương giàu có nhất được cả thiên hạ công nhận. Có thể trở thành phu nhân Bàn Long thành, bên người còn có phu quân như Phượng Cửu làm bạn, đặc biệt là Phượng Cửu không có cơ thiếp, nếu có thể đoạt lấy tình yêu của hắn, có được trái tim của hắn, tự nhiên là ngày sau sẽ êm đềm mãi mãi, hạnh phúc kéo dài cả đời. Bàn Long thành đối với nữ tử mà nói, hoàn toàn chính là hào môn lớn nhất thiên hạ.

"Công chúa, người chậm một chút!" Tỳ nữ Đông Trùng của Công Tôn Lan Tịch nặng nề chạy phía sau nàng, thở hồng hộc. Vừa biết được tin Phượng Cửu muốn chọn vợ, công chúa nhà mình ngay lập tức nâng váy chạy đến Ngự thư phòng, nhưng mà khiến cho Đông Trùng mệt sắp chết rồi. "Công chúa, công chúa..."

Công Tôn Lan Tịch nâng làn váy, ném hết đoan trang hiền thục ngày xưa, chạy như bay về phía trước. Rốt cuộc, là công chúa hoàng gia, kim chi ngọc diệp nên thiếu rèn luyện. Chưa được bao lâu, trên khuôn mặt phấn hồng của Công Tôn Lan Tịch rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

"Công chúa, người, người nghỉ ngơi một chút..." Đông Trùng đi theo sau Công Tôn Lan Tịch, đến bên cạnh nàng, thấy chủ tử như vậy, vội vàng cầm khăn nhỏ lau mồ hôi giùm nàng. "Công chúa, người nghỉ ngơi một chút đi! Sắp đến Ngự thư phòng rồi!"

"Không được! Các nàng cũng đi..." Thời điểm Công Tôn Lan Tịch đang nói, đã thấy được ba cái bóng dáng xinh đẹp nhằm phía Ngự thư phòng đi tới.

Nếu nàng đoán không sai, mấy vị tỷ muội của nàng cũng là vì chuyện Phượng Cửu, toàn bộ các nàng đều đi, nàng không ra mặt thì có vẻ rất không hòa hợp. Hơn nữa, hiếm khi có trò hay để xem, nàng làm sao không vô giúp vui!

Trong Ngự thư phòng, nhìn bồn nữ nhi quỳ gối trước mặt, Công Tôn Nam xém chút nữa thì tức chết.

"Một đám không có tiền đồ!" Chòm râu Công Tôn Nam run nhè nhẹ, rõ ràng bị tức quá mức. Bốn nữ nhi đồng loạt lại đây, thế nhưng đều là vì Phượng Cửu. Chẳng lẽ Công chúa Thương Nguyệt quốc lại thấp hèn như vậy? Thấy trên mặt các nàng đều là một vẻ si mê Phượng Cửu, còn có bộ dáng không biết hối cải, Công Tôn Nam hận không thể cho các nàng mấy đại bản.

Chúng ta không có tiền đồ, kia người là cái gì? Lão già không có tiền đồ sao? Công Tôn Lan Tịch nghĩ thầm, nhìn lại thấy Công Tôn Nam liếc mắt một cái lại lập tức cúi đầu.

"Phụ hoàng, chúng ta thế nào không có tiền đồ? Nếu nữ nhi có thể trở thành phu nhân Bàn Long thành, nhất định sẽ khiến cho Phượng Cửu đem toàn bộ quặng sắt cho Thương Nguyệt quốc chúng ta. Phụ hoàng, người không phải muốn trở thành bá chủ, không muốn nhất thống thiên hạ sao? Nữ nhi như thế cũng là vì người mà!" Đại công chúa Công Tôn Triêu Tịch lớn tuổi nhất, lời nói ra cũng cẩn thận, đón ý nói hùa theo dã tâm xưng bá của Công Tôn Nam.

"Đúng đúng! Đại tỷ nói rất đúng! Phụ hoàng, nữ nhi kỳ thật không có tâm tư riêng, ở trong nội tâm của nữ nhi, lợi ích của Thương Nguyệt quốc lớn hơn hết thảy! Nữ nhi làm như vậy đều là vì Thương Nguyệt quốc!" Nghe Công Tôn Triêu Tịch nói như thế, nhị công chúa Công Tôn Cẩm Tịch lập tức phối hợp dùng sức gật đầu, mà ngay cả Công Tôn Hạc Hịch ngày thường kiệm lời cũng nhỏ giọng đón ý nói hùa một tiếng.

Mới vừa rồi còn cảm thấy nữ nhi làm mất thể diện của hắn, nhưng sau khi Công tôn Nam nghe qua mấy lời này, chớp mắt, vuốt chòm râu, ở trên người bốn nữ nhi đánh giá một phen, cuối cùng mới gật đầu, để cho các nàng đứng lên.  

Continue Reading

You'll Also Like

197K 7.6K 26
Tên truyện: Nuông Chiều Hán Việt: Kiều Sủng Tác giả: Xuân Nhập Trì Trì Editor: Bánh Bao (Dumpling312) Trình trạng: hoàn thành Số Chương: 18 chương +...
94.7K 5.8K 125
Tên gốc : Hảo Hảo Ái Ngã / 好好爱我 Tác giả : Hàn Thất Tửu Thể loại : Bách hợp, hiện đại, gương vỡ lại lành, hiện tại quá khứ đan xen, chua, cay, mặn, n...