[Kagamine Fanfic][H]Huyết khu...

By Reactor_Moon

6.5K 603 148

Cành trúc đào đỏ hồng, thấm đẫm từng giọt sương trong suốt, rơi rớt trên phiến lá nhỏ. Chẳng hề ẩn thân hay t... More

Chap 1: Định mệnh hay trắc trở
Chap 2: Thư viện của chàng
Chap 3: Học thơ
Chương 5: Tiết thanh minh
Chương 6: Sự xấu hổ không đáng có
Chương 7: Lời đồn thất thiệt
Chương 8: Đêm động phòng (1)
Chương 9: Lừa dối là điều đáng chết
Chương 10: Đêm động phòng (2)
Chap 11: Đêm động phòng (3)
Chap 12: Cơ hội ngàn vàng
Chap 13: Rốt cuộc người nào là người ta yêu?
Chap 14: Tôn trọng lễ nghĩa và bản thân là quy tắc
Chap 15: Trách nhiệm của phu quân
Chap 16: Ngoại truyện về Neru
Chap 17: Ngoại truyện về tiểu bảo bối
Thông báo

Chap 4: Thưởng thức chợ xuân

264 36 2
By Reactor_Moon

Đau khổ vì tên phu tử bắt chạy 2 vòng sân, nàng trốn học, về tiểu viện của mình. Lúc này, trong đầu nàng chỉ có sự căm giận và hờn ghét mà thôi. Nghĩ đi nghĩ lại thì tên phu tử đó có gì đáng để kính trọng. Ngoài cái sự nghiêm khắc và kiến thức uyên bái, thì mọi cái khác chắc hẳn chàng ta đã thua nàng. 

Thôi kệ, trốn học thì đợi đến giờ ngủ rồi ngủ luôn. Vì thế, Rin nhịn đói rồi ngủ. Ngủ 1 đêm đến khi đã được khắc 2 (Từ 7 giờ 20 đến 9 giờ 40 sáng), Rin cảm thấy trong người đỡ mệt mỏi hơn nhiều. Nghĩ lại, đúng như chàng ta nói, nếu như không vào ngủ sớm thì chắc có lẽ cũng chẳng thức được giờ này. Thay bộ y phục trên người, Rin vào trong bếp tại thư viện, định hỏi trù nương có làm món gì hay không? 

Trù nương với mái tóc trắng xóa, ngỡ như đã già dặn ở tuổi cụ bà, hóa ra lại là 1 góa phụ trung niên. Ặc, xin thứ lỗi cho sự suy nghĩ ngu ngốc này. Rin chớp chớp mắt, dùng cái mũi thính của mình, xem xét các món ăn. Cũng không tồi, rất đậm đà, lại thơm ngon cơ đấy. Toan hỏi trù nương đây là món gì thì góa phụ kia quay sang, gương mặt không hài lòng cho lắm

-Này này, tiểu nha đầu nhà ngươi sao không chào ta 1 tiếng nhỉ?

-...

Nhất thời á khẩu, Rin đứng đờ người, ngẩn nhìn trù nương. Nhưng cũng phải vì lễ độ và danh dự, nàng cũng cúi đầu, chào 1 cách rất mực khiêm tốn.

-Chào buổi sáng trù nương. Chúc trù nương 1 ngày mới tốt lành!

Được chào hỏi như thế, mắt của góa phụ biểu lộ vẻ trìu mến. Còn chưa định cầm bát mì bò đi khuất, nàng lại bị trù nương kéo lại, giới thiệu tên tuổi. 

-Không ngờ cũng có ngày ta được ai đó kính trong, nào nào, để ta nói cho ngươi nghe. Ta năm nay đã hơn 35 tuổi, tên Haku. Trượng phu của ta đã mất sớm khi ta mới xin đứa con đầu lòng. Haizz, thật tội mà đúng không? Cô nương xem, đứa con của ta cũng vì thế mà đau khổ, hết bệnh tình này nọ rồi lại đau ốm triền miên. Khổ nỗi, chỗ ta lại không có thuốc men hay ngân phiếu gì, thế là đứa bé ra đi rồi....

Trù nương nói mỗi lúc mỗi hăng khiến cho tâm trạng thoải mái của Rin từ sáng sớm đã bị lời nói nhiều của bà ta cuốn sạch bay. Để tránh tâm can cũng phiền muộn theo, Rin lủi thủi ra đi, mặc cho bản tụng kinh của bà ta vẫn còn. Ầy, sao trong thư viện của Len lại có vô số người kì quặc thế? Mà thôi, đi kiếm chỗ nào để lót dạ. 

Ngẫm nghĩ hồi lâu, quan sát kĩ càng, rốt cuộc nàng cũng biết chỗ nào nên ngồi. Chạy đến băng đá, khép vạt áo 1 cách nhẹ nhàng, đặt bàn tọa của mình lên, rồi nhâm nhi thức ăn đã nguội bay hơi. Thật là... nếu không phải vì bà trù nương nói chuyện bên tai thì có lẽ giờ này nàng đã được thưởng thức thức ăn nóng hổi lại thơm ngon.

Đang ăn 1 cách ngon lành, mì sợi đã hút đến gần cạn kiệt, chỉ thiếu nước uống soàm sạp cái thứ nước súp béo ngậy, thì nàng lại bị làm phiền. Tên tiểu tử này, nàng biết. Là 1 quý tử của Hoàng thượng, hay tên là Mikuo. Cái tên chẳng có đáng giá như cái danh là bao, tiếc cho 1 đời thanh xuân phung phí. 

Y ngồi xuống, cạnh nàng, nhìn thái độ lạnh lùng vô cảm mà thích thú. Lấy làm thế, nàng lại tránh y như tránh tà, thấy y chạy, nàng cũng chạy, thấy y đến, nàng lại trốn. Mặc kệ cho bát mì chao đảo, nhưng vì sự trinh tiết của mình, nàng lo lắng đến mức chạy mà đến vấp ngã. Và đương nhiên, 1 tình huống xảy ra khiến nàng muốn phun ra 2 chữ.

Cẩu huyết!

Người nàng đổ ập vào lòng người đó, trán lại tựa vào ngực người ta, cảm giác nhịp tim của người đập lỡ 1 nhịp. Hơi ấm của người đó vây lấy, ấm áp như khí trời mùa xuân, cảm giác vô cùng bình yên. Tuy nhiên, trước khi bị chìm vào cái cảm giác ấm nóng ấy, trọng điểm đặc biệt đã được mô tả 1 cách sắc nét. 

Bát mì của nàng đã vô cùng oanh liệt và anh dũng, đổ ập lên đầu người ta. Từng giọt nước súp cứ thế mà tuôn, nhưng chỉ vấy bẩn tấm đạo bào của người chứ chẳng bẩn nàng đâu cả. Định đứng lên mà xin lỗi, thế nhưng chưa kịp ngẩng mặt thể hiện sự hối hận chân thành thì tiếp tục 1 tình huống cẩu huyết khác ập vào đầu nàng. 

Tình trạng của Len lúc này cực kì thảm bại. Với tấm đạo bào xanh lam bị bẩn hết 1 mảng, màu xanh quyện với màu nước súp, trông cực kì bê bối và bẩn thỉu. Đặc biệt, vài cọng mì lại vương lên đầu chàng, khiến Rin không thể nhịn được cười, bật tiếng cười lảnh lót. 

-Ha ha ha! Phu tử trông trông trông...hahaha~~

Bị chính người mình dạy học cười lên mặt, Len không sao giận dữ, quệt vài cọng mì trên sóng mũi cao của mình, hàng mày lưỡi mác xếch lên, tỏ vẻ bực bội không tả nỗi.

-Nàng trốn học, ta không nói, nhưng đến cả việc xin lỗi ta vì sự bất cẩn mà nàng không làm được. Thế nàng muốn mình bị xử phạt sao đây?

-Nhưng nhưng mà... 

Rin nàng đây vô tội. Rồi chỉ tay về cái người lúc nãy. Tất nhiên bóng người y cũng chẳng còn, tất đều tố cáo nàng. Hự, nàng sẽ ghi nhớ mối thù này trong lòng. Ôm ngực, nàng di di mũi chân, tỏ vẻ bất bình.

-Tại ngươi đến không đúng lúc, với lại tên tiểu tử lỗ mãng kia lại chạy đuổi theo ta thế nên ngươi mới bị như thế!

Vừa nói nàng lại vừa khua chân khua tay, như muốn chứng minh nàng vô tội, oan uổng. Được rồi, chàng mỉm cười, cho qua, khẽ vò đầu nàng như thể vò 1 đứa con nít. Hừ hừ, đừng tưởng phu tử nhà ngươi lớn hơn ta vài tuổi là có thể sờ đầu nàng lung tung, Rin mím môi, hất tay chàng ra, hừ lạnh rồi bỏ đi. 

Hôm nay lại phải đi du xuân. Đây là bài tập về nhà của nàng, dùng phong cảnh để ngâm thơ. Ặc, thật bực bội mà! Rin chu môi, lủi thủi theo chàng mà đi. Vốn dĩ Rin không dự định đi, nếu không vì cái tai nạn bất cẩn buổi sáng thì nàng đã chuồn từ lâu. Len hôm nay đã thay bộ đồ khác, tối màu hơn. Chắc sợ nàng làm lem luốc màu áo của chàng nữa rồi, Rin thầm nghĩ ngợi. 

Du xuân thì du xuân, cũng chẳng có gì đặc biệt. Chỉ là đi vào chợ xuân, ngắm cây cảnh, rồi lang thang đâu đó như 1 gã lãng tử nào đó. Chắc chắn là thế rồi, vì hồi nàng còn là 1 kỹ nữ, nàng cũng thấy những gã thư sinh giả làm lãng khách, đi đến chỉ để thử tìm 1 cảm giác làm lãng tử. Thế nhưng khi đến chợ xuân, nàng lại phải há hốc mồm kinh ngạc. 

Chợ xuân vui như trảy hội,nhộn nhịp hơn, náo nhiệt hơn thường ngày. Nếu những ngày thường họ bán những thứ cần dùng và thường dân thì bây giờ, tất tất tất tất cả mọi thứ trên đời, có thể thế, họ bán cả. Rin vui sướng, tách khỏi lớp học mà ngắm nghía mọi thứ. Nếu không phải Len kéo nàng lại, có lẽ nàng đã cao chạy bay xa từ phương nào. 

Neru, 1 cô nương được kính mến như nữ thần. Tuy không tươi sắc như Rin, nhưng là 1 cô nương nhà quyền quý, có thể nói nàng cậy thế mà ra vẻ hết sức. Không biết tiểu cô nương này đang yêu Len hay không, nhưng mỗi khi thấy Rin gần gũi với chàng, ngay lập tức, ả lại chạy lại, lấy cớ dẫn Rin đến chỗ này rồi ngồi vào vị trí của nàng. 

Kệ, nàng có quan tâm đâu. Mọi vật này đều khiến nàng vui vẻ. Chỉ có điều, những lúc rộn ràng nhất là lúc Rin nặng lòng nhất. Cũng chẳng hiểu vì sao, mỗi khi nàng nhìn thấy que hồ lô ướp đường, nàng lại nhớ về người ấy. Không phải vì lời hứa thề non hẹn biển, mà là sự dịu dàng đối xử với nàng từ lần đầu. Nàng nhớ, lúc ấy, người đã đưa nàng 1 que hồ lô đường, búng vào trán nàng 1 phát như mắng yêu. 

Lại còn nhớ, khi ấy, nàng đã ngơ ngẩn hồi lâu, tối ấy lại còn không thể ngủ yên được. Vừa bâng khuâng nghĩ, nàng không hề biết, cây hồ lô ướp đường kia đã ở trước mặt nàng. Và cùng lúc ấy, tiếng nói của Len đã làm nàng bừng tỉnh.

-Vì ai mà nàng lại chăm chú suy ngẫm thế?

-Không không có!

Nàng bối rối, nhận que hồ lô đó. Đường ngọt và hồ lô ngon khiến nàng không phải nghĩ nữa. Bây giờ chỉ có sự ấm lòng vững bền trong lòng mà thôi. 

Continue Reading

You'll Also Like

55.1M 1.8M 66
Henley agrees to pretend to date millionaire Bennett Calloway for a fee, falling in love as she wonders - how is he involved in her brother's false c...
763K 35.7K 58
Taehyung is appointed as a personal slave of Jungkook the true blood alpha prince of blue moon kingdom. Taehyung is an omega and the former prince...
1.7M 17.3K 3
*Wattys 2018 Winner / Hidden Gems* CREATE YOUR OWN MR. RIGHT Weeks before Valentine's, seventeen-year-old Kate Lapuz goes through her first ever br...
18.2K 729 10
A LenxRin story! Rin just got transferred to a new school, Vocaloid High. Len is the first one to meet her and falls in love with her. (This story w...