[Khải Thiên Nguyên] Lời hồi đ...

By tabi1228

21.1K 1.1K 60

- Xin hãy giúp tôi, hãy gọi cấp cứu giúp tôi... - Tỉ, cậu mở mắt, Vương Nguyên tớ ra lệnh cho cậu mở mắt ra... More

Chương mở đầu
Phần I - Chương 1: Một đóa hoa
Chương 2: Nhân Duyên - 1
Chương 3: Nhân Duyên - 2
Chương 4: Dịch Dương Thiên Tỉ
Chương 5: Tạo ra định mệnh
Chương 6: Mắc bẫy
Chương 7: Thói quen
Chương 8: Vương Nguyên
Chương 9: Chính cung hoàng hậu
Chương 10: Thi đấu
Chương 11: Chăm sóc
Chương 12: Nếu có lần sau, em sẽ đi cùng anh chứ?
Chương 13: Sợi dây liên kết
Chương 14: Hiểu nhầm
Chương 15: Nuôi anh thành heo
Chương 16: Lựa chọn
Chương 17: Quyết định.
Chương 18: Vương Nguyên - 2
Chương 19: Rời đi
Chương 20: Không thể từ chối
Chương 21: Leo núi
Chương 22: Chúng ta thử đi
Chương 23: Tiệc sinh nhật
Chương 24: Món quà sinh nhật
Chương 25: Bức ảnh duy nhất
Chương 26: Cách ngu ngốc nhất
Chương 27: Vương Tuấn Khải
Chương 28: Vương Nguyên trở về
Chương 29: Ngã rẽ
Phần II - Chương 30: Cuộc sống mới
Chương 31: Thiên Tỉ ngoại truyện - 1
Chương 33: Vương Tuấn Khải ngoại truyện
Chương 34: Dịch giáo sư
Chương 35: Nhà tài trợ
Chương 36: Trái tim tôi, chưa từng đề phòng anh
Chương 37: Bố
Chương 38: Sự thật
Chương 39: Quá khứ lặp lại
Tâm sự mỏng :D
Chương 40: Đã lâu không gặp
Chương 41: Chuyện bảo vệ, sau này tôi sẽ lo
Chương 42: Tạm biệt mối tình đầu
Ngoại truyện 1: Vương Tuấn Khải
Ngoại truyện 2 - Vương lão gia
Ngoại Truyện 3: Sau này
Lời kết

Chương 32: Thiên Tỉ ngoại truyên - 2

315 18 2
By tabi1228

Tôi ở Anh Quốc 6 năm, đó là khoảng thời gian tôi học được rất nhiều thứ. Tôi cũng nhận được một vài danh hiệu, được mời đến một vài nơi có tiếng tăm làm việc. Với tôi những chuyện này chỉ là kết quả của một quá trình, nhưng Vương Nguyên lại hết sức tự hào về tôi, cậu nói rằng sẽ cho cả thế giới biết đến tài năng của tôi.

Vậy là cậu ấy nhờ tôi cố vấn cho một dự án phát triển công nghệ của Vương Thị, tôi rất thoải mái mà nhận lấy. Vì là chuyện Vương Nguyên nhờ vả tôi nhất định sẽ làm hết khả năng của mình, huống hồ chủ đề nghiên cứu lần này rất mới mẻ, tôi có hứng thú. Đến mãi sau này, tôi mới biết rằng đây là dự án mà hàng ngàn những giáo sư tiến sĩ trong ngành muốn nhận lấy.

Chẳng ngờ dự án này của Vương Thị sau 2 năm lại đạt được kết quả không ngờ, nổ ra một xu hướng mới trong lĩnh vực công nghệ. Tôi nhớ khi thông báo kết quả sau khi đưa ra thị trường, Vương Nguyên vui mừng còn hơn lúc cậu ấy giành được dự án chủ chốt mà cậu ấy phải bỏ ra 4 năm để có được. Vương Nguyên đã thật sự làm mọi thứ để khoe tôi với thế giới.

Khi tôi cảm thấy mọi thứ đều đi vào quỹ đạo của nó, tôi nói với Vương Nguyên về ý định của mình

"Vương Nguyên, tớ muốn về nước."

"Ở đây không tốt sao?"

"Tốt, rất tốt, chỉ là có điều gì đó luôn thôi thúc tớ trở về, ở nơi đó có điều gì đó vẫn đang đợi tớ. 6 năm qua cảm giác này không hề vơi bớt."

Vương Nguyên im lặng một hồi lâu rồi nói rằng cậu ấy cũng sẽ thu xếp mọi thứ về cùng tôi.

Khi tôi về nước, đón tôi là những tổ chức muốn tôi gia nhập, trong đó có hai sĩ quan cảnh sát. Tôi theo họ theo lệnh triệu tâp. Tôi được đưa vào một phòng đặc cách khá trang trọng, đón tôi là một vị mang trên vai rất nhiều quân hàm, tôi không biết rõ nhưng tối biết chức vị của ông ta rất lớn. Ông ta đưa cho tôi một tập tư liệu với rất nhiều hình ảnh đính kèm, tôi đã ngồi chăm chú đọc nó trong ba tiếng.

Thật ra quá nữa thời gian tôi dùng để ngắm ảnh của bố mẹ mình. Đúng vậy, ở đây có rất nhiều ảnh của bố mẹ tôi. Tôi nhận ra mẹ, còn bố, là lần đầu tiên gặp mặt. Hóa ra tôi cũng rất giống bố, nhất là đôi mắt nâu này của tôi, ông trông phúc hậu y như trong suy nghĩ của tôi. Tôi cảm thấy xúc động đến lạ, lần đầu tiên tôi rơi nước mắt khi sống cuộc sống mới này.

Bố mẹ tôi ngoài mặt chỉ là những cán bộ nhà nước bình thường, nhưng thật ra họ thuộc nhóm người nghiên cứu vũ khí công nghệ cao thuộc bộ quân sự. Lúc đó tình hình chính trị đang còn nhiều khuất mắc nên nhóm người này hoạt động trong bí mật. Khi bố mẹ tôi qua đời, họ đành lặng lẽ đến mang hết những tài liệu, hình ảnh và vật dụng liên quan trong nhà tôi đi, cốt để bảo vệ bí mật quân sự này. Họ chắc chắn với tôi tai nạn của bố mẹ chỉ là tình cờ, không liên quan đến bí mật này.

Họ luôn âm thầm quan sát tôi, và khi tôi có những thành tựu nhất định, họ muốn tôi có thể tham gia nhóm nghiên cứu này, bây giờ đã công khai thành Viện Nghiên Cứu công nghệ quốc gia. Tôi không nghĩ nhiều liền đồng ý. Tôi muốn tiếp bước công việc đang dang dỡ của bố mẹ, tôi muốn hiểu hai người thông qua công việc của họ.

Tôi đến làm tại viện quốc gia, Vương Nguyên lại một lần nữa như ông bố có con trai đỗ trạng nguyên, lại muốn đem khoe tôi với thế giới, tôi chỉ biết lắc đầu để mặt cậu ấy. Thật ra, đó cũng là niềm vui của tôi, vui vì cậu ấy tự hào về mình.

Nhưng ngoài ra tôi còn muốn làm một chuyện khác, tôi muốn làm giảng viên môn phần mềm tại Bắc Đại, ngôi trường tôi đã học cách đây 8 năm, họ hân hoan chào đón tôi. Vương Nguyên hỏi tôi lý do, tôi bảo không biết, chỉ là điều gì đó khiến tôi muốn trở về nơi ấy một lần nữa. Tôi không nói dối Vương Nguyên, đó thật sự là cảm giác của tôi.

Có một lần tôi lạc đường, như có ai đó thôi thúc, tôi bước vào một ngôi làng truyền thống nằm trong lòng thành phố hiện đại này. Ngôi làng rất bình yên, được bao quanh bởi những cây bằng lăng tím. Tôi thấy nơi này vô cùng quen thuộc, tim tôi còn gõ nhịp khi lần đầu tiên bước vào. Tôi, đã từng thấy ảo ảnh, bóng của hai người thanh niên đi trên con phố này, tôi đều không thấy mặt hai người ấy.

Tôi thường đi băng qua ngôi làng này để đến viện nghiên cứu, và ở đây, tôi đã gặp người quen trước kia của mình. Tôi đoán vậy, vì anh ta biết tên tôi. Nhưng điều tôi không thể quên là ánh mắt anh ta nhìn tôi lúc đó, những thứ cảm xúc lẫn lộn tôi không tài nào nhìn ra được. Trái tim tôi nhói lên khi nhìn vào ánh mắt ấy, nhưng ...

Tôi không nhớ anh ta.

Continue Reading

You'll Also Like

885K 20.1K 48
In wich a one night stand turns out to be a lot more than that.
214K 6.1K 73
Daphne Bridgerton might have been the 1813 debutant diamond, but she wasn't the only miss to stand out that season. Behind her was a close second, he...
43.8M 1.3M 37
"You are mine," He murmured across my skin. He inhaled my scent deeply and kissed the mark he gave me. I shuddered as he lightly nipped it. "Danny, y...
523K 8.1K 83
A text story set place in the golden trio era! You are the it girl of Slytherin, the glue holding your deranged friend group together, the girl no...