[Khải Thiên Nguyên] Lời hồi đ...

By tabi1228

21.1K 1.1K 60

- Xin hãy giúp tôi, hãy gọi cấp cứu giúp tôi... - Tỉ, cậu mở mắt, Vương Nguyên tớ ra lệnh cho cậu mở mắt ra... More

Chương mở đầu
Phần I - Chương 1: Một đóa hoa
Chương 2: Nhân Duyên - 1
Chương 4: Dịch Dương Thiên Tỉ
Chương 5: Tạo ra định mệnh
Chương 6: Mắc bẫy
Chương 7: Thói quen
Chương 8: Vương Nguyên
Chương 9: Chính cung hoàng hậu
Chương 10: Thi đấu
Chương 11: Chăm sóc
Chương 12: Nếu có lần sau, em sẽ đi cùng anh chứ?
Chương 13: Sợi dây liên kết
Chương 14: Hiểu nhầm
Chương 15: Nuôi anh thành heo
Chương 16: Lựa chọn
Chương 17: Quyết định.
Chương 18: Vương Nguyên - 2
Chương 19: Rời đi
Chương 20: Không thể từ chối
Chương 21: Leo núi
Chương 22: Chúng ta thử đi
Chương 23: Tiệc sinh nhật
Chương 24: Món quà sinh nhật
Chương 25: Bức ảnh duy nhất
Chương 26: Cách ngu ngốc nhất
Chương 27: Vương Tuấn Khải
Chương 28: Vương Nguyên trở về
Chương 29: Ngã rẽ
Phần II - Chương 30: Cuộc sống mới
Chương 31: Thiên Tỉ ngoại truyện - 1
Chương 32: Thiên Tỉ ngoại truyên - 2
Chương 33: Vương Tuấn Khải ngoại truyện
Chương 34: Dịch giáo sư
Chương 35: Nhà tài trợ
Chương 36: Trái tim tôi, chưa từng đề phòng anh
Chương 37: Bố
Chương 38: Sự thật
Chương 39: Quá khứ lặp lại
Tâm sự mỏng :D
Chương 40: Đã lâu không gặp
Chương 41: Chuyện bảo vệ, sau này tôi sẽ lo
Chương 42: Tạm biệt mối tình đầu
Ngoại truyện 1: Vương Tuấn Khải
Ngoại truyện 2 - Vương lão gia
Ngoại Truyện 3: Sau này
Lời kết

Chương 3: Nhân Duyên - 2

670 40 3
By tabi1228

"Thiên Tỉ, sao cậu đứng ngẫn người ở đây? Muốn nung chảy ruột gan nữ sinh hả."

Người vừa đến khiến tâm trạng Dịch Dương Thiên Tỉ thoải mái đôi chút, cậu ấy là bạn cậu, Vương Nguyên.

"Đã chấm được bạn nữ nào chưa?"

Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn hướng Vương Nguyên vừa chỉ, bất ngờ trong thấy mấy cô gái tụm ba tụm năm nhìn về phía bọn họ, hình như còn đang bàn tán gì đó.

Bị Dịch Dương Thiên Tỉ bất ngờ liếc qua, trong đám nữ sinh có vài người cúi đầu né tránh, lại vẫn có người mạnh dạn đối diện, còn vẫy cả tay. Bên kia không chỉ có một mĩ nam tử mà tận hai, người ta bảo trai đẹp là tài nguyên nên không được lãng phí, phải nhìn triệt để.

Cậu nam sinh đến sau cũng không tầm thường, ngũ quan hài hòa, mắt sáng lấp lánh như ánh sao, nét cười tạc lên khuôn mặt như ngọc, chỉ nhìn đằng xa thôi cũng toát ra khí chất khó cưỡng.

Ông trời thật bất công, nếu bạn muốn quen biết một người mang nét đẹp của thiên thần, bản thân cũng phải thật xuất chúng.

"Hôm nay có đến lớp không?" Dịch Dương Thiên Tỉ lười biếng hỏi.

"Dĩ nhiên, cậu xem, đây là thẻ sinh viên của tớ nhé."

Vương Nguyên nói rồi quơ quơ trước mặt Dịch Dương Thiên Tỉ chiếc thẻ được làm tinh xảo chỉ thiếu nước mạ vàng vào để thể hiện sự cao quý của người sở hữu nó.

Vương Nguyên tính đến nay là người bạn đúng nghĩa duy nhất của Dịch Dương Thiên Tỉ. Họ biết nhau từ lúc rất nhỏ, đến nay cũng hơn 10 năm trôi qua, bây giờ hai người đã là những sinh viên đại học năm nhất. 

Hôm nay cũng là ngày đầu Vương Nguyên báo danh, nhưng có lẽ chẳng phải trãi qua những thủ tục rườm rà như Dịch Dương Thiên Tỉ. Vương Nguyên là con trai duy nhất của Vương Thị, sở hữu chuỗi cửa hàng bách hóa trãi dài cả nước. Cậu ấy đích thị là đứa trẻ đẻ ra đã ngậm muỗng vàng, lại cùng đứa trẻ mồ côi cậu trãi qua 10 năm bạn bè, cùng nhau trưởng thành.

"Lên xe, hôm nay Nguyên Ca sẽ ăn mừng lớn vì Thiên Tỉ của tớ trúng tuyển vào Bắc Đại"

"Để tớ đèo"

"Ê, muốn chiếm đoạt người yêu tớ hả? Tớ vừa trộm được từ cửa hàng của bố đấy, thế nào?"

Dịch Dương Thiên Tỉ nghía nhìn chiếc xe đạp thể thao Vương Nguyên mang đến, tiện thể đánh giá một lượt. Là loại xe thiết kế đặc biệt, số lượng giới hạn, nhìn rất đẹp mắt.

"Tạm được"

"Dịch thiếu gia nhà chúng ta nói tạm được thì là cực phẩm rồi ha ha. Nào, lên mau, tớ sẽ để cậu ăn đến bể bụng luôn"

Vương Nguyên trưng bộ mặt khoa trương hất cằm ra hiệu cho Dịch Dương Thiên Tỉ lên xe, hai thanh niên cứ thế chầm chậm đi trên đường phố đông đúc người, không cần vội vã. Một người luyên thuyên một người im lặng lắng nghe, nhưng nét cười trên mặt nọ không tắt đi.

Thiên Tỉ bỗng nhớ lại lần đầu hai người gặp nhau. Đó là một sáng mùa thu mát mẻ, một đoàn người đến thăm khu cô nhi viện cậu đang ở. Đám nhóc các cậu lúc đó được cho mang những bộ đồ rất đẹp, đứng ở cửa ra vào mà chào đón họ. Đi đầu là một người đàn ông có khuôn mặt khá phúc hậu, tay dắt một cậu bé khoảng tầm tuổi cậu, cậu ta rất mập và trắng như một cái bánh trôi. Đó là ấn tượng đầu tiên của Dịch Dương Thiên Tỉ với Vương Nguyên, sau này Vương Nguyên cũng rất khổ tâm vì Dịch Dương Thiên Tỉ suốt ngày trêu cậu là Trôi Nhi.

Hôm đó cô nhi viện cũng một phen náo loạn vì cậu bé bánh trôi đó đi lạc, chẳng ai tìm thấy cậu ta ở đâu. Nhưng Dịch Dương Thiên Tỉ lại tình cờ gặp cậu ta ở gốc cây sung dâu, lãnh địa riêng của cậu. Đây là nơi dường như bị bỏ quên nơi cô nhi viện lại là căn cứ bí mật của Dịch Dương Thiên Tỉ.

Cậu ta ngồi trên chiếc ghế gỗ, tay mân mê chiếc hộp trắng nhỏ. Nghe tiếng bước chân, Vương Nguyên hơi giật mình ngẩng đầu, gương mặt ngạc nhiên mở lớn đôi mắt hỏi.

"Cậu là Thiên sứ hả?"

Lúc này Dịch Dương Thiên Tỉ đang mang bộ đồ trắng tinh, trên vai áo lại có một đôi cánh nhỏ trang trí, khó trách Vương Nguyên hỏi như thế. Dịch Dương Thiên Tỉ nhỏ giọng trả lời.

"Tớ không phải"

"Nhưng cậu rất giống Thiên Sứ trong truyện bố tớ vẫn kể."

Sự khẳng định này khiến Dịch Dương Thiên Tỉ bối rối: "Tớ ..."

Vương Nguyên nhanh nhảu tiếp lời: "Vậy, tớ có thể nhờ cậu mang món quà này đến cho mẹ tớ không?"

Dịch Dương Thiên Tỉ tò mò: "Mẹ cậu ở đâu?"

"Mẹ tớ đang ở trên thiên đàng"

"Vậy chẳng phải mẹ cậu cũng là một Thiên Sứ sao?"

"Đúng vậy, mẹ tớ là Thiên Sứ, nhưng tớ không phải nên không để đưa món quà này đến tặng mẹ."

"Nhưng tớ không phải. Bố và mẹ tớ cũng ở trên thiên đàng nhưng tớ không thể gặp được họ."

"Vậy cậu là Thiên Sứ bị mắc kẹt ở đây hả?"

Dịch Dương Thiên Tỉ thực sự bị những câu hỏi của Vương Nguyên làm ngốc luôn, ấp úng trả lời.

"Tớ không biết."

"Vậy hãy làm bạn với tớ nhé, tớ sẽ chăm sóc cậu tiểu Thiên Sứ."

Vương Nguyên đưa tay đến trước mặt Dịch Dương Thiên Tỉ, Dịch Dương Thiên Tỉ có chút rụt rè nắm lấy. Cả hai trao cho nhau nụ cười vô cùng rạng rỡ và thuần khiết của hai tiểu thiên sứ nơi nhân gian.

Cái nắm tay bắt đầu của một mối nhân duyên khác, cũng day dứt không kém.

Continue Reading

You'll Also Like

16.3M 545K 35
Down-on-her-luck Aubrey gets the job offer of a lifetime, with one catch: her ex-husband is her new boss. *** Aubrey...
1.1M 35.9K 62
𝐒𝐓𝐀𝐑𝐆𝐈𝐑𝐋 ──── ❝i just wanna see you shine, 'cause i know you are a stargirl!❞ 𝐈𝐍 𝐖𝐇𝐈𝐂𝐇 jude bellingham finally manages to shoot...
713K 26.2K 101
The story is about the little girl who has 7 older brothers, honestly, 7 overprotective brothers!! It's a series by the way!!! 😂💜 my first fanfic...
885K 20.1K 48
In wich a one night stand turns out to be a lot more than that.