[LONGFIC][NYONGTORY]TÌNH YÊU...

By jimin126

369K 24.7K 692

Tên:Tình yêu bá đạo Thể loại: Ngôn Tình (ngược ít sủng nhiều) Nguồn: banhlebay Tình trạng:... More

CHƯƠNG 1:HÀNH HẠ ĐIÊN CUỒNG
CHƯƠNG 2: ÔNG THEO DÕI CHÁU?
CHƯƠNG 3: Chỉ một đêm từ một thiếu niên trở thành một người nam nhân!
CHƯƠNG 4: Thống hận đàn bà, ghét nhất
CHƯƠNG 5: Đi làm ở quán bar
CHƯƠNG 6: Tìm người
CHƯƠNG 7: Là cậu?
CHƯƠNG 8: Phải trả giá gấp đôi
Thông báo
CHƯƠNG 9
CHƯƠNG 10: Từ nay về sau cậu là người của tôi
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13
CHƯƠNG 14
CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 16
CHƯƠNG 17
CHƯƠNG 18
CHƯƠNG 19
CHƯƠNG 20
THÔNG BÁO
Chương 21: Không cút, coi chừng bị ăn đạn!
Chương 22: Nhận nuôi ở cậu nhi viện sao?
CHƯƠNG 23:LỘC HÀM ĐẾN NƯỚC ĐỨC?
CHƯƠNG 24: CẬU BỊ ANH LÀM HẠI CÒN CHƯA ĐỦ THẢM SAO?
CHƯƠNG 25: BA NGÀY SAU,ANH MUỐN THẤY ĐƯỢC CẬU!
CHƯƠNG 26: kHÔNG CẦN TÔI CHỊU TRÁCH NHIỆM SAO?
CHƯƠNG 27 : KHI LÊN CHỨC BA, ANH LẠI CẢM THẤY TUYỆT VỜI ĐẾN THẾ!!!
CHƯƠNG 28: ĐỒ NGỐC,ĂN CƠM CŨNG ĐỂ BỊ NGHẸN NHƯ VẬY!
CHƯƠNG 29: SÁNG SỚM KHÔNG THỂ AN PHẬN MỘT CHÚT SAO?
CHƯƠNG 30 : CẬU TRAI KIA LÀ AI??
CHƯƠNG 31:CƠN TỨC GIẬN CỦA Mizuhara Kiko
CHƯƠNG 32:MẮC NHƯ VẬY,CHẲNG LẺ THỨC ĂN ĐẺ RA VÀNG?
CHƯƠNG 33:AI BIỂU ANH GIÀNH ĂN VỚI TÔI!
CHƯƠNG 34:ĐÂU MỚI LÀ CON NGƯỜI THẬT CỦA ANH?
CHƯƠNG 35:HỘP ĐÊM LIÊN TIẾP BỊ ĐẬP PHÁ!
CHƯƠNG 36:Đại ca đã dặn,cậu chỉ có thể ở nhà.
Chương 37:Anh rất bá đạo
Chương 38:Có lợi đó
Chương 39:Kwon JiYong anh điên rồi?
CHƯƠNG 40:Động thai khí
CHƯƠNG 41:Đi dạo phố.
CHƯƠNG 42:Thừa dịp cháy nhà hôi của
CHƯƠNG 43:Bữa tiệc (1)
CHƯƠNG 44: Bữa tiệc (2)
CHƯƠNG 45:Bữa tiệc (3)
CHƯƠNG 46: Bữa tiệc (4)
CHƯƠNG 48: Phụ nữ chỉ là đồ chơi,nam nhân dễ dãi cũng như vậy!
CHƯƠNG 47: Choi Seung Hyun
CHƯƠNG 49:Tự mình đa tình
CHƯƠNG 50:Quà gặp mặt
CHƯƠNG 51: Người bình thường cũng không làm được chuyện như vậy
CHƯƠNG 52: Cậu xem bạn bè quan trọng hơn anh!
CHƯƠNG 53:Tin nhắn khiêu chiến!
CHƯƠNG 54:Kang DaeSung thích Choi Seung Hyun sao?
CHƯƠNG 55: Người cùng số mệnh (1)
CHƯƠNG 56: Người cùng số mệnh (2)
CHƯƠNG 57:Người đàn ông này,chính là ác ma!!
CHƯƠNG 58: Con trai hay con gái
CHƯƠNG 59:Người đàn ông này thật phúc hắc !
CHƯƠNG 60:Huyết Lang (1)
CHƯƠNG 61:Huyết Lang (2)
CHƯƠNG 62:Huyết lang ! (3)
CHƯƠNG 63:Khắc nghiệt (1)
CHƯƠNG 64:Khắc Nghiệt (2)
CHƯƠNG 65:Khắc nghiệt! (3)
CHƯƠNG 66:Khắc nghiệt (4)
CHƯƠNG 67:Khắc nghiệt (5)
CHƯƠNG 68: Người phụ nữ độc ác (1)
CHƯƠNG 69:Người phụ nữ độc ác (2)
CHƯƠNG 70: Tâm trạng không yên (1)
CHƯƠNG 71:Tâm trạng không yên (2)
CHƯƠNG 72:Sanh non (1)
CHƯƠNG 73:Sanh non (2)
CHƯƠNG 74:Sanh non (3)
CHƯƠNG 75:Đau lòng
CHƯƠNG 76:Anh JiYong,anh bình tĩnh một chút!
CHƯƠNG 77:Anh là vua,cậu là hoàng hậu!
CHƯƠNG 78:Ác mộng của Seung Hyun
CHƯƠNG 79:Bảo bảo của em
CHƯƠNG 80:Máu ở đâu?
CHƯƠNG 81: Không thể mang thai được nữa!
CHƯƠNG 82:Khống chế MizuHara gia (1)
CHƯƠNG 83:Khống chế MizuHara gia (2)
CHƯƠNG 84:Khống chế MizuHara(3)
CHƯƠNG 85:Khống chế MizuHara(4)
CHƯƠNG 86:Khống chế MizuHara(5)
CHƯƠNG 87:Cưng chiều vô đối (1)
CHƯƠNG 88 :Cưng chiều vô đối(2)
CHƯƠNG 89:Cưng chiều vô đối (3)
CHƯƠNG 90:Cưng chiều vô đối (4)
CHƯƠNG 91:Cưng chiều vô đối (5)
CHƯƠNG 92:Cưng chiều vô đối (6)
CHƯƠNG 93: KiKo MizuHara trả giá đắt (1)
CHƯƠNG 94:KiKo MizuHara trả giá đắt
CHƯƠNG 95:Ông Xã (1)
CHƯƠNG 96:Ông Xã (2)
CHƯƠNG 97:Ông xã (3)
CHƯƠNG 98:Ông xã (4)
CHƯƠNG 99:Ông xã(5)
CHƯƠNG 100:Không phải không biết xấu hổ(1)
Chương 101: Không phải không biết xấu hổ (2)
Chương 102: Không thấy Seung Ri (1)
Chương 103: Không thấy Seung Ri (2)
Chương 104: Thẳng tính rất hợp với tính của tôi (1)
Chương 105: Thẳng tính rất hợp với tính của tôi (2)
Chương 106: Người của tôi sẽ đưa cậu đi...
Chương 107: Suy sụp tinh thần (1)
Chương 108:Suy sụp tinh thần (2)
Chương 109: Suy sụp tinh thần (3)
Chương 110: Đồng bào
Chương 111: Mắt cá (1)
Chương 112: Mắt cá (2)
Chương 113: Ảo giác (1)
Chương 114: Ảo Giác (2)
Chương 115: Ảo giác (3)
Chương 116: Seung Ri là động vật máu lạnh!
Chương 117: : Seung Ri là động vật máu lạnh (2)
Chương 118: Hậu quả (1)
Chương 119: Hậu quả (2)
Chương 120: Người của tôi dễ bắt nạt lắm sao?
Chương 121: Không phải ảo giác
Chương 122: Mất trí nhớ
Chương 123: Anh không tin em không nhận ra anh
Chương 124: Năm năm sau!
Chương 125: Dùng một triệu mua lấy cuộc đời yên ổn!
Chương 126: Ông làm tất cả đều vì muốn tốt cho cháu!
Chương 127: Lưu manh (1)
Chương 128: Lưu manh (2)
Chương 129: Lưu manh (3)
Chương 130: Yên tĩnh trước sóng gió(1)
Chương 131: Yên tĩnh trước sóng gió (2)
Chương 132: Yên tĩnh trước sóng gió (3)
Chương 133: Tiểu tử ngốc, em vẫn ngốc như vậy(1)
Chương 134: Tiểu tử ngốc em vẫn ngốc như vậy (2)
Chương 135: Tiểu tử ngốc, em vẫn ngốc như vậy (3)
Chương 136: Tiểu tử ngốc, em vẫn ngốc như vậy (4)
Chương 137: Bảo bối, anh muốn. (1)
Chương 138 : Bảo bối, anh muốn (2)
Chương 139: Bảo bối, anh muốn (3)
Chương 140: Bảo bối, anh muốn (4)
Chương 141: Có hy vọng
Chương 142+143: Cưng chiều(1)+ (2)
Chương 144: Cưng chiều (3)
Chương 145: Cưng chiều (4)
Chương 146: Ba tháng (1)
Chương 147: Ba tháng (2)
Chương 148: Ba tháng (3)
Chương 149: Ba Tháng (4)
Chương 150: Nhẫn kim cương (1)
Chương 151: Nhẫn kim cương (2)
Chương 152: Nhẫn kim cương (3)
Chương 153: Sống chết không rời (1)
Chương 154: Sống chết không rời (2)
Chương 155: Sống chết không rời (3)
Chương 156: Sống chết không rời (4)
Chương 157: Sống chết không rời (5)
Chương 158: Sống chết không rời (6)
Chương 159: Sống chết không rời (7)
Chương 160: Sống chết không rời (8)
Chương 161: Sống chết không rời (9)
Chương 162: Sống chết không rời (10)
Chương 163: Sống chết không rời (11)
Chương 164: Sống chết không rời (12)
Chương 165: Sống chết không rời (13)
Chương 166: Đại học
Chương 167: Cậu đã sớm thích nghi với sự chiếm đoạt của anh
Chương 168: Cạo râu thành cạo mặt?
Chương 169: Nên trở về gặp ông cụ!
Chương 170: Không có thiếu gia bên cạnh, hầu hạ ông cụ trở nên khó khăn
Chương 171: Đây là đâu?
Chương 172: Em thật sự không biết?
Chương 173: QQ là cái gì?
Chương 174: Chuẩn bị đón bà cô!
Chương 175: Câu dẫn
Chương 176: Thực không hiểu sao JiYong lại chọn người như cậu làm vợ!
Chương 177: Tiểu tử ngốc
Chương 178: Đến trường
Chương 179: Cô lập cậu!
Chương 180: Trực tiếp giải quyết
Chương 181: Ông xã, anh là ba của bảo bối nhà em!
Chương 182: Làm gối ôm cho anh
Chương 183: Đến nhà tớ được không?
Chương 184: Cải tranh thành em trai
Chương 185: Seung Ri, em đang làm cái trò gì?
Chương 186: Đời này anh sợ nhất là sự thay đổi của Seung Ri
Chương 187: Tức giận tột đỉnh
Chương 188: Đau thương
Chương 189:Tha cho tôi, đại ca
Chương 190: Không dễ bắt nạt
Chương 191: Bị bán đi
Chương 192: Tìm đến nhà
Chương 193: Phải làm sao em mới bằng lòng tha thứ cho anh?
Chương 194: Cậu quá tàn nhẫn
Chương 195: Đường đột
Chương 196: Cậu đã làm nên tội gì?
Chương 197: Bị đuổi đi
THÔNG BÁO KHẨN CHO CÁC READER
gri

Chương 198: Tỉnh lại

1.9K 112 5
By jimin126


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Đừng kích động, chờ đại ca tỉnh lại hãy nói."


"Mang cậu ta cút đi cho tôi, nếu cậu dám xuất hiện ở trước mặt đại ca lần nữa, tôi lập tức đưa cậu về Tây Thiên!" TaeYang cảnh cáo Seung Gi.

Seung Gi nhéo ở nhân trung của cậu, Seung Ri từ từ tỉnh lại, nước mắt vô thức lăn dài bên má.

Seung Gi nhìn Seung Ri, nói từng câu từng chữ với TaeYang:

"Yên tâm, về sau em trai tôi và đại ca các người sẽ đường ai nấy đi, tôi không để Seung Hoon gặp lại hắn ta lần nào nữa, cũng xin các người đừng xuất hiện ở trước mặt Seung Hoon nhà tôi!"

Giọng điệu của Seung Gi lạnh nhạt, cứ như sự cường thế của TaeYang không hù được anh. Đỡ cái xác không hồn của Seung Ri, từng bước từng bước đi khỏi bệnh viện

"Người này, tuyệt đối không thể trở lại!" Cậu cư nhiên làm đại ca tổn thương thành cái bộ dáng này, cho dù cậu đối với đại ca rất quan trọng nhưng vẫn không có cách nào ở bên cạnh đại ca.

"Anh định xử lý như thế nào? Giết cậu ta sao? A, đến lúc đó đại ca không thấy cậu ta mà tìm ra được anh, lúc đó anh hối hận cũng không kịp!" CL ném cho TaeYang cái nhìn sắc bén, không dùng đầu óc tính toán gì cả.

Seung Ri về nhà nhốt mình trong phòng suốt ba ngày liền, cơm nước cũng không ăn, đôi môi tái nhợt, sắc mặt trắng bệch không chút máu.

Seung Gi cứ như thường lệ bưng thức ăn vào phòng " Seung Hoon, em có thể không nói nhưng phải ăn gì đi chứ, chỉ sợ anh ta chưa chết thì em đã ngã quỵ trước!"

Seung Ri mắt ngơ tai điếc.

"Cho dù không vì người khác, em cũng nên nghĩ tới anh, anh là anh trai của em, em bắt anh cả ngày phải nhìn em như vậy, anh rất đau lòng. Seung Hoon! Anh đã đồng ý với mẹ chăm sóc em thật tốt, nhưng bây giờ em thử nhìn em lúc này xem? Anh lấy gì để nói với mẹ đây?

"Seung Ri, anh biết trong lòng em rất khó chịu, nhưng em cũng không nên hành hạ chính mình, trước tiên chăm sóc mình thật tốt mới có thể lo tới người khác. Ngay cả cơm không ăn nước không uống, em muốn cứ như vậy mà chết dần sao? Muốn anh vì em mà đau lòng tự trách. Bây giờ em nhịn đói anh ta có thể khỏi bệnh sao? Coi như anh cầu xin em đi, vì anh, em ăn một chút có được không?"

Seung Gi rất tức giận, nhìn cậu uể oải không sức sống như thế, tim của anh như bị ai bóp chặt.

"Anh Seung Gi, em xin lỗi" Giọng nói Seung Ri khàn đặc.

Nhìn anh trai vì cậu mà lo lắng, Seung Ri vô cùng áy náy, cậu chỉ biết sống cho bản thân, lại không nghỉ đến sự thống khổ của người bên cạnh.

" Seung Hoon ngoan, những gì anh làm đều vì muốn tốt cho em, không nên nói nhiều, trước hãy uống ngụm nước, xem môi tím tái hết rồi kìa!"

Seung Ri uống hết ly nước, trên mặt Seung Gi xuất hiện nụ cười bao ngày qua không thấy.

"Muốn uống nữa không?"

"Uống nữa."

"Được, anh lấy cho em, mà em nhiều ngày chưa ăn gì, nên húp cháo, nếu không dạ dày sẽ khó chịu!"

"Vâng!" Seung Ri cắn môi"Cám ơn anh."

"Ngốc, chúng ta là anh em đâu cần phải nói những lời đó."

Seung Ri vừa rời khỏi bệnh viện, ông cụ Kwon hấp tấp chạy tới.

Nhìn cháu đức tôn bảo bối duy nhất của ông nay không nhúch nhích hoạt bát như hằng ngày khiến ông đứng lặng người, ngay cả thở cũng trở nên khó khăn.

"Chuyện gì xảy ra? Đây là chuyện gì hả? A, buổi sáng không phải rất tốt sao? Thế nào lại xảy ra tai nạn? Tiểu tử Seung Ri đâu? Cậu ta ở đâu?Tôi muốn hỏi cậu ta, có phải hành hạ cháu tôi đến chết cậu ta mới hài lòng?

"Tức chết tôi rồi, tôi sắp tức điên lên rồi!" Ông cụ liên tục đập cây gậy xuống nền đất lạnh băng, lời nói ngày một lớn.

"Ông cụ bình tĩnh, đại ca cần nghỉ ngơi, ông cụ ngồi xuống trước đã, bác sĩ nói không có gì đáng ngại, sẽ nhanh chóng tỉnh lại." T.O.P đỡ ông cụ ngồi xuống, luôn tay vỗ lưng ông an ủi.

Ông cụ chưa bao giờ nhìn thấy qua bọn họ, cảm giác hơi là lạ, người thân bên cạnh JiYong căn bản ông đều biết rõ "Các người là....?"

TaeYang gấp gáp nói"Chúng tôi là thủ hạ của đại ca."

Ông cụ hoài nghi"Thủ hạ? ?Thủ hạ cái gì?"

"Ha ha, vốn là nhân viên quèn cấp thấp, nên ông cụ khó có thể nhìn thấy chúng tôi, chúng tôi đều là nhân viên mới, cháu tên T.O.P." T.O.P vội vàng nói một loạt, bất mãn trợn mắt nhìn TaeYang.

Đại ca nói rồi, mặc cho anh lăn lộn thủ đoạn trong hắc bạch như thế nào tuyệt đối không được nói ông cụ nghe.

TaeYang nhún vai, vô tình thôi mà, không được sao!

Suốt ba ngày liền, sang ngày thứ tư, Kwon JiYong khẽ mở mắt, nhìn TaeYang, T.O.P, CL, còn có ông cụ, bốn đôi mắt nhìn anh như sinh vật lạ.  

================================

Vì hiện tại fic đủ 200 phần truyện nên bị chặn đăng =(( mọi người ráng đợi khi nào hết chặn nha =((

Continue Reading

You'll Also Like

487K 40.4K 93
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
157K 9.5K 152
" Không nhắc đến chuyện đã qua, ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như hiện tại cho cô thêm một cơ hội, cô vẫn sẽ phản bội ca ca ta sao?" "Cô yêu huynh...
81.3K 6.3K 66
tên không liên quan đến nội dung:) xàm - nhạt - ooc
35.2K 3.8K 69
hành trình cua lại Crush của bé Tình sĩ