Anh là tình đầu

By NhiCokkie

16.1K 547 95

Anh - một chàng trai ấm áp, điềm đạm. Em - một cô gái dễ thương, ham ăn nhưng vui tính dễ gần... More

Anh là tình đầu
Chương 1: Tiểu Thuỳ a, đến trường vui vẻ!
Chương 2: Sự cố trên xe bus
Chương 3: Vị khách quen
Chương 4 : Đắc tội
Chương 6. Gia sư?
Chương 7. Không tên. [Part1]
TẠM DỪNG

Chương 5: Bị sao rồi?

1K 43 3
By NhiCokkie

Thanh Nhã chóp chép miệng, đúng là có người đút cho ăn sướng không gì bằng a, phúc lợi đúng là lớn! Nhàn rỗi đánh mắt sang con ngồi bên cạnh, thấy mặt xị xuống như bánh mì thiu, ấy, giận mình vì đã đẩy nó ngã à? 

"Cu, làm sao đấy?"

Tiểu Thùy bực mình, quay lại đằng sau lấy gói kẹo, bóc ra rất tàn bạo.

"Không có! Chỉ là tao thấy số phận không bạn trai nó hẩm hiu quá mày ạ!"

Gia Bách cười một cái, tội nghiệp Tiểu Thùy quá ta.

"Mày ấy, hẩm hiu quá thì đi tìm bạn trai đi, mà mày cũng có phải loại không có ai tán đâu, bao nhiêu anh trên lớp dưới để ý, mà cứ chảnh từ chối làm gì."

Tiểu Thùy đập vào đầu Gia Bách một cái.

"Có phải là do tao chảnh đâu hả, là do họ không có phù hợp với tiêu chí của tao thôi!"

Gia Bách chẹp chẹp miệng, chỉ chỉ tay vào Nhã Nhã.

"Nhìn đi, tao nè, chỉ cần bó hoa thôi là đủ cho con bạn mày xiêu lòng rồi, có phải cầu kì công phu lắm đâu, thế cũng tán được gái."

Thanh Nhã cục đầu Gia Bách một cái, lườm một cái đe dọa làm thanh niên này sợ gần chết không dám hé răng nói thêm. Khổ thân thanh niên, nói có mấy câu mà ăn tận mấy cái cốc đầu!

Cứ vậy, ba người trong lúc đợi vào tiết 1, đã ngứa mồm mà nhấm nháp hết mất 1/4 số đồ ăn chuẩn bị cho lần quẩy này, nhưng cũng chả ai nói gì vì cứ định nói câu nào đều bị ánh mắt đáng sợ đầy tia sát ý của Tiểu Thùy nuốt triệt để, nên biết điều mà câm. Từ ngày hôm đó trở đi, mọi người trong lớp đều niệm ra một chân lý cao cả, chớ có động vào người FA không có người yêu!

......

Nhưng rốt cuộc thì chỉ cần mấy bản nhạc EDM là tâm trạng Tiểu Thùy tốt hẳn lên, cô cũng cùng cả lớp nhảy tung nóc rất tận tình, không màng đến tâm trạng lúc trước. Cả lớp đóng chặt cửa, tắt đèn, bật điều hòa, rồi đứa nào đứa nấy cũng nhảy loạn xạ, ngay cả thằng mọt sách ngồi góc lớp ngày thường im hơi cũng gia nhập! Chỉ có điều cậu bạn mới vào lại không thấy đâu!

Tiểu Thùy nhảy xong bắt đầu thấy khó chịu, có lẽ vừa nãy ăn nhiều bimbim quá, nên bị đầy bụng, đã vậy còn nhảy lên nhảy xuống, bụng cồn cào, không còn thấy vui như lúc đầu nữa!

Đã vậy tiết 4 là tiết thể dục đành xin  thầy cho nghỉ một hôm, thực sự bụng rất khó chịu, xuống sân nhảy xa hoặc chạy mấy vòng sân chắc chắn không sớm thì muộn cũng trào hết đồ ăn ra ngoài, nghĩ tới thôi đã thấy rất mất mặt rồi!

Vậy mà có đen không chứ, tên học sinh mới kia hôm nay không hiểu lý do gì cũng nghỉ, thành ra trên lớp có 2 người ngồi!

Một người ngồi bàn trên cùng, đọc tiểu thuyết, một người ngồi bàn dưới cùng tựa đầu vào cửa sổ, đeo tai nghe, mỗi người một thế giới riêng, không ai động chạm đến ai.

Đúng lúc đó, có điện thoại gọi đến cho Thái Phong, là Gia Bách gọi.

"Gì?"

"Ê, Nhã Nhã nhờ mày đưa Thùy về nhà đó, nghe nói nó bị khó chịu bụng."

Thái Phong nhau mày, cô ta có làm sao thì liên quan  gì đến mình chứ.

"Bảo cô ta tự đi mà về, tao chả có nghĩa vụ gì mà phải đưa cô ta về ok?"

Người kia có lẽ cũng đã nghe thấy rồi, chỉ là vẫn giả vờ chăm chú đọc truyện thôi.

"Thôi mày giúp tao, nó đang khó chịu, mà nó lại là bạn thân người yêu tao, giúp cái!"

Thái Phong cười nhếch mép một cái, nghĩ gì.

"Đừng mơ nhé, mày làm như lớp này có mỗi 4 đứa mình thôi ấy, đi nhờ đứa khác đi, tao dập!"

Chưa kịp dập, thanh niên bên kia đầu dây kia thốt lên một câu làm Thái Phong kinh hãi, giọng điệu lạnh như băng.

"Đừng để tôi công khai bức ảnh đó.."

Thái Phong hít một hơi, tay chuẩn bị chạm vào chấm đỏ thì lại đông cứng, khẽ hít một hơi, đứng là chết thật rồi.

"Mày đừng có lôi bức ảnh đó dọa dẫm tao, tao còn có bạn gái, còn có tương lai."

Tiểu Thùy ngồi bên trên, thú tính tò mò nổi lên, bức ảnh đó có gì sao? Sao lại có nhiều quyền uy như thế? 

Gia Bách cười một cái, đúng lúc đó thầy thể dục cho nghỉ, Thanh Nhã đang say sưa nói chuyện với một đứa con trai khác, ghen rồi, nên đành nói nhanh để tắt máy, sơ xảy cái mất gấu như chơi.

"Thôi thế nhá, mày làm việc mà tao nhờ đi, không làm thì biết kết cục thảm hại ra sao rồi đấy."

Thái Phong không nói gì, để yên cho đầu dây bên kia cúp máy trước, mặt thì đen không khác gì đít nồi, số phận bây giờ nghiệt ngã y hệt tên thê nô, Kiệt Phong, bạn thân mày đã biêt quá nhiều, mày phải lập kế hoạch thủ tiêu thằng này sớm!

.........

Tiết tập thể dục kết thúc, tiết 5 là tiết sinh hoạt, nhưng do quẩy nhiệt tình quá, nên đứa nào đứa nấy cũng đều như  bị rút cạn sinh lực, thành ra đều về hết. 

Cả Tiểu Thùy cũng vậy, cô mặc kệ tên kia, lôi máy ra nhắn tin cho Thanh Nhã, mấy hôm trước Thanh Nhã cũng có nói với cô là hôm nay họ sẽ đi hẹn hò, sẽ đi chơi. Tiểu Thùy lắc đầu ngán ngẩm, bọn họ đúng là tuýp người sinh ra để tiệc tùng mà. Còn mình thì quẩy có "một tý" đã nản rồi.

"Này, bỏ tao đi chơi nhớ mua đồ ăn bù đó!"

Thanh Nhã một lúc sau nhắn tin lại, có lẽ tâm trạng đang rất tốt a~

"Okey~ Mà, Thái Phong có đưa mày về không?"

"Không, cậu ta về rồi!"

Một lúc sau đó thì Thanh Nhã không có trả lời lại, có lẽ Gia Bách không cho nhắn tin nữa rồi.

.......

Thái Phong đang đi cùng bạn gái, phải đưa cô ta về nhà, nếu bỏ cô ta về một mình, sẽ lại giận cho coi. Thái Phong cơ bản không quan tâm trước đó Gia Bách nói gì, vì hắn nghĩ Gia Bách sẽ không thể biết hắn có đưa Tiểu Thùy về nhà hay không, nếu cậu ta hỏi, bảo đưa về tận nhà là xong.

Nhưng cậu không có ngờ, vừa mới dừng lại ở trước cửa hàng  mua que kem, thì điện thoại có điện thoại.

"Mày không đưa Thùy về nhà đúng không? Trả lời tin nhắn ngay cho tao!"

Thái Phong đưa cô bạn gái xuống, bảo cô ta đi lấy kem, còn mình ở ngoài lề đường nhắn tin.

"Gì hả? Tao đang đưa còn gì nữa."

Gia Bách ngay lập tức phản hồi lại, xem giọng điệu là biết không đùa được đâu.

"Thôi đi, tao biết là mày không có đưa nó về, làm tao bị giày vò rồi, ngày hẹn hò xem như đi tong! Mày có biết Thùy đối với người yêu tao quan trọng như thế nào không? Cô ấy còn xem nó quan trọng hơn tao đấy!!!"

Thái Phong ngó sang mấy phía, không phải nó đi hẹn hò sai người theo dõi mình đấy chứ?

"Tao đang đưa cô ta về còn gì."

Gia Bách nhắn sau đó mấy tin liền, làm máy Thái Phong rung không ngừng nghỉ, rung không biết trời đất, rung như chưa bao giờ được rung!

"Mày!!"

"Mày đừng nghĩ là tao không biết mày đang lừa tao nhé!"

"Tao nhờ mày mà cũng không giúp được một tý!"

"Tao nói mày nghe, mày không làm là mày đắc tội với tao rồi !"

Nghe xong câu đó, Thái Phong đột nhiên rùng mình, là mày đắc tội lớn với cậu ta rồi, lòng nôn nóng như lửa đốt, không còn cách nào, cậu ta không đợi bạn gái mình từ cửa hàng ra, trực tiếp chạy đi. Mình lần trước có đưa cô ta về một lần rồi, vẫn còn nhớ đường, chạy từ cổng trường về theo lối đó là được rồi!

......

Tiểu Thùy đi ra bến xe, đúng là từ hôm đó bác tài rất chăm chỉ đợi cô nha!

"Chào bác tài a~~"

Bác tài hôm nay đi dép lê, không có đi tất nữa, đúng là từ lần đó, bác tuyệt nhiên sợ hãi tất! Bác tài rút vé tháng ra đưa cho Tiểu Thùy.

"Này!"

Tiểu Thùy ngoan ngoãn cầm lấy, mặt rõ hớn hở.

"Thể này mới là làm ăn chứ!"

Nói rồi lại quay về hàng ghế mình hay ngồi! Tâm trạng nhẹ đi rất nhiều, cơ thể cũng không còn mệt nữa rồi!

........

Nhà Tiểu Thùy đi từ bến xe tới cũng không xa mấy, đi tầm 15-20 phút là tới. Nhưng hôm nay chả hiểu sao, 6h tối rồi mà khu này lại không bật đèn đường, nên Tiểu Thùy đành lấy máy điện thoại ra, bật đèn pin.

"Ayda sao hôm nay lại không bật chứ.."

Bỗng nhiên đằng sau có tiếng bước chân, Tiểu Thùy nghĩ chắc là người nào đó trong khu này thôi. Nên cứ thể đi thẳng, nhưng tiếng bước chân rất kì lạ, càng ngày càng gần, Tiểu Thùy đột nhiên sợ hãi, trộm sao?

.....

"Aaaaaaaaaaaaaa."

------------------



Continue Reading

You'll Also Like

713K 39.2K 49
"Uống không?" Tôi định từ chối, nhưng chợt nhớ tới điều gì, liền nói: "Nếu em uống hết ly này... thì anh phải đồng ý hẹn hò với em." Hoàng không đáp...
2.2M 143K 103
Hán Việt: Giang y sinh tha hoài liễu tử đối đầu đích tể Tác giả: Hồ Lô Tương Edit: Mưa (wattpad: Mua1301) Tình trạng: Hoàn thành (89 chính truyện + 1...
5.8K 747 21
11. Thể loại: Học đường, 1vs1. Gần kết thúc học kì I lớp 10, Linh Nhi chuyển đến. Cô bé với cái khẩu trang xám cùng áo khoác nỉ, mặc đi mặc lại suốt...
2.7M 182K 96
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG...