Trọn Kiếp Yêu

By Caovotam129

180K 4.5K 157

Vĩnh Ly ngoan cố níu giữ cho mình một khoảng lặng để có thể chứa đựng được bóng hình của Ninh Thái Vương. ... More

Tiết Tử
Chap 1: Ninh Thái Vương
Chap 2: Nụ Hôn Đầu
Chap 3: Huyết Cổ Trùng
Chap 4: Hương Vị Tình
Chap 5: Đau Đớn (18+)
Chap 7: Hận
Chap 8: Ly Biệt
Chap 9: Hôn lễ
Chap 10: Chết Tâm
Chap 11: Đưa nàng đi
Chap 12: Chàng ghen rồi!
Chap 13: Rời đi
Chap 14: Tìm kiếm
Chap 15: sắc phong phi tần
Chap 16: Đừng đi
Chap 17: Chiếc trâm hoa mẫu đơn
Chap 18: Hài tử
Chap 19: Gặp nạn
Chap 20: Sảy thai
Chap 21: Gả cho người khác
Chap 22: Hôn lễ
Chap 23: Sự Thật
Chap 24: Chàng tìm đến
Chap 25: Hồi Kết
Chap 26: Ngoại Truyện

Chap 6: Giải Độc

4.8K 144 0
By Caovotam129

      

      Ngày mười một tháng giêng, một ngày đầu xuân ấm áp và yên bình đến kì lạ.

      Từ khi trở về cùng Ninh Thái Vương, đã hơn hai tháng nay ta không gặp lại chàng...

      Ta không hi vọng chàng sẽ nhớ đến mình nữa, cũng không ngạc nhiên khi mấy nô tỳ trong cung hay bàn tán về chuyện vị vương gia anh tuấn hay đối đầu với tân đế, chuyện Ninh vương gia lập được nhiều công trạng lấn át cả vua khiến dân chúng vô cùng ngưỡng mộ.

      Còn cả câu chuyện tình của chàng và tẩu tẩu mình - ái phi được hoàng thượng sủng ái nhất, Vũ Đế Liên...

       Chàng từng nói với ta lúc trên đường trở về: "Vĩnh Ly, chờ một thời gian nữa, ta sẽ đến tìm nàng!"

       Đời người trôi qua nhanh như một chiếc kéo. "Xoẹt" một tiếng, thanh xuân cũng chẳng còn nữa...

       Ta cười nhẹ, nằm trên cành cây cao nhất trong cung, hai mắt nhắm nhẹ.

        Càng muốn xóa sạch kí ức, ta lại càng thấy bóng dáng người đàn ông anh tuấn ấy thêm rõ nét.

        Ninh Thái Vương, năm nay ta nhất định sẽ quên chàng...

     "A Hoan, ngươi đi đâu vậy?"

    "Phủ vương gia gặp chuyện rồi, thái y đến đó rất đông, Ninh vương gia phát bệnh nặng, ta phải đi xuống đây sắc thuốc!"

        Vừa nghe thấy cái tên ấy, ta chợt mở mắt.

         Ninh Thái Vương...

     Thái thượng hoàng Ninh Thái Độ cũng chỉ có duy nhất hai người con trai. Một người đã được sắc phong làm tân đế, người còn lại...

     Ta nắm chặt viên ngọc dấu trong ngực áo, cảm thấy thật khó thở, ta khẽ nói:

       "Đói sớm như vậy, trùng cổ càng ngày càng lớn rồi... Chỉ sợ Minh Hoàng Đơn không chế ngự được Huyết cổ trùng lâu như vậy.."

        Ta nhảy xuống đất, chạy vội về phòng của mình đóng cửa lại. Đặt Minh Hoàng Đơn lên chiếc gối, ta nhắm mắt bắt đầu luyện công.

        Minh Hoàng Đơn bắt đầu phát sáng, nó đã tiếp nhận ta!

        Ta thả lỏng người, vận khí truyền vào trong ngọc, cả ngực chợt thấy nhói đau.

        Luyện ngọc được một lúc, bất chợt ta nghe thấy tiếng nứt xung quanh...

        Minh Hoàng Đơn vì không chịu được lực quá mạnh, viên ngọc liền bị nứt ra một chút.

        Ta không nghĩ được nhiều, vội vàng dùng con dao dấu trong tay áo, chầm chậm ấn vào lồng ngực mình.

       Để giải được Huyết Cổ Trùng, ta phải dùng tới máu tim...

          "A..."

         Ta ôm ngực, máu chảy chầm chậm qua kẽ tay, lan đầy vạt áo. Ta nhắm chặt mắt, vội vàng luyện công.

        Minh Hoàng Đơn hấp thụ máu rất nhanh, chẳng mấy chốc, cả viên ngọc đã bừng sáng, biến thành màu đỏ như màu huyết.

       Ta lục dưới gối lấy lá thuốc rồi bỏ vào miệng, sau đó lấy bã thuốc để cầm máu. Mồ hôi lạnh to như hạt đậu chầm chậm chảy xuống cổ, chẳng hiểu sao, ta lại chảy nước mắt.

       Có lẽ, là ta quá đau, cho nên mới để mình phải rơi lệ...

        Nửa đêm, ta lẻn vào trong phủ vương gia, lại thấy đám binh lính đứng canh ở đây rất đông, không có lấy một a hoàn nào ở lại chăm sóc cho Ninh Thái Vương.

          "Hoàng Thượng có ý chỉ, cấm không được để ai lẻn vào trong đó, chờ tới rạng sáng, chúng ta mới được vào trong!"

           "Ài thật là, Ninh vương gia đúng là số khổ. Lập được công trạng với nước, lại bị tân đế cố kỵ, đày vào chỗ chết. Lần này, e là ngài sẽ không qua khỏi..."

       Một tên cận vệ cầm chuôi kiếm gõ vào đầu tên đằng trước, miệng mắng nhiếc:

         "Đồ ngu, ngươi mà để người khác nghe thấy những lời này, để rồi tới tai hòang thượng, xem nhà ngươi có bị tru di cửu tộc hay không!"

        Ta không để ý tới bọn chúng nữa, chỉ nghe thấy đằng sau có âm thanh, kèm theo tiếng mếu máo:

           "Ta sai rồi, cái miệng này, vả chết ngươi!..."

         Ta leo trên mái nhà, vết thương chưa lành vì vận động mà đã thấm máu ra vạt áo đen. Ta cậy mái ngói, chui xuống theo xà nhà.

         Ninh Thái Vương khuôn mặt trắng bệch nằm trên giường mê man, ta thấy bên gối chàng còn có chút máu đỏ.

        Lũ khốn nạn ấy, chúng còn không thèm để tâm tới chàng, lại để chàng bị thành ra như vậy.

        Ta bước chậm tới bên giường, leo lên cạnh chàng, đưa bàn tay run rẩy chạm vào má phải của Ninh Thái Vương.

            "Xin lỗi, ta xin lỗi..."

       Là tại ta...

       Là ta để chàng thành ra như vậy.

       Là ta đã hại Ninh Thái Vương phải đau khổ như vậy...

       Viên ngọc trong lồng ngực ta chợt phát sáng, cả thân hình của chàng chợt giật giật. Ta hoảng sợ, nước mắt tuôn ra, rơi xuống khuôn mặt chàng

         "Ninh Thái Vương, chàng chịu khổ một chút, đừng lo, sẽ ổn thôi..."

      Ta cúi đầu, miệng ngậm viên ngọc, hai mắt nhắm chặt, đưa môi lại gần miệng chàng.

       Ngọc trong miệng ta đỏ tới nỗi như muốn rơi những giọt máu ra ngoài.

      Viên ngọc này, hơn hai tháng nay ta dùng máu tim của mình để luyện thành Minh Huyết Đơn.

      Ta chỉ muốn cứu mạng chàng, muốn đền ơn thôi, ta...ta không có ý khác...

      Minh Huyết Đơn vừa rơi khỏi miệng của ta, cơ thể của Ninh Thái Vương chợt cong lên, bên trong cơ thể của chàng có thứ gì đó đang truyền vào cơ thể ta...

      Mọi thứ bên trong khó chịu vô cùng, đau đớn vô cùng. Chẳng hiểu sao ta cứ khóc mãi, nước mắt rơi đầy hai bên má của Ninh Thái Vương...

      Biết đau như thế này, ta đã không làm vậy, ta đã không mang ngọc quý ra mà chữa bệnh cho chàng...

      Vĩnh Ly, tại sao ngươi lại làm như vậy?

     Ta không biết, ta không biết gì cả. Ta chỉ cảm thấy bản thân nên làm vậy với chàng...

     Vĩnh Ly, ngươi còn ngoan cố đến bao giờ?

      Lần này thôi, lần này nữa thôi, ta sẽ không đem trái tim của mình mang cho Ninh Thái Vương nữa...

       Sau một hồi lâu, cơ thể chàng dần bình phục lại, ta thấy trong người mình đau đớn không ngừng. Ta liền cong người, cổ họng chợt thấy một cỗ tanh và nóng trào ra.

       Ta đưa đôi mắt thất thần nhìn vệt máu đen trong lòng bàn tay của mình, khóe môi nở nụ cười chua chát...

Continue Reading

You'll Also Like

164K 16.6K 107
Tên truyện: Vì sao kiểu A này mà cũng có O? Tác giả: Đồ Nam Kình Edit: Bạc hà team Nguồn: Trường Bội Số chương: 101 chương Tình trạng raw: Hoàn thành...
83.8K 1.2K 16
Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn Edit : Cún Độ dài: 14C + 1 NT Thể Loại: Hiện Đại, Ngược cả nam lẫn nữ, HE, Gương Vỡ Lại Lành
6.1K 325 12
Tác giả 凌千浔(缘更) https://wuyouwushang466.lofter.com/post/311175c4_1c8c0e923 Nguỵ lịch sử thể, một đám học sinh tụ lại với nhau đoán ai mới thật là huy...
3.3K 185 7
Truyện: Lâu Ngày Sinh Tình Tác giả: Hắc Miêu Bạch Bạch Thể loại: Đoản văn, hiện đại, ngọt sủng, tình yêu công sở, ẩn hôn, đại boss x công nhân viên c...