[[ BHTT-EDIT- Hoàn]] Cô Ấy Đã...

By TieuGiao0807

77.7K 3K 177

GL Bách Hợp 她给的买在太多 Tên khác " Cô Ấy đã cấp quá nhiều" Tác giả : Hồ 33 #edit More

Văn Án
Chương 1 thượng
Chương 1 hạ
Chương 2 (ai ngủ với ai)
Chương 3 (vừa rồi tiểu thư còn dễ thương hơn khi trên giường...)
Chương 4 ( Đại Tiểu Thư không có khả năng để đùa giỡn)
Chương 5 ( Đợi tôi khi bữa tiệc kết thúc)
Chương 6 ( Hãy đến nơi có thể khiến em phát huy tốt nhất)
Chương 7 (Thần Hi, số thẻ tín dụng của em là bao nhiêu)
Chương 8 ( Tuy rằng có chút tùy tiện nhưng tính tình không tệ.)
Chương 9 ( Đại tiểu thứ vốn thích những thứ hoang dã)
Chương 10 ( Cô gái ATM biết đi)
Chương 12 ( Chị có muốn tự kiểm tra)
Chương 13 ( Là màu đỏ)
Chương 14 ( Đại tiểu thư có thể gọi em bất cứ lúc nào)
Chương 15 ( Có hàng ngàn phụ nữ, nếu thích hãy thay đổi)
Chương 16 ( Đại tiểu thư hôm nay tâm trạng không tốt sao)
Chương 17 ( Thần Hi, em có nhớ chị không)
Chương 18 ( Sao em ấy không lao vào vòng tay của mình)
Chương 19 ( Để tiểu mèo tìm cách làm cho đại tiểu thư vui vẻ)
Chương 20 ( Chị có muốn thử em?)
Chương 21 ( Đại tiểu thư có muốn mở quà không?)
Chương 22 ( Đại tiểu thư, có muốn tỏ tình với em không?)
Chương 23 ( Rất thích chị sao?)
Chương 24 ( Học tỷ có một cô gái tỏ tình)
Chương 25 ( Hãy tự đề cử bản thân mình)
Chương 26 ( Đại tiểu thư không còn thích em nữa)
Chương 27 ( Đừng gây chuyện nữa)
Chương 28 ( Đại tiểu thư, sao chị có thể dễ thương như vậy?)
Chương 29 ( Thiến Thiến, ở lại với chị)
Chương 30 ( Vậy em có muốn chị không?)
Chương 31 ( Chị có thể chạm bất cứ đâu)
Chương 32 ( Ăn chị)
Chương 33 ( Chỉ là một cái ôm)
Chương 34 ( Nhớ Thiến Thiến )
Chương 35 ( Chị nhất định phải đợi em)
Chương 36 ( Nhan Đà ngất đi rồi)
Chương 37 ( Bạn gái đầu tiên của tôi, đã bỏ trốn cùng con trai tôi)
Chương 38 ( Em nghĩ.... em nhớ tiểu quất tử )
Chương 39 ( đã muộn rồi đừng đi)
Chương 40( Này, hôn được vợ của tớ)
Chương 41 ( Lê Chỉ, chúng ta làm hòa nhé, được không?)
Chương 42 ( Chị hãy dạy em!)
Chương 43 ( muazzz____! 😘)
Chương 44 ( Là bạn gái!)
Chương 45 ( Em không thể chịu được việc ngày hôm đó chia tay chị)
Chương 46 ( Vải thiều, đã chính rồi)
Chương 47 ( Chúng Ta Hãy Ở Bên Nhau)
Chương 48( Đại tiểu thư có thích con hưu nhỏ của chị không?)
Chương 49 ( Hai lần)
Chương 50 ( Bảo bối)
Chương 51 ( Cô ấy nói bạn gái cô ấy đến tìm cô ấy)
Chương 52 ( Bởi vì em thích chị rất nhiều)
Chương 53 (thật sự không làm điều gì xấu hổ khi say rượu sao)
Chương 54 ( Là đang ghen)
Chương 55 ( Vợ~~, vẫn ghen sao?)
Chương 56 ( Tết Nguyên Đán sẽ đưa chị về gặp baba em)
Chương 57 ( Vợ em là người đẹp nhất thế giới,khí chất nhất thế giới)
Chương 58 ( Thân thể so với miệng chị thành thật hơn)
Chương 59 ( Em nhớ chị rồi)
Chương 60 ( Thần Hi)
Chương 61 ( Đừng sợ a~, em không sao)
Chương 62 ( Thiến Thiến, chúng ta kết hôn nha)
Chương 63 ( Bảo bối, chị thật giỏi..)
Chương 64 ( Em không có tiền, em rất nghèo, kiếp sau em sẽ để vợ bao dưỡng )
Chương 65 (Tiểu lừa gạt)
Chương 66 ( Chào Lê tổng, tôi tên là Thần Hi)
Chương 67 ( Bảo bối, gọi công chúa )
Chương 68 ( Em đừng uống, đưa thúc thúc uống )
Chương 69 ( Đại tiểu thư, chị làm sao lại dính người như vậy a)
Chương 70 ( Lịch trình của vợ tôi, tôi thường xuyên giúp cô ấy quản lý)
Chương 71 ( Thiến Thiến, ngày xuân năm sau chúng ta tổ chức hôn lễ)
Phiên Ngoại 1 ( Tình yêu chị dành cho em, mãi mãi như tuổi trẻ )
Phiên Ngoại 2 : Vlog

Chương 11 ( Đại tiểu thư thích cái nào, buổi tối em sẽ mặc cho chị xem)

1K 49 0
By TieuGiao0807

 Thần Hi xen lẫn vào đám đông, đứng bên cạnh một người diễn vai phụ mặc những bộ quần áo màu nâu nhưng nàng lại mặc không giống họ.

  Nàng trong vai diễn nữ người hầu, ít nhất nàng cũng có một chiếc váy hình mặt ngựa màu xanh nước biển, được kết hợp với một chiếc áo khoác màu xám và một chiếc kẹp tóc bằng gỗ làm vật trang trí cho mái tóc của nàng.

  Đoàn làm phim không biết có thói quen gì, nhưng họ thích lại quay một số cảnh mùa đông vào mùa hè.

Bây giờ nàng đang mặc áo dài tay chống nắng, và nàng phải đút tay vào tay áo để giả vờ run rẩy vì lạnh.

  Thần Hi hôm nay thậm chí không trang điểm nhiều, nàng chỉ tô một chút son môi và vẽ lông mày.

  Trưởng nhóm, tức là trưởng nhóm phụ, lo lắng rằng sẽ bị Thần Hi cướp vai chính do quá ăn ảnh.

  Thiến Thiến thở dài và lấy chiếc gương tròn nhỏ ra để xem.

  Trách cho nàng vô tình nhìn quá đẹp lại gây áp lực cho người khác.

  Các diễn viên chính bên cạnh đã sẵn sàng, đây là cảnh anh hùng cứu mỹ nhân.

  Trên đường trở về Bắc Kinh, nữ chính bị ám sát, những người không quan trọng xung quanh nữ chính đều chết, ngay lúc nữ chính sắp gặp nguy hiểm thì được một nam chính đeo mặt nạ đi ngang qua cứu.

  Cốt truyện cổ điển và lỗi thời này sẽ không bao giờ lỗi mốt.

  Có đất có xe ngựa để người đi lên.

  Trợ lý giám đốc gọi những người bổ sung vào vị trí của họ bằng loa.

  Thần Hi và những người khác làm theo chỉ dẫn và đứng bên cạnh xe ngựa với hai tay ôm bụng.

  "Action !"

  Sau khi đạo diễn nói xong, Lê Chỉ , người đang ngồi phía sau anh ta, cầm bút và ngước mắt lên.

  Hôm nay Lê Chỉ ở đây, ngoại trừ Giám đốc rõ ràng có thể thấy tất cả mọi người đều đang căng thẳng và mất tự nhiên.

  Ai mà không biết rằng Lê Chỉ chính là nổi tiếng nghiêm khắc lạnh lùng, tuổi trẻ nhưng cực kỳ nghiêm túc trong công việc, nếu không thì nàng đã không đích thân đến xem hiện trường.

  Với tư cách là nhà đầu tư lớn nhất, nàng có quyền phát ngôn hơn cả giám đốc.

  Lê Chỉ nhìn màn hình trước mặt giám đốc.

  Một chiếc xe ngựa từ xa chậm rãi đi tới.

  Đi phía trước là những người hầu và thị vệ với tay áo dài và áo choàng dài, phía sau là xe ngựa, hai bên xe ngựa là vệ sỉ và cung nữ hầu hạ, phía sau là những người hầu mặc quần áo nâu và khăn trùm đầu.

  Ngay khi một đoàn xe và ngựa có trật tự như vậy thong thả tiến vào rừng, họ đã bị nhắm đến bởi những tên cướp liều lĩnh, những kẻ nhận được phần thưởng cho việc ám sát.

  Lê Chỉ liếc qua, và ánh mắt nàng lướt qua những người hầu.

  Là một bộ phim cổ trang quy mô lớn, đạo cụ và kết cấu quần áo phải trực tuyến, tốt nhất không nên mặc những chiếc áo mỏng và nhẹ, trông rẻ tiền.

  Giám đốc rõ ràng là một người theo đuổi chất lượng, đội ngũ dịch vụ cũng là trực tuyến.

  Đương nhiên là không có gì cần đặc biệt chú ý, nhưng ánh mắt của Lệ Chi vẫn lần nữa rơi vào người hầu gái bên cạnh xe.

  Nữ chính là tiểu thư con nhà đại gia được nuôi dưỡng ở quê sau đó đưa về Bắc Kinh nên không thể nào nữ chính chỉ có một người hầu hạ mình được.

  Ngoài hai thị nữ ngồi trong xe ngựa, bên ngoài xe ngựa còn có tám người khác.

  Họ được chia thành bốn hàng, với hai hàng đứng cạnh xe ngựa và hai nàng theo sau xe ngựa.

  Tám người hầu gái đều mặc quần áo bình thường, thậm chí vật trang trí trên đỉnh đầu cũng là một chiếc kẹp tóc bằng gỗ bình thường.

  Nhưng rõ ràng có một cô hầu gái khí chất và dung mạo thực sự xuất sắc, dù chỉ nhìn thoáng qua cũng cảm thấy kinh ngạc.

  Giống như con hạc trắng đứng trong chuồng gà, lạc lõng đến mức người ta khó mà không chú ý.

  Lê Chỉ nghĩ mình đã nhìn nhầm, vì vậy cô cầm bút và ngước mắt lên nhìn cảnh quay.

  Hình bóng đó, khuôn mặt đó...

  Có vẻ như có thứ gì đó kỳ lạ đã trộn lẫn vào hạng mục đầu tư của nàng.

  Tại sao người giúp việc thứ ba ở hàng thứ hai bên trái trông rất giống Thần Hi?

  Không thể nói rằng nàng giống 80% với người mà bản thân đã nuôi dưỡng, chỉ có thể là giống hệt nhau.

  Đây là lần đầu tiên mà Lê Chỉ nhìn thấy Thần Hi mặt một bộ quần áo cổ trang.

  Cho dù nàng có mặc quần áo vải thô, màu xám và không sáng, nhưng nó không thể che giấu đi được vẻ đẹp của nàng.

  Nàng giống như một chuỗi hạt châu sáng và đẹp, bất kể sợi dây được làm bằng chất liệu gì cũng không quan trọng vì nàng đã đủ sáng rực rỡ.

  Lê Chỉ cầm bút, yên lặng nhìn người nghiêm túc đóng vai phụ, cũng không có ý định nói đến.

  Hai người họ đã thỏa thuận trong ba chương, và cố gắng hết sức để giả vờ không biết nhau trước mặt người ngoài.

  Tất nhiên, Lê Chỉ sẽ không bao giờ quên những quy tắc mà nàng đã tự đặt ra.

  Ngay khi chuyển cảnh trong camera, bọn cướp đã cướp cỗ xe ngựa và giết người.

  Cỗ xe tiến lên đều đặn, và đột nhiên bầu không khí trang nghiêm và những con chim bay xung quanh.

  Ngay sau đó, mười mấy hai mươi người mặc đồ màu đen đột nhiên từ trong rừng cây nhảy xuống, không nói một lời chém giết.

  Chịu thiệt đầu tiên phải là những phụ kiện bên ngoài xe.

  Người giúp việc do Thần Hi thủ vai và những người giúp việc khác bỏ chạy, la hét và ôm đầu sợ hãi, trước khi bị đâm chết một lần nữa.

  Vai diễn của Thần Hi là bị đâm một nhát dao vào bụng rồi bị đẩy ra sau, nằm ngủ trên mặt đất với cái xác không hồn chờ hồi kết.

  Hôm nay Thần Hi có vẻ hơi xui xẻo, và dường như có một tảng đá ở bên cạnh người nàng.

  Thần Hi bị bọn cướp xô đẩy, chân nàng vừa giẫm phải một tảng đá phía dưới chân nên bị bông gân

  Lẽ ra Thần Hi có thể từ từ nằm xuống mà không bị đau, nhưng giờ Thầng Hi đã ngã vững vàng xuống đất.

  Khi Thần Hi ôm bụng ngã xuống đất, Lê Chỉ nắm chặt bút trên tay ngồi thẳng dậy, đôi môi mỏng mím chặt, ánh mắt chăm chú lộ ra vẻ lo lắng

  Lê Chỉ không nhìn thấy hòn đá, mà chỉ thấy một nhóm diễn viên phụ ngã xuống đất, nhưng có vẻ như Thần Hi bị ngã nặng nhất và đau nhất.

  Từ một khoảng cách như vậy nhưng Lê Chỉ có thể cảm thấy, Lê Chỉ hít một hơi.

  Trợ lý bên cạnh chú ý tới động tác của Lê Cgỉ, cúi người nhẹ giọng hỏi: "Lê tổng?"

  "Thẻ!"

  Cảnh quay này kết thúc.

  Thần Hi lúc này mới phát ra một tiếng "ư" nhẹ, nằm trên mặt đất duỗi tay chân, cũng không biết đau những chỗ nào nhưng đau nhất là lưng và mắt cá chân.

  Nhưng nó có vẻ dễ dàng hơn một chút để kêu lên.

  "Xin lỗi, xin lỗi, vừa rồi tôi có đẩy mạnh quá không?"

  Nhóm diễn viên đóng vai tên cướp nhanh chóng ngồi xổm xuống bên cạnh Thần Hi để xin lỗi.

  Vừa rồi hắn đẩy, Thần Hi liền như vậy ngã xuống, hẳn là rất đau.

  "Không có chuyện gì, ta không trách ngươi, " Thần Hi nằm không được nữa, xua tay giãy dụa đứng dậy, "Ta dẫm phải tảng đá."

  Mắt cá chân trẹo cũng không nghiêm trọng, chân chính đau là khi nằm trên mặt đất lưng bị đụng trúng,cảm giác như nội tạng đều bị tê liệt.

  "Không sao." Đối phương cũng thở phào nhẹ nhõm.

  Mọi người đóng chung một đoàn không dễ dàng, đãi ngộ cũng không bằng diễn viên chính, nếu thật sự bị thương bong gân, chỉ có thể tự chính mình xử lí.

  Thấy Thần Hi không sao, bạn diễn đi theo mọi người sang một bên để chờ cảnh quay tiếp theo.

  Thần Hi ngồi xổm tại chỗ không nhúc nhích, Lê Chỉ một tay chống ở trên tay ghế, kiên định nhìn chằm chằm nàng.

  Đó là một tư thế có thể đứng lên bất cứ lúc nào.

  Khi Lê Chỉ nghĩ rằng Thần Hi đau đến mức không thể đi được, nhưng Lê Chỉ đã thấy Thần Hi cúi xuống và đưa tay ra để đào hòn đá mà nàng vừa giẫm phải và ném nó vào bãi cỏ phía xa.

Thần Hi vỗ vỗ bùn đất trên tay, vén váy ngựa lên, cúi đầu dùng ngón chân dùng đất lấp hố đá bên cạnh.

  Lê Chỉ rút tay trên tay vịn, dựa vào lưng ghế, nhìn Thần Hi đi vào nhóm biểu diễn, sau đó thì thầm với trợ lý:

  "đừng bận tâm."

  Người hôm đó cắn môi dưới ngâm nga thật lâu trước gương, hôm nay lại cứng đờ không nói một lời.

  Lê Chỉ dùng ngón tay lật tờ giấy trong tập tài liệu, không thể nói là có cảm giác như thế nào.

  Bây giờ là khoảng mười một giờ trưa, nắng càng lúc càng nóng.

  Vị trí mà Lê Chỉ ngồi được coi là " nơi của giám đốc", một chiếc ô lớn được dùng để che một chỗ râm mát trong không gian thoáng đãng, và một chiếc quạt điện thẳng đứng được đặt ở phía sau.

  Trời vẫn còn nóng hổi.

  Lê Chỉ cảm thấy không thoải mái khi ngồi ở đây, chưa kể đến những người phụ nữ đang ngồi xổm dưới bóng cây.

  Đạo diễn đang diễn thuyết cho nhân vật chính, sau đó sẽ có hai cảnh nam chính đánh nhau và cứu mỹ nhân.

  Lê Chỉ nghiêng đầu nhìn trợ lý, người này lập tức cúi người nghe nàng nói.

  Sau đó, anh ấy cúi đầu và nói: "Được rồi, Lê Tổng."

  Khoảng mười phút sau, mọi người trên trường quay đều có một chai nước lạnh.

  Mọi người đều có nó, bao gồm cả những người phụ ở đằng kia, và những chàng trai đều có hai chai.

  Các nhân viên trong đoàn đều thầm vui mừng, Kim chủ nhất định rất hài lòng với cảnh quay hôm nay.

  Bằng không sao mời khách uống nước?

  Tôi chưa bao giờ nghe nói về việc Lê Chỉ chiêu đãi khách trên phim trường trước đây.

  Thần Hi vô tình nhận được hai chai nước, một lạnh như đá và chai kia dính vào mặt nàng

  Đôi mắt hẹp và xinh đẹp nheo lại một cách thoải mái, ngay lập tức hài lòng.

  Tổ sản xuất thật tốt bụng, hôm nay không biết vị thần nào được vinh danh, nhưng tôi thực sự đã uống đồ uống lạnh từ tổ sản xuất.

  Đặc biệt là sau khi được chườm đá ở mắt cá chân, nó không còn đau nữa.

  Cảnh thứ hai bắt đầu, Thần Hi lại nằm trên mặt đất giả làm thi thể.

  Sau khi quay xong cảnh nam chính đánh nhau với bọn cướp, công việc phụ sẽ kết thúc.

  Ở phía sau, nữ chính tiến lên cảm ơn nam chính, hai người nảy sinh một tia tình yêu nho nhỏ, đặt nền móng cho tương lai cả hai.

  Thần Hi đổi lại quần áo, những người khác rời đi, nàng ôm túi xách vải ngồi xổm dưới bóng cây xem người khác đang quay phim.

  Nữ hầu và những vệ sĩ đã giúp tiểu thữ ra khỏi xe ngựa.

  Nữ chính xấu hổ cúi đầu xuống xe, chiếc trâm vàng trên đầu đung đưa va chạm theo động tác của cô, dưới ánh mặt trời phi thường chói mắt.

  Thần Hi bị ánh mặt trời chói mắt chiếu vào chiếc trâm cài tóc màu vàng kim chói mắt, hơi híp mắt lại, đột nhiên nhớ tới lời mẹ nàng đã nói.

  Đó là mùa đông, Thần Hi nằm trong lòng mẹ phơi nắng.

  Mẹ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của nàng, cụp mắt xuống cười nói: "Thần Hi của mẹ con thật xinh đẹp, sau này nhất định sẽ là một ngôi sao lớn."

  "Ngôi sao lớn, ngôi sao lớn, Thiến Thiến muốn trở thành một ngôi sao lớn ~"

  Vào thời điểm đó, Thần Hi thực sự nghĩ rằng mẹ nàng có thể nhìn thấy nàng trở thành một ngôi sao lớn.

  Thần Hi tựa hồ bị ánh đèn làm cho chói mắt, đột nhiên hoàn hồn, cúi đầu nhẹ nhàng chớp mắt.

  Điện thoại trong túi bỗng rung lên.

  Thần Hi nghi ngờ lấy nó ra.

  Đó là tin nhắn từ đại tiểu thư

  [Em đang ở đâu? ]

  Thần Hi đáp:

  [Em đang làm việc bán thời gian ở bên ngoài, sau khi kết thúc em sẽ quay lại trường học.]

  [Buổi tối em có rảnh không? Chị đến đón em ]

  Lê Chỉ nói xong những lời này, liền nhìn người ngồi dưới bóng cây cách đó không xa.

  Đối phương nghiêng đầu gõ chữ, trên mặt lộ ra nụ cười.

  Một giây sau, một tin nhắn hiện lên trên điện thoại, sau đó Lê Chỉ nhìn xuống.

  Thần Hi trả lời Lê Chỉ:

  [Được a. ]

  Thần Hi cất điện thoại di động, bỏ hai chai nước vào túi xách, vỗ mông bẩn của mình sau đó quay lại trường học.

  Nàng có hẹn với đại tiểu thư buổi tối, nàng phải về tắm rửa sạch sẽ, sau đó làm một bộ dưỡng da, trang điểm thật đẹp.

  Lê Chỉ vẫn chưa thể quay lại, và thậm chí còn ăn cơm hộp với đoàn làm phim vào buổi trưa, cùng trò chuyện với đạo diễn một lúc.

  Với tư cách là một nhà đầu tư, việc Lê Chỉ trực tiếp đưa Thần Hi vào vai nữ chính thứ hai không phải là vấn đề.

  Nhưng nếu Lê Chỉ làm như vậy là không công bằng với các diễn viên khác và không tôn trọng Thần Hi

  Hơn nữa, không có nhà tài trợ nào vội vàng gửi tài nguyên.

  Lê Chỉ đặt hộp cơm xuống, cầm lấy chai nước khoáng bên cạnh, vặn uống một ngụm, làm như tùy tiện đề cập với đạo diễn.

  "Diễn viên giỏi không thể chỉ nhìn vào lưu lượng truy cập, một số diễn viên trẻ và diễn viên nhóm thực sự cũng có tiềm năng lớn."

  Đạo diễn không hiểu ý của Lê Chỉ, chuyên tâm vào ăn cơm của mình, "Hiện tại, lưu lượng diễn viên đang nổi hơn."

  "..."

  Lê Chỉ nói, "Cho dù một diễn viên nổi tiếng đến đâu, phải có người đầu tư để làm một bộ phim truyền hình, phải không?"

  Nghe thấy khoản đầu tư, tai của giám đốc lập tức vểnh lên.

  Anh ta dường như đột nhiên như được mở thông hai mạch chức vụ, và anh ta nhận ra nó ngay tại chỗ.

  "Lê Tổng ngài nhìn thấy diễn viên có triển vọng sao? Nếu như đối phương thiếu cơ hội, đoàn phim của ta còn có mấy vai diễn chưa tìm được diễn viên thích hợp."

  "Ta không phải muốn nhồi nhét ngươi, ta chỉ là cảm thấy bổ sung một chút cũng không tệ."

  Lê Chỉ nghiêm túc nói: "Ta thật sự không muốn đi cửa sau, ta chỉ cảm thấy muốn cho người khác một cơ hội."

      Nàng thực sự nghĩ như vậy.

  Đạo diễn gật đầu, "iTa hiểu, ta hiểu."

  Ngài không đi qua cửa sau, ngài nhất định không đi qua cửa sau, nagì đi thẳng qua cửa trước.

  Đạo diễn biết rõ điều đó, quyết định nhìn lại xem kỹ năng diễn xuất nào trong các tiết mục của nhóm vẫn ổn.

  Vì Lê Chỉ  không trực tiếp nói thẳng  tên, cho nên cũng không là đang cố gắng nhồi nhét.

  Có được hay không chọn được người thích hợp, thì phải nhìn vào thực lực đối phương.

  Lê Chỉ  lại cầm hộp cơm lên, liếc mắt  nhìn điện thoại  và thấy Thần Hii vừa gửi cho mình một bức ảnh.

  Lông mi của Lê Chỉ  cụp xuống khi nàng nhận được tin nhắn của Thần Hi  ngay sau khi nàng đã  nói chuyện xong với giám đốc,  liền vô cớ cảm thấy tội lỗi.

  Dù sao  bản thần cũng không trực tiếp xin vai diễn cho Thần Hi, nếu biết chắc chắn Thần  Hi  có thể sẽ không vui.

  Lê Chỉ mở khóa và nhấp vào xem tin nhắn, sau đó Lê Chỉ  mới nhìn thấy nội dung của bức ảnh.

  Có hai chiếc quần lót với kiểu dáng hoàn toàn khác nhau, một chiếc có ren đen và một chiếc có dây chữ T màu đỏ.

  [Đại tiểu thư chị thích cái nào, buổi tối em sẽ mặc cho chị xem ]

Tình cờ có một thành viên phi hành đoàn đi ngang qua, và Lê Chỉ  ngay lập tức bịt tai tắt điện thoại.

      Chết chắc rồi, và bây giờ  Lê Chỉ  thậm chí còn tội lỗi hơn.!!!!!!

Continue Reading

You'll Also Like

168K 17.9K 79
Em gom nhặt tất cả may mắn đặt cược vào một mối tình thời niên thiếu. Đôi khi em tự hỏi liệu nó có đáng hay không? Nhưng cảm ơn Thế Hưng, đã thắp sán...
133K 4.9K 53
Kim Taehyung hắn ta chính là đang sở hữu chiếc "ngai vàng" vương giả ở hắc đạo. Không chỉ vậy,hắn còn chiếm hữu cho bản thân một tiểu mỹ thụ xinh xắn...
705K 41.4K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...
79.8K 1.2K 17
Truyện về 1 sinh viên năm 3 vô tình bị đàn em chung nhà phát hiện ra tài khoản bí mật.