[BH-Edit] Hàng Long Quyết - T...

By SuThanhYct

1M 98.5K 17.5K

Xuyên sách, hệ thống, tiên hiệp tu chân, sư đồ luyến, yêu sâu sắc, hỗ công, HE Nữ chính: Nguyễn Ly, Lạc Thanh... More

Giới thiệu
☆Chương 1
 ☆Chương 2
☆Chương 3
☆Chương 4
☆Chương 5
☆Chương 6
☆Chương 7: Tiểu Điện Hạ của Long tộc
☆Chương 8: Thật là cảnh giới Phân Thần sao?
☆Chương 9: Trước nuôi lớn, sau ăn thịt
☆Chương 10: Trước ngày ly biệt
☆Chương 11: Nàng muốn bỏ lại ta sao?
☆Chương 12: Lại gặp cường địch
☆Chương 13: Mười sáu năm sau
☆Chương 14: Lạc sư tôn danh tiếng bay xa
☆Chương 15: Nàng ấy là người đầu tiên
☆Chương 16: Không thể ngồi yên
☆Chương 17: Nàng là đồ đệ của ta
✩Chương 18: Ngã vào vòng tay sư tôn
☆Chương 19: Ra mắt sư tôn
☆Chương 20: Điện hạ Long tộc nhưng lại sợ tối sợ quỷ?
☆Chương 21: Sư tôn quá mức cổ quái
☆Chương 22: Thay đồ nhi lấy lại công đạo
☆Chương 23: Không thể khoan dung
☆Chương 24: Ai mới là Trì Thanh?
☆Chương 25: Độ hảo cảm -9999
☆Chương 26: Vụng trộm lấy hương ngọc
☆Chương 27: Độ hảo cảm -99
☆Chương 28: Sư tôn khóc không ra nước mắt
☆Chương 29: Lạc Thanh Từ hắc hóa?
☆Chương 30: Trì Thanh, ta lạnh quá
☆Chương 31: Lấy thân báo đáp?
☆Chương 32: Sư tôn cố tình câu dẫn ta sao?
☆Chương 33: Ngươi rất thích nàng sao?
☆Chương 34: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (1)
☆Chương 35: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (2)
☆Chương 36: Yêu từ cái nhìn đầu tiên?
☆Chương 37: Không còn thể thống
☆Chương 38: Trong lòng không nam nhân, rút kiếm tự nhiên thần
☆Chương 39: Trở lại nơi ly biệt ngày xưa
☆Chương 40: Gặp lại Trì Thanh (1)
☆Chương 41: Gặp lại Trì Thanh (2)
☆Chương 42: Vừa gặp đã thương (1)
☆Chương 43: Vừa gặp đã thương (2)
☆Chương 44: Mắt Quỷ
☆Chương 45: Thổ lộ tiếng lòng (1)
☆Chương 46: Thổ lộ tiếng lòng (2)
☆Chương 47: Ta muốn nhìn thấy gương mặt nàng
☆Chương 48: Nàng đành lòng giết ta sao?
☆Chương 49: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +1
☆Chương 50: Tại sao lại là hắc long?
☆Chương 51
☆Chương 52
☆Chương 53 (+): Không còn cách trở
☆Chương 54: Hồng Ảnh (1)
☆Chương 55: Hồng Ảnh (2)
☆Chương 56
☆Chương 57
☆Chương 58
☆Chương 59
☆Chương 60: Nàng có nhớ ta không?
☆Chương 61: Mẫu thân của Nguyễn Ly
☆Chương 62: Mười năm Quỷ Vực (1)
☆Chương 63: Mười năm Quỷ Vực (2)
☆Chương 64: Trì Thanh, nàng đến!
☆Chương 65: Tên ta không phải Trì Thanh, ta là Lạc Thanh Từ
☆Chương 66: Nghịch lân của rồng
☆Chương 67: Long tộc truyền thừa (1)
☆Chương 68: Long tộc truyền thừa (2)
☆Chương 69: Sư tôn độ hảo cảm +10,+10,+10
☆Chương 70
☆Chương 71
☆Chương 72: Mộng trận
☆Chương 73: A Ly nàng sống lại?
☆Chương 74: Giữa yêu và hận (1)
☆Chương 75: Giữa yêu và hận (2)
☆Chương 76: Yêu một người không có gì sai
☆Chương 77: Tâm tư hỗn loạn
☆Chương 78
☆Chương 79: Nỗi lòng của sư tôn (1)
☆Chương 80: Nỗi lòng của sư tôn (2)
☆Chương 81: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (1)
☆Chương 82: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (2)
☆Chương 83: Hai trăm roi tẩy tội, để ta chịu thay đồ đệ
☆Chương 84: Độ tự do nhân vật tăng lên 70%
☆Chương 85: Ta đến, hầu hạ sư tôn thay quần áo
☆Chương 86: Đối với nàng, ta rất có lòng tham
☆Chương 87: A Ly giá trị hắc hóa bằng 0
☆Chương 88
☆Chương 89
☆Chương 90: Hàng long thần mộc
☆Chương 91: Cội rễ tình yêu
☆Chương 92: Sư tôn, nàng gọi ta là gì?
☆Chương 93: Nàng hận sư tôn, nhưng nàng cũng yêu sư tôn
☆Chương 94: A Ly, nàng để ta xuống đi
☆Chương 95: Làm càn! Quỳ xuống!
☆Chương 96: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +99, +99, +99
☆Chương 97: Mời sư tôn phạt ta thật nặng
☆Chương 98
☆Chương 99
☆Chương 100: Sư tôn, nàng chớ có làm ta sợ
☆Chương 101: Sư tôn, là nàng trêu chọc ta trước (+)
☆Chương 102: Lạc Thanh Từ, ngươi đau lòng nàng?
☆Chương 103: Nữ chủ, ngươi chỉ là nhiệm vụ của ta thôi
☆Chương 104: A Ly chúc mừng sư tôn trở lại Tiểu Thừa kỳ
☆Chương 105: Trì Thanh, tạm biệt
☆Chương 106: Đồ long chiến thần tái xuất?
☆Chương 107
☆Chương 108: A Ly, nàng chiếm tiện nghi ta?
☆Chương 109: Nàng đã đủ tư cách làm Điện hạ Long tộc
☆Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
☆Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
☆Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
☆Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
☆Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
☆Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
☆Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
☆Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
☆Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
☆Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
☆Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
☆Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
☆Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
☆Chương 123: Sư tỷ, giao Trì Thanh cho ta đi!
☆Chương 124: Sư tôn, là Nguyễn Ly trách lầm người
☆Chương 125: Sư tôn của ta đã không còn, ta cũng nên rời đi
☆Chương 126+: Đúng vậy, là đồ nhi khi sư diệt tổ
☆Chương 127+: Ta thích nàng, đâu chỉ là một chút
☆Chương 128: Sư tôn, nàng buông tha cho ta đi....
☆Chương 129: Sư tôn, sư muội, ta rất nhớ hai người
☆Chương 130
☆Chương 131+: Không phải hôn như vậy, ta dạy nàng
☆Chương 132: Sư tôn, nàng làm sao thuần thục như vậy?
☆Chương 133: Hữu Tình Quyết chính là song kiếm hợp bích
☆Chương 134: Ta muốn cái gì, sư tôn đều sẽ cho ta?
☆Chương 135: Sư tôn, ta muốn nàng
☆Chương 136: Sư tôn có thể dạy ta sao?
☆Chương 137 (H): Độ hảo cảm +99, +99, +99, +999
☆Chương 138 (H): Ta muốn nàng đến phát điên
☆Chương 139: Mạng của ta, trả cho nàng (1)
☆Chương 140: Mạng của ta, trả cho nàng (2)
☆Chương 141: Điện hạ là ngũ trảo kim long?
☆Chương 142: Vẫn còn hy vọng sống
☆Chương 143: Muốn sư tỷ gọi nàng sư nương?
☆Chương 144: Sư muội thật sự quá đáng yêu
☆Chương 145: Người một nhà xưng hô thế nào mới tốt đây?
☆Chương 146 (H): Đều gỡ xuống mặt nạ, vậy Ly nhi khi nào cưới ta?
☆Chương 147: Lạc Thanh Từ thực sự có tư cách cuồng vọng
☆Chương 148: Ta không phải nhan khống, ta là sư tôn khống
☆Chương 149 (H): Sư tôn muốn phạt ta trên cây sao?
☆Chương 150: Kim Long xuất hiện, Long Vương giáng lâm
☆Chương 151: Thành Phù Phong gặp nạn
☆Chương 152: Là tiên tôn, tiên tôn của chúng ta!
☆Chương 153: Nếu nàng có chuyện, ta tuyệt đối không sống một mình
☆Chương 154: Không thể chạm vào nàng, nàng rất nguy hiểm
☆Chương 155: Nàng vẫn là điện hạ của các ngươi
☆Chương 156: Thanh Từ, nàng là sư tôn, cũng là thê tử của ta
☆Chương 157 (H): Vi sư lại tới dạy một lần
☆Chương 158 (H): Sư tôn, nàng muốn trứng rồng sao?
☆Chương 159: Nguyễn Ly muốn độ kiếp!
☆Chương 160: Thiên phạt giáng xuống
☆Chương 161: Nàng nể tình sư tôn, mới thả cho Tiên môn con đường sống
☆Chương 162: Tuân mệnh, điện hạ
☆Chương 163 (H): Ly nhi, vi sư ở đây
☆Chương 164: Sư tôn thẹn thùng sao?
☆Chương 165: Nàng thật sự là tiểu giấm long
☆Chương 166: Nàng là tử kiếp của ngươi
☆Chương 167: Trở về Long tộc (1)
☆Chương 168: Trở về Long tộc (2)
☆Chương 169: A Ly, ta nguyện trung với nàng
☆Chương 170
☆Chương 171
☆Chương 172: Thánh địa Long Linh
☆Chương 173: Sư đồ cùng nhau đột phá
☆Chương 174: Long tính vốn mạnh
☆Chương 175: Sinh tử khó định (1)
☆Chương 176: Sinh tử khó định (2)
☆Chương 177: Lạc Thanh Từ, ta muốn nàng đền mạng!
☆Chương 178: Vi sư nhất định trở về
☆Chương 179: Thiên nhân vĩnh cách
☆Chương 180: Sư tôn nàng, Trì Thanh của nàng đã không còn
☆Chương 181: Sư tôn trở về (1)
☆Chương 182: Sư tôn trở về (2)
☆Chương 183: Sư tôn trở về (3)
☆Chương 185: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (1)
☆Chương 186: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (2)
☆Chương 187: Độ hảo cảm +9999
☆Chương 188: Nàng không phải thế thân
☆Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
☆Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
☆Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
☆Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
☆Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
☆Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
☆Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
☆Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
☆Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
☆Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
☆Chương 199+ 200: [Toàn văn hoàn]

☆Chương 184: Nàng lại muốn khi sư diệt tổ sao?

5.2K 445 73
By SuThanhYct

Lạc Thanh Từ bị nàng khóc đến tâm đều nát, rốt cuộc niềm vui tương nhận hoàn toàn bị đau lòng bao phủ.

Nàng nước mắt mơ hồ, khàn giọng nói: "Ly nhi sao lại biến mình thành bộ dạng này, cũng không biết chiếu cố bản thân cho tốt hay sao? Vuốt đều cộm người."

Nguyễn Ly khóc đến căn bản vô pháp đáp lại, nàng hơi ngồi dậy phủng mặt Lạc Thanh Từ, nhìn chằm chằm một lúc lâu mới nghẹn ngào nói: "Ta không sao, chỉ cần gặp lại nàng, thế nào đều tốt. Sư tôn, ta rất nhớ nàng, rất nhớ nàng.... thật là nàng, thật là nàng."

Nàng nước mắt như thế nào đều ngăn không được, đau đớn bị phủ đầy bụi lâu lắm, sớm hư thối kết vảy, nhìn như đã khép lại, chỉ có bản thân nàng biết, nó đã thâm nhập cốt tủy, chằng chịt vết sẹo.

Lạc Thanh Từ muốn lau nước mắt cho Nguyễn Ly, nhưng y phục trên người quá bẩn, nàng nâng tay lên lại thu trở về, nhẹ nhàng vỗ lưng Nguyễn Ly, "Ta ở đây, A Ly đừng khóc, đừng khóc."

Nguyễn Ly cũng không muốn khóc, càng không nghĩ làm Lạc Thanh Từ khổ sở, nhưng nàng thật sự khống chế không được. Sau bao nhiêu năm, nỗi tuyệt vọng tưởng chừng muốn bóp chết nàng cuối cùng trở thành hư không, người mà nàng ngày nhớ đêm mong không lúc nào không vướng bận đã trở lại, trong đó cay đắng cùng vui sướng vô pháp nói thành lời.

Ai có thể minh bạch mỗi đêm khuya mộng hồi quá khứ, vãng tích từng chút một ở bên Lạc Thanh Từ không ngừng hiện ra trong đầu nàng, làm nàng thống khổ đến cực điểm.

Nhớ lại lúc ấy các nàng bên nhau ngọt ngào cùng rung động, trở về hiện thực liền giống như lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng trái tim nàng.

Biết rõ không nên hồi ức, nhưng Lạc Thanh Từ để lại cho nàng cũng chỉ có bấy nhiêu, nàng chỉ có thể đáng thương mà ôm lấy những ký ức đó, xem như trân bảo mà lăn qua lộn lại phẩm vị. Cho dù phải uống rượu độc giải khát, nàng cũng sẽ trân trọng.

Đoạn thời gian ở bên Lạc Thanh Từ, vô luận là trước hay sau khi tình cảm sáng tỏ, nàng đều ỷ lại nàng ấy, luôn không kiêng nể mà hưởng thụ nàng ấy cho nàng ôn nhu cùng bảo hộ. Sau khi Lạc Thanh Từ đi rồi, nàng cả người đều lạnh lẽo, cũng dần quên mất cảm giác dựa dẫm nột người là thế nào.

Hiện nay nàng đã tìm lại được chốn yên hương của mình, hết thảy ủy khuất cùng khổ sở trong lòng đều dồn lên, nàng buông xuống ẩn nhẫn, khóc nức nở nói: "Ta thật sự...... Ta thật sự chịu không nổi nữa. Mười năm, ta đợi nàng mười năm, sao nàng lâu như vậy mới trở về."

Tiếng nói của nàng đều rút đi lạnh lẽo, mang theo mềm ấm cùng nũng nịu quen thuộc, nhưng lời này lại khiến trái tim Lạc Thanh Từ thắt lại.

Nàng cho rằng chính mình nghe lầm, nhịn không được run giọng hỏi: "Nàng nói cái gì? Bao lâu?"

Nguyễn Ly nhận thấy Lạc Thanh Từ có chút không thích hợp, cảm xúc trở nên kích động, nàng vội nói sang chuyện khác, "Không quan trọng, sư tôn đã trở về, những chuyện khác đều đã trôi qua."

Lạc Thanh Từ tim như bị đao cắt, "Sao lại là mười năm? Chẳng lẽ...."

Nàng ở trong lòng hỏi Hệ thống, "Nó cho ta mười năm, là lấy từ A Ly đúng không?"

Hệ thống không hề biết việc này, nghe vậy cũng không lời gì để nói, "Trước mắt xem, đích xác như thế, Nó thật sự là Chu Bái Bì."

Lạc Thanh Từ hô hấp đều có chút khó khăn, ngực không ngừng phập phồng, nàng nỗ lực muốn duy trì bình tĩnh, nhưng nhìn đến Nguyễn Ly, mọi cố gắng của nàng hoàn toàn sụp đổ. Mười năm, Rồng Con như thế nào chịu đựng nổi, nàng trì hoãn một ngày đều khó có thể thừa nhận, nàng ấy đã phải chịu giày vò đến mức nào đây.

"Mười năm...... Thế nhưng mười năm, ta...... Ta thực xin lỗi, A Ly, thực xin lỗi...... Ta trở về quá muộn, quá muộn." Nàng gian nan nói, yết hầu như phát đổ, nếu đổi lại là nàng, nàng nhất định sẽ phát điên.

Nàng gắt gao đem Nguyễn Ly ôm vào trong ngực, không ngừng rơi nước mắt nói lời xin lỗi.

Nguyễn Ly hoảng sợ, vội vàng an ủi Lạc Thanh Từ, "Không có việc gì không có việc gì, sư tôn không cần đau lòng ta, đều đã trôi qua. Ta đã đợi được nàng trở lại, mọi thứ đều đáng giá."

Nàng cẩn thận lau nước mắt cho Lạc Thanh Từ, lại nhịn không được hôn hôn mi mắt của nàng ấy, ôn nhu nói: "Kỳ thật mười năm trôi qua rất nhanh, ta không sợ chờ đợi. Ta có được thọ mệnh dài lâu, mười năm với ta không tính là gì, bao lâu ta vẫn chờ. Ta chỉ sợ sư tôn không trở lại, sợ ta đợi mãi cũng đợi không được nàng."

Nàng cổ họng bởi vì nghẹn ngào mà phát run, sau đó nàng nhắm mắt lại, cái cằm cọ lên mái tóc Lạc Thanh Từ, thấp giọng nói: "Trời cao rủ lòng thương, để sư tôn lại về bên ta. Cho ta biết, còn sống là chuyện sung sướng cỡ nào."

Đôi khi nàng cảm thấy rất tuyệt vọng, hận không thể liền chết. Sau khi Lạc Thanh Từ vong thân dưới Thanh Uyên kiếm, mỗi một khắc tồn tại đối với nàng đều là tra tấn.

Ma khí nhập thể, Phục Ma Quyển gột rửa, đều không coi là gì. Chỉ có sư tôn không còn nữa, một mình nàng cô đơn sống trên đời, mới có thể khiến nàng hỏng mất.

Lạc Thanh Từ biết lời an ủi gì đều tái nhợt vô lực, nàng chỉ có thể ôm Nguyễn Ly, nhẹ nhàng vuốt ve nàng ấy.

Dù thống khổ đến thế nào, nàng đã trở lại, từ nay về sau nàng sẽ bù đắp thật nhiều cho nàng ấy. Trước đây nàng tới thế giới này vì nhiệm vụ, hiện giờ nàng tới chỉ vì chiếu cố Rồng Con của nàng mà thôi.

Hai người ôm lẫn nhau vô cùng an tâm, sau khi cửu biệt gặp lại tình yêu càng thêm đong đầy, cơ hồ muốn tràn ra tới.

Đột nhiên một tiếng ọt ọt cực nhỏ vang lên, đánh vỡ bầu không khí ôn tồn giữa hai nàng. Nguyễn Ly rõ ràng nghe được động tĩnh kia phát ra từ bụng Lạc Thanh Từ, chính mình thật lâu không trải qua đói khát, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp, khẩn trương hỏi: "Sư tôn không thoải mái sao?"

Lạc Thanh Từ đầy mặt đỏ bừng, xấu hổ thật sự.

Nhìn biểu hiện của Lạc Thanh Từ, Nguyễn Ly cuối cùng nhận ra vấn đề, nàng có chút ảo não, "Là ta hồ đồ, sư tôn bây giờ còn chưa tích cốc, dĩ nhiên sẽ đói bụng. Chúng ta lập tức trở về, ta nấu cơm cho nàng."

Nghĩ tới cái gì nàng vội lấy ra kẹo hồ lô, đưa cho Lạc Thanh Từ, "Sư tôn, nàng ăn trước kẹo hồ lô lót dạ."

Lạc Thanh Từ đích xác đói bụng, dọc theo đường đi cũng chưa ăn cơm no, kẹo hồ lô hồng xán xán này thật khiến cho người thèm nhỏ dãi.

Nàng duỗi tay tiếp nhận, liếc nhìn Nguyễn Ly, nhịn không được trêu ghẹo, "Mới vừa rồi nàng còn không chịu cho ta đấy. A Ly thật là keo kiệt, không cho ta kẹo hồ lô, còn có nhiều y phục như vậy cũng không đưa ta một bộ."

Nguyễn Ly vành tai ửng đỏ, cẩn thận liếc Lạc Thanh Từ, nhỏ giọng xin khoan dung nói: "Đồ nhi sai rồi, sư tôn buông tha cho ta đi."

Lạc Thanh Từ nghe được mặt mày mang cười, hé miệng cắn một viên kẹo hồ lô, răng rắc một tiếng, vỏ bọc đường giòn rụm vỡ ra, chua chua ngọt ngọt, ăn rất ngon.

Nàng cắn một viên, sau đó đem chuỗi kẹo đưa tới trước mặt Nguyễn Ly, "Ta hiện tại không xu dính túi, không cách nào mua kẹo hồ lô cho nàng, chỉ có thể mượn hoa hiến phật."

Nguyễn Ly nhìn chằm chằm Lạc Thanh Từ, mấy năm nay cách một đoạn thời gian nàng đều sẽ trở lại Phù Phong mua kẹo hồ lô, nhưng nàng cũng không ăn. Loại tư vị chua ngọt lan tràn nơi đầu lưỡi này, sau khi người cùng nhấm nháp với nàng rời đi, chỉ còn lại chua xót, khó có thể nuốt xuống.

Nàng đè nặng khổ sở nơi đáy mắt, cúi đầu cắn một viên, chậm rãi nhấm nuốt. Kẹo vào miệng giòn tan, vị chua dung hòa vào vị ngọt, giống như tư vị trong lòng nàng lúc này, "Ăn rất ngon."

Tâm tình Lạc Thanh Từ cũng theo đó phi dương, lại cắn một viên. Nàng giống như dỡ xuống hoàn toàn gánh nặng trên người, trở lại bên Nguyễn Ly, trái tim nàng cũng tìm được nơi chốn yên vui.

Nàng cúi đầu ăn kẹo hồ lô, có một loại sức sống cùng tinh thần phấn chấn hoàn toàn khác với trước kia, gông xiềng vốn từng đè nặng trên người nàng, đã triệt để giải khai.

Nguyễn Ly nhìn người trước mắt thân mình gầy yếu, mãn nhãn đau lòng, "Sư tôn trở về tất nhiên chịu nhiều khổ sở, đều do ta không kịp nhận ra nàng."

Lạc Thanh Từ xì nở nụ cười, "Mới hai canh giờ đã nhận ra ta, nàng còn muốn nhanh đến thế nào nữa. Ta cũng không dám tưởng, rốt cuộc hiện giờ ta xấu hơn xưa rất nhiều, A Ly từ nhỏ liền thích đẹp, gặp ta dĩ nhiên ghét bỏ không muốn phản ứng ta."

Nguyễn Ly biểu tình có chút hoảng loạn, "Sư tôn chỉ là gầy yếu đi chút, dung mạo không hề kém xưa, chỉ cần là nàng, thế nào đều là tốt nhất. Ta không phải ghét bỏ sư tôn, ta chỉ là không muốn để ý những người khác."

Lạc Thanh Từ thấy Nguyễn Ly thật nóng nảy, luyến tiếc lại trêu đùa nàng, "Ta muốn tắm gội, muốn ăn cơm do nàng nấu."

Nguyễn Ly không nói hai lời, lập tức hóa thành nguyên hình cõng Lạc Thanh Từ trên lưng, xoay quanh thẳng tận trời cao, tốc độ mau đến Lạc Thanh Từ căn bản không kịp phản ứng.

Lúc này đây nàng nằm trên người Nguyễn Ly, lông bờm mềm mại bao phủ lấy nàng, vừa mịn vừa ấm áp, gió xung quanh cũng đều bị Nguyễn Ly ngăn cách, dưới thân vững vàng, so với mới vừa rồi bị xách theo thoải mái hơn biết bao nhiêu. Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được bật cười.

Người rơi vào tình ái luôn sẽ như vậy, lúc nhận được sự đối đãi độc nhất vô nhị từ người yêu của mình, luôn nhịn không được trong lòng nhảy nhót vui sướng, Lạc Thanh Từ cũng không ngoại lệ.

Nguyễn Ly không có mang Lạc Thanh Từ về Thiên Diễn Tông, mà là về trước động phủ Sài Tang. Hiện giờ Lạc Thanh Từ mới Luyện Khí trung kỳ, Nguyễn Ly không yên tâm để nàng ấy một mình trong suối tắm gội. Sau khi cẩn thận đặt Lạc Thanh Từ xuống, nàng lập tức lao vào trong nước, nơi đi đến, toàn bộ cá tôm sinh vật dưới đáy nước kinh hoảng thất thố, lập tức né xa ba thước.

Nàng vờn quanh một vòng, tạo thành một phương đầm nước vây quanh Lạc Thanh Từ, xác định sẽ không có thứ gì mắt mù đi thương tổn sư tôn, nàng mới phun ra một đạo linh lực kim sắc, nước lập tức hóa thành màu trắng ngà. Nàng duỗi tay thăm dò độ ấm, vừa vặn rất tốt.

"Sư tôn, nàng tại đây tắm gội, ta đi nấu cơm cho nàng, có việc nàng liền kêu ta." Nghĩ nghĩ, Nguyễn Ly từ trong trữ vật giọt nước lấy ra một bộ y phục, "Trước mắt quần áo có chút lớn, sư tôn mặc tạm, chờ trở về ta cho người sửa lại."

Hiện giờ Lạc Thanh Từ còn chưa nẩy nở, so phía trước thấp hơn một cái đầu, nàng vốn là cao hơn Nguyễn Ly một chút, lúc này chỉ đứng tới cằm nàng ấy. Mặc vào y phục của chính mình trước kia, tự nhiên không vừa.

Trong lòng Nguyễn Ly có rất nhiều chuyện muốn hỏi Lạc Thanh Từ, nhưng vấn đề cấp thiết bây giờ là uy no sư tôn, mặc khác, chỉ cần sư tôn không rời đi, nàng cũng không gấp.

Sự săn sóc ôn nhu cùng tinh tế của Nguyễn Ly làm trong lòng Lạc Thanh Từ như có dòng nước ấm chảy qua, nhưng nhìn lại bản thân, nàng lại cảm thấy có chút uể oải. Tuy rằng biết Nguyễn Ly sẽ không để ý dáng vẻ này của nàng, nhưng có câu rằng, nữ nhân vì người mình yêu mà điểm phấn tô son, nàng vẫn hy vọng mình có thể xinh đẹp trưởng thành như trước, mà không phải giống như tiểu hài tử.

Sau khi trải qua tắm rửa thật là sảng khoái, Lạc Thanh Từ mặc xong y phục, tóc còn đang nhỏ nước. Ngày xưa một cái pháp quyết là có thể làm đầu tóc khô mát ngay, nhưng hiện giờ nàng chỉ có thể đợi Nguyễn Ly giúp. Không có linh lực, thật sự là rất phiền toái.

Quần áo dài không ít, nàng khom lưng vãn lên ống quần, cố làm cho nó căng lên chút, chỉnh trang đâu đó nàng mới xoay người lại, liền phát hiện Nguyễn Ly đứng ở phía sau lẳng lặng nhìn mình.

Nguyễn Ly không nói gì, nàng đi tới, nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc Lạc Thanh Từ, ướt át trong phút chốc liền biến mất vô tung.

Theo sát nàng lấy ra dây cột tóc bạch ngân, ngón tay linh hoạt chải vuốt tóc dài cho Lạc Thanh Từ. Sau khi cài xong dây buộc tóc, nàng vẫn không nói một lời mà nhìn Lạc Thanh Từ.

Lạc Thanh Từ bị nàng nhìn đến có chút không được tự nhiên, "Có phải không quen nhìn ta thế này?"

Nguyễn Ly khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, "Không phải, sư tôn chớ có nghĩ nhiều, vô luận dáng vẻ nàng thế nào, ta đều yêu thích. Chỉ là vừa rồi nàng mặc một thân y phục màu tím nhạt, cùng vãng tích giống nhau như đúc, làm ta có chút hoảng hốt." Nàng thậm chí sinh ra một tia sợ hãi, e sợ rằng người trước mắt chỉ là ảo ảnh.

Lạc Thanh Từ còn muốn nói cái gì, Nguyễn Ly lại chặn ngang đem nàng bế lên, nàng đột nhiên không kịp phòng ngừa, duỗi tay gắt gao ôm cổ Nguyễn Ly, kinh hô một tiếng, "A Ly?"

"Trước ăn cơm rồi lại nói."

Trên bàn bày cá đuôi phượng cùng một đĩa thịt nướng, còn có một ít linh quả, tuy rằng rất đơn giản, nhưng Lạc Thanh Từ vừa đi vào liền ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt quen thuộc. Nguyễn Ly tay nghề thực hảo, lúc còn là nàng rồng sữa đã biết nấu ăn, trước mắt càng thêm lô hỏa thuần thanh.

Lạc Thanh Từ bụng đói kêu vang nên ăn có chút nhanh, nếu không phải nàng được giáo dưỡng tốt đẹp từ trong xương cốt, nàng đều phải ăn ngấu nghiến.

Nguyễn Ly liền như vậy nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt lưu luyến ôn nhu, trước sau không hề chuyển mắt.

Thấy nàng ăn đến bất chấp mặt khác, Nguyễn Ly có chút đau lòng, "Sư tôn hồi lâu chưa ăn cơm no sao?"

Lạc Thanh Từ nghe vậy có chút ủy khuất, "Thân thể ta bây giờ có chút phế, không thể ngự phong, chỉ có thể đi bộ. Trên người không có thứ gì, từ thôn Tam Liễu đi đến Phù Phong mất hơn nửa tháng."

Nguyễn Ly sửng sốt, lông mày không tự giác ninh lên, "Thôn Tam Liễu? Sư tôn đi bộ tới đây?"

Lạc Thanh Từ khẽ gật đầu.

Nguyễn Ly lập tức đứng lên, ngồi xổm trước mặt Lạc Thanh Từ, nâng chân nàng lên, cởi ra giày vớ của nàng.

"A Ly...... Ta......"

"Sư tôn chớ động, để ta nhìn một chút."

Lạc Thanh Từ gầy yếu như vậy, đi bộ suốt hai mươi mấy ngày căn bản không có khả năng tới nơi, dĩ nhiên là nàng ấy đã ngày đêm hành trình không nghỉ, thân thể này sao có thể chịu được.

Quả nhiên, lòng bàn chân nổi lên mấy vết sưng phồng, có nơi còn bị trầy da mới lành, còn có vài vết chai.

Nguyễn Ly phủng chân nàng trầm mặc không nói, đầu ngón tay linh lực từng chút thẩm thấu đi qua.

"Chút thương tích này không tính là gì."

Nguyễn Ly vẫn không nói lời nào, sau một hồi nàng ngẩng đầu nhìn Lạc Thanh Từ, ngưng sáp nói: "Sư tôn ngày sau chỉ có thể lấy thân thể này gặp người ư?"

Từ lúc Nguyễn Ly nhìn thấu thân phận của Lạc Thanh Từ, cho dù Lạc Thanh Từ không chính miệng thừa nhận, nhưng nàng ở trước mặt Nguyễn Ly cũng không còn bị hạn chế.

Hệ thống nói cho Lạc Thanh Từ, bởi vì Nguyễn Ly bản thân đặc thù, nàng ấy chính mình nhìn thấu thiên cơ, cho nên Thiên Đạo cũng không thể làm gì.

"A Ly, Lạc Thanh Từ mệnh số đã tận. Ta không phải Lạc Thanh Từ, cũng không thể là Lạc Thanh Từ, về sau ở trước mặt người ngoài, nàng không thể nhắc tới ba chữ này." Lạc Thanh Từ vẫn có chút buồn bã, rốt cuộc đây là tên thật của nàng, đi theo nàng suốt hai kiếp, hiện giờ chỉ có thể quy về bụi đất.

"Vậy một thân tu vi của sư tôn, có phải...." Người tu hành có thể đạt đến cảnh giới như Lạc Thanh Từ, thật sự là lông phượng sừng lân, phải trải qua bao nhiêu gian khổ mới có thể vấn đỉnh, giờ đây mất hết, Nguyễn Ly đau lòng lại nuối tiếc.

"Là có chút đáng tiếc, nhưng A Ly hiện giờ lợi hại như vậy, ta không có tu vi cũng không sao. Ta sẽ chăm chỉ tu hành, nhất định vượt qua kết đan đạt đến thọ mệnh lâu dài, vẫn luôn ở bên nàng, cho đến lúc sơn cùng thủy tận."

Tuy rằng chỉ có một đời này, nàng không thể hứa hẹn cùng Nguyễn Ly đời đời kiếp kiếp, nhưng có thể nắm chắc một đời mình đang sống, an ổn vượt qua, nàng đã thấy đủ.

"Sư tôn, sao nàng lại mới có 17 tuổi? Dù nàng không phải Hoài Trúc Quân, nhưng nàng nguyên bản không thể trẻ như vậy. Mà tu vi nàng bây giờ mới Luyện Khí trung kỳ, trước đây nàng không tu hành qua sao?" Nguyễn Ly hỏi.

Nhắc tới vấn đề này, Lạc Thanh Từ có chút bực mình, "Quê nhà của ta không có Tiên môn, ta cũng chưa từng tu hành qua. Chuyện này kể ra rất dài, ta từ từ nói cho nàng biết, hiện giờ ta còn bị hạn chế nên không thể nói rõ. Mà ta ở nơi kia vốn đã 27 tuổi, nhưng sau khi trở lại đây cũng chỉ có chừng này."

"27 tuổi?" Nguyễn Ly ngây người, nàng ngơ ngác nhìn Lạc Thanh Từ, sau một hồi mới nói: "Vậy sư tôn nhỏ hơn ta gần 300 tuổi."

Lạc Thanh Từ nhẹ nhàng bắn nàng một cái, "Nói bậy, ta lớn hơn nàng 27 tuổi mới đúng, 300 năm kia nàng vẫn nằm trong trứng, phá xác vẫn là rồng sữa, không tính."

Nghe vậy Nguyễn Ly nhướng mày, phất tay làm chén đĩa trên bàn biến mất, nàng ôm Lạc Thanh Từ, lập tức đem người phóng tới trên bàn.

Như thế Lạc Thanh Từ mới tính có thể cùng nàng nhìn thẳng.

Lạc Thanh Từ sửng sốt, liền như vậy ngốc nhìn Nguyễn Ly.

Nguyễn Ly mặt mày mang cười, phía trước lạnh lùng đạm mạc tan biến, chỉ còn lại tươi đẹp cùng kiều tiếu quen thuộc. Nàng thấu thật sự gần, gần đến Lạc Thanh Từ hô hấp không thuận.

"Sư tôn, nhưng hiện giờ ta đã trưởng thành, ngược lại sư tôn vẫn còn nhỏ."

Lạc Thanh Từ con ngươi nhíu lại, duỗi tay đỡ cằm Nguyễn Ly, thần sắc trong mắt có chút nguy hiểm, khoảnh khắc này, dường như Hoài Trúc Quân đã trở lại.

"Đồ nhi, nàng đây là muốn khi sư diệt tổ sao?"

-----------------------------------

Continue Reading

You'll Also Like

655K 53.2K 105
"Sau khi bị tra" (Bị tra lúc sau) Tác giả: Giang Nhất Thủy Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Niên hạ, giới giải trí, đô thị tình duyên, ngọt văn, HE...
41.2K 1.3K 11
Văn chương cơ bản tin tức Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - giả tưởng lịch sử - tình yêu Thị giác tác phẩm: Chủ công Phong cách tác phẩm: Chí...
5.3K 258 12
Tác phẩm: Nàng làm ta tin tưởng khoa học Tác giả: Thâu Khỏa Tinh Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu Tác phẩm th...
362K 38K 93
Tác giả: Thượng Thương Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , 1v1 Độ dài: 143 c...