[BH-Edit] Hàng Long Quyết - T...

By SuThanhYct

1M 98.5K 17.5K

Xuyên sách, hệ thống, tiên hiệp tu chân, sư đồ luyến, yêu sâu sắc, hỗ công, HE Nữ chính: Nguyễn Ly, Lạc Thanh... More

Giới thiệu
☆Chương 1
 ☆Chương 2
☆Chương 3
☆Chương 4
☆Chương 5
☆Chương 6
☆Chương 7: Tiểu Điện Hạ của Long tộc
☆Chương 8: Thật là cảnh giới Phân Thần sao?
☆Chương 9: Trước nuôi lớn, sau ăn thịt
☆Chương 10: Trước ngày ly biệt
☆Chương 11: Nàng muốn bỏ lại ta sao?
☆Chương 12: Lại gặp cường địch
☆Chương 13: Mười sáu năm sau
☆Chương 14: Lạc sư tôn danh tiếng bay xa
☆Chương 15: Nàng ấy là người đầu tiên
☆Chương 16: Không thể ngồi yên
☆Chương 17: Nàng là đồ đệ của ta
✩Chương 18: Ngã vào vòng tay sư tôn
☆Chương 19: Ra mắt sư tôn
☆Chương 20: Điện hạ Long tộc nhưng lại sợ tối sợ quỷ?
☆Chương 21: Sư tôn quá mức cổ quái
☆Chương 22: Thay đồ nhi lấy lại công đạo
☆Chương 23: Không thể khoan dung
☆Chương 24: Ai mới là Trì Thanh?
☆Chương 25: Độ hảo cảm -9999
☆Chương 26: Vụng trộm lấy hương ngọc
☆Chương 27: Độ hảo cảm -99
☆Chương 28: Sư tôn khóc không ra nước mắt
☆Chương 29: Lạc Thanh Từ hắc hóa?
☆Chương 30: Trì Thanh, ta lạnh quá
☆Chương 31: Lấy thân báo đáp?
☆Chương 32: Sư tôn cố tình câu dẫn ta sao?
☆Chương 33: Ngươi rất thích nàng sao?
☆Chương 34: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (1)
☆Chương 35: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (2)
☆Chương 36: Yêu từ cái nhìn đầu tiên?
☆Chương 37: Không còn thể thống
☆Chương 38: Trong lòng không nam nhân, rút kiếm tự nhiên thần
☆Chương 39: Trở lại nơi ly biệt ngày xưa
☆Chương 40: Gặp lại Trì Thanh (1)
☆Chương 41: Gặp lại Trì Thanh (2)
☆Chương 42: Vừa gặp đã thương (1)
☆Chương 43: Vừa gặp đã thương (2)
☆Chương 44: Mắt Quỷ
☆Chương 45: Thổ lộ tiếng lòng (1)
☆Chương 46: Thổ lộ tiếng lòng (2)
☆Chương 47: Ta muốn nhìn thấy gương mặt nàng
☆Chương 48: Nàng đành lòng giết ta sao?
☆Chương 49: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +1
☆Chương 50: Tại sao lại là hắc long?
☆Chương 51
☆Chương 52
☆Chương 53 (+): Không còn cách trở
☆Chương 54: Hồng Ảnh (1)
☆Chương 55: Hồng Ảnh (2)
☆Chương 56
☆Chương 57
☆Chương 58
☆Chương 59
☆Chương 60: Nàng có nhớ ta không?
☆Chương 61: Mẫu thân của Nguyễn Ly
☆Chương 62: Mười năm Quỷ Vực (1)
☆Chương 63: Mười năm Quỷ Vực (2)
☆Chương 64: Trì Thanh, nàng đến!
☆Chương 65: Tên ta không phải Trì Thanh, ta là Lạc Thanh Từ
☆Chương 66: Nghịch lân của rồng
☆Chương 67: Long tộc truyền thừa (1)
☆Chương 68: Long tộc truyền thừa (2)
☆Chương 69: Sư tôn độ hảo cảm +10,+10,+10
☆Chương 70
☆Chương 71
☆Chương 72: Mộng trận
☆Chương 73: A Ly nàng sống lại?
☆Chương 74: Giữa yêu và hận (1)
☆Chương 75: Giữa yêu và hận (2)
☆Chương 76: Yêu một người không có gì sai
☆Chương 77: Tâm tư hỗn loạn
☆Chương 78
☆Chương 79: Nỗi lòng của sư tôn (1)
☆Chương 80: Nỗi lòng của sư tôn (2)
☆Chương 81: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (1)
☆Chương 82: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (2)
☆Chương 83: Hai trăm roi tẩy tội, để ta chịu thay đồ đệ
☆Chương 84: Độ tự do nhân vật tăng lên 70%
☆Chương 85: Ta đến, hầu hạ sư tôn thay quần áo
☆Chương 86: Đối với nàng, ta rất có lòng tham
☆Chương 87: A Ly giá trị hắc hóa bằng 0
☆Chương 88
☆Chương 89
☆Chương 90: Hàng long thần mộc
☆Chương 91: Cội rễ tình yêu
☆Chương 92: Sư tôn, nàng gọi ta là gì?
☆Chương 93: Nàng hận sư tôn, nhưng nàng cũng yêu sư tôn
☆Chương 94: A Ly, nàng để ta xuống đi
☆Chương 95: Làm càn! Quỳ xuống!
☆Chương 96: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +99, +99, +99
☆Chương 97: Mời sư tôn phạt ta thật nặng
☆Chương 98
☆Chương 99
☆Chương 100: Sư tôn, nàng chớ có làm ta sợ
☆Chương 101: Sư tôn, là nàng trêu chọc ta trước (+)
☆Chương 102: Lạc Thanh Từ, ngươi đau lòng nàng?
☆Chương 103: Nữ chủ, ngươi chỉ là nhiệm vụ của ta thôi
☆Chương 104: A Ly chúc mừng sư tôn trở lại Tiểu Thừa kỳ
☆Chương 105: Trì Thanh, tạm biệt
☆Chương 106: Đồ long chiến thần tái xuất?
☆Chương 107
☆Chương 108: A Ly, nàng chiếm tiện nghi ta?
☆Chương 109: Nàng đã đủ tư cách làm Điện hạ Long tộc
☆Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
☆Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
☆Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
☆Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
☆Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
☆Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
☆Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
☆Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
☆Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
☆Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
☆Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
☆Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
☆Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
☆Chương 123: Sư tỷ, giao Trì Thanh cho ta đi!
☆Chương 124: Sư tôn, là Nguyễn Ly trách lầm người
☆Chương 125: Sư tôn của ta đã không còn, ta cũng nên rời đi
☆Chương 126+: Đúng vậy, là đồ nhi khi sư diệt tổ
☆Chương 127+: Ta thích nàng, đâu chỉ là một chút
☆Chương 128: Sư tôn, nàng buông tha cho ta đi....
☆Chương 129: Sư tôn, sư muội, ta rất nhớ hai người
☆Chương 130
☆Chương 131+: Không phải hôn như vậy, ta dạy nàng
☆Chương 132: Sư tôn, nàng làm sao thuần thục như vậy?
☆Chương 133: Hữu Tình Quyết chính là song kiếm hợp bích
☆Chương 134: Ta muốn cái gì, sư tôn đều sẽ cho ta?
☆Chương 135: Sư tôn, ta muốn nàng
☆Chương 136: Sư tôn có thể dạy ta sao?
☆Chương 137 (H): Độ hảo cảm +99, +99, +99, +999
☆Chương 138 (H): Ta muốn nàng đến phát điên
☆Chương 139: Mạng của ta, trả cho nàng (1)
☆Chương 140: Mạng của ta, trả cho nàng (2)
☆Chương 141: Điện hạ là ngũ trảo kim long?
☆Chương 142: Vẫn còn hy vọng sống
☆Chương 143: Muốn sư tỷ gọi nàng sư nương?
☆Chương 144: Sư muội thật sự quá đáng yêu
☆Chương 145: Người một nhà xưng hô thế nào mới tốt đây?
☆Chương 146 (H): Đều gỡ xuống mặt nạ, vậy Ly nhi khi nào cưới ta?
☆Chương 147: Lạc Thanh Từ thực sự có tư cách cuồng vọng
☆Chương 148: Ta không phải nhan khống, ta là sư tôn khống
☆Chương 149 (H): Sư tôn muốn phạt ta trên cây sao?
☆Chương 150: Kim Long xuất hiện, Long Vương giáng lâm
☆Chương 151: Thành Phù Phong gặp nạn
☆Chương 152: Là tiên tôn, tiên tôn của chúng ta!
☆Chương 153: Nếu nàng có chuyện, ta tuyệt đối không sống một mình
☆Chương 154: Không thể chạm vào nàng, nàng rất nguy hiểm
☆Chương 155: Nàng vẫn là điện hạ của các ngươi
☆Chương 157 (H): Vi sư lại tới dạy một lần
☆Chương 158 (H): Sư tôn, nàng muốn trứng rồng sao?
☆Chương 159: Nguyễn Ly muốn độ kiếp!
☆Chương 160: Thiên phạt giáng xuống
☆Chương 161: Nàng nể tình sư tôn, mới thả cho Tiên môn con đường sống
☆Chương 162: Tuân mệnh, điện hạ
☆Chương 163 (H): Ly nhi, vi sư ở đây
☆Chương 164: Sư tôn thẹn thùng sao?
☆Chương 165: Nàng thật sự là tiểu giấm long
☆Chương 166: Nàng là tử kiếp của ngươi
☆Chương 167: Trở về Long tộc (1)
☆Chương 168: Trở về Long tộc (2)
☆Chương 169: A Ly, ta nguyện trung với nàng
☆Chương 170
☆Chương 171
☆Chương 172: Thánh địa Long Linh
☆Chương 173: Sư đồ cùng nhau đột phá
☆Chương 174: Long tính vốn mạnh
☆Chương 175: Sinh tử khó định (1)
☆Chương 176: Sinh tử khó định (2)
☆Chương 177: Lạc Thanh Từ, ta muốn nàng đền mạng!
☆Chương 178: Vi sư nhất định trở về
☆Chương 179: Thiên nhân vĩnh cách
☆Chương 180: Sư tôn nàng, Trì Thanh của nàng đã không còn
☆Chương 181: Sư tôn trở về (1)
☆Chương 182: Sư tôn trở về (2)
☆Chương 183: Sư tôn trở về (3)
☆Chương 184: Nàng lại muốn khi sư diệt tổ sao?
☆Chương 185: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (1)
☆Chương 186: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (2)
☆Chương 187: Độ hảo cảm +9999
☆Chương 188: Nàng không phải thế thân
☆Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
☆Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
☆Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
☆Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
☆Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
☆Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
☆Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
☆Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
☆Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
☆Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
☆Chương 199+ 200: [Toàn văn hoàn]

☆Chương 156: Thanh Từ, nàng là sư tôn, cũng là thê tử của ta

3.6K 404 48
By SuThanhYct

Lạc Thanh Từ nhìn bọn họ, ngưng một lát tiếp tục nói: "Các ngươi nên tin tưởng điện hạ của mình, nàng có lý tưởng lớn, có thứ mà nàng để ý, nhưng nàng không hề muốn cướp lấy mà chỉ muốn bảo hộ, cho dù ma khí nhập thể, nàng cũng sẽ không thỏa hiệp. Đặt tương lai Long tộc vào tay nàng, tuyệt đối tốt hơn Mặc Diễm. Hắn trong lòng chỉ có tham niệm, chỉ muốn cướp đoạt để đạt thành mục đích. Hơn nữa, ta là sư tôn của Nguyễn Ly, điểm này cho dù nàng là người hay rồng đều không dứt bỏ được, ta sẽ không để nàng trở thành ma."

Long tộc kia vội vàng chắp tay, "Hoài Trúc Quân thứ lỗi, ta không phải nghi ngờ điện hạ. Tuy rằng trước đây không hiểu biết điện hạ, nhưng mấy lần gặp gỡ, chúng ta đã thấy được lập trường cùng tâm thái của ngài ấy. Ta chỉ lo lắng, nếu điện hạ bị Ma tộc gieo vạ, chúng ta sẽ thế nào đây?"

Lạc Thanh Từ khẽ gật đầu, "Ta có cách giải trừ ma khí trong người nàng, trước mắt cũng không lo ngại."

Sau khi nhóm rồng lui xuống, Lạc Thanh Từ nhìn Tô Ngọc, lại liếc về hướng Trình Tố vừa rời đi, "Chọc Trình tỷ tỷ của ngươi tức giận rồi, còn không mau đuổi theo dỗ dành nàng?"

Tô Ngọc mặt đột nhiên đỏ lên, môi động vài cái, "Sư tôn không phải muốn phạt con sao?"

Lạc Thanh Từ khoác khoác tay, "Đã không có, đi thôi."

Tô Ngọc lúc này mới xoay người vội vàng rời đi.

Lạc Thanh Từ có chút bật cười, thôi, tùy hai người kia lăn lộn nhau đi.

Ngay sau đó nàng xoay người trở về phòng, chỉ là mới đi tới cửa bước chân liền lảo đảo, trận chiến cùng Mặc Diễm đã khiến nàng cạn kiệt tinh lực, toàn nhờ Hệ thống thay nàng chống đỡ, nếu không phải vừa rồi nàng cùng A Ly cho nhau điều tức, nàng đã sớm phát tác chết ngất đi qua.

Cho nên Hệ thống vừa rút đi hỗ trợ, sự mệt mỏi cùng suy yếu lập tức mãnh liệt mà đến, nàng thật sự không có biện pháp chịu đựng.

"Tiếp tục như vậy, thân thể ngươi sẽ bị hủy." Hệ thống thở dài.

Lạc Thanh Từ miễn cưỡng cười một chút, giơ tay đỡ khung cửa, cái trán mồ hôi lạnh ứa ra, "Cũng nhờ có thân thể dẻo dai này, ta mới chống được đến hôm nay."

Hệ thống bất đắc dĩ đến cực điểm, "Dẻo dai thế nào cũng không được, ngươi cần thiết nghỉ ngơi. Nếu không, ngươi cùng A Ly....."

Hệ thống đột nhiên ngưng lại, làm Lạc Thanh Từ không khỏi có chút nghi hoặc, sau khi nghẹn một lúc lâu, Hệ thống thẹn thùng nói: "Ngươi cùng nàng song tu đi."

Trên gương mặt tái nhợt của Lạc Thanh Từ trào ra một cổ hồng, xấu hổ thật sự.

Nàng giơ tay muốn đẩy cửa rồi lại do dự, Nguyễn Ly rất để ý chuyện nàng bị thương, hiện tại nàng như vậy đi vào, sợ là lại khiến Rồng Con khổ sở.

Nghĩ vậy, nàng rút tay về, ngữ khí kiên định: "A Ly, ta có việc cần thương nghị với Hòa Quang trưởng lão, nàng tạm thời nghỉ ngơi một chút, ta sẽ sớm quay lại."

Dứt lời Lạc Thanh Từ xoay người đi về phía sân.

Còn chưa đi xa, cửa phòng liền mở ra, ánh mắt Nguyễn Ly thập phần bất an, ngập ngừng kêu một tiếng, "Sư tôn?"

Lạc Thanh Từ bình tĩnh xoay người, hướng về Nguyễn Ly nở nụ cười, "A Ly nhà ta thế nào dính người như vậy, trong chốc lát đều không thể tách ra."

Nguyễn Ly sắc mặt đỏ lên, "Mới không phải."

Nàng trên dưới đánh giá Lạc Thanh Từ, khẽ cắn môi, sau đó thấp giọng nói: "Nàng sớm chút trở về, thương thế nàng còn chưa lành, cần nghỉ ngơi nhiều."

"Ta biết, chỉ là hỏi một ít việc, thực mau trở lại." Lạc Thanh Từ như cũ bất động thanh sắc, nhấc chân đi ra bên ngoài.

Nguyễn Ly ở phía sau nhìn theo nàng rời đi, cuối cùng vẫn là cúi đầu, lui về phòng.

Chờ thân ảnh Lạc Thanh Từ biến mất ở chỗ ngoặt, Nguyễn Ly mới đóng cửa lại dựa vào cửa phòng, giơ tay bưng kín mặt. Luôn là như vậy, rõ ràng sư tôn đi đường đều không vững, còn muốn gạt nàng.

Nguyễn Ly cảm thấy thật sâu vô lực, cúi đầu nhìn tay mình. Tà Niệm từng nói qua nàng sẽ trở nên rất lợi hại, nhưng hiện nay đều đi đến tình trạng này, nàng vẫn chưa thể lợi hại như đời trước, không cách nào thay sư tôn ngăn chặn thương tổn, còn làm sư tôn phải vì mình mà gắng gượng chịu đựng.

Bên kia Lạc Thanh Từ mới rẽ vào hành lang dài, liền nhịn không được đỡ tường ngã xuống, nàng nhắm mắt dựa vào mép hành lang, dùng sức thở hổn hển.

"Ngươi trốn ở đây cũng có ích lợi gì." Hệ thống đã là nhìn không nổi.

Lạc Thanh Từ nhắm hai mắt, miễn cưỡng vận chuyển linh lực trong người, "Ta cứ vậy đi vào, sẽ khiến A Ly khổ sở, ngươi không biết lần trước ta phun máu đã làm A Ly bị ám ảnh như thế nào sao?" Đến mức mấy lần song tu cũng không dám chạm vào nàng.

Đúng lúc này, Trình Tố cùng Tô Ngọc vội vàng đuổi tới, nhìn thấy Lạc Thanh Từ ngồi dựa vách tường, lập tức chạy đến bên nàng.

"Sư tôn!" Tô Ngọc đầy mặt khẩn trương, chạy nhanh cùng Trình Tố đỡ Lạc Thanh Từ lên.

Lạc Thanh Từ sửng sốt nhìn hai người Tô Ngọc, vốn dĩ muốn hỏi cái gì, nhưng trong lòng đã biết rõ ràng, nàng cười khổ một tiếng, "A Ly đều biết cả rồi."

"Ta không sao, nghỉ ngơi một lát liền được."

Ánh mắt Tô Ngọc có chút phức tạp, nàng vừa đau lòng lại khó hiểu, luôn cảm thấy giữa sư tôn và sư muội có gì đó rất vi diệu.

Sau khi đỡ người về phòng, Trình Tố cùng Tô Ngọc tranh thủ truyền linh lực cho Lạc Thanh Từ, Lạc Thanh Từ mới thoải mái chút, chỉ là nàng thật sự chịu đựng không nổi, đã chìm vào giấc ngủ.

Tô Ngọc đứng bên mép giường nhìn Lạc Thanh Từ hồi lâu, lúc này mới cùng Trình Tố rời đi.

Trình Tố tay chân nhẹ nhàng đóng cửa lại, liếc nhìn Tô Ngọc, phát hiện Tô Ngọc chau mày, một bộ tâm sự nặng nề, hình như là suy nghĩ cái gì.

"Muội làm sao là vẻ mặt này?"

Tô Ngọc hơi giật mình, lấy lại tinh thần nhìn cửa phòng đóng chặt, trong mắt có chút mờ mịt, "Muội luôn cảm thấy giữa sư tôn và A Ly có chút khác thường, tuy muội biết sư tôn không muốn làm A Ly lo lắng mới cường chống, nhưng A ly rõ ràng biết sư tôn không khỏe, lại không tự mình đi chiếu cố sư tôn, ngược lại nhờ chúng ta đến xem. Sao hai người họ phải khó xử như vậy?"

Trình Tố nghe xong có chút sững sờ, nàng nhớ lại thời điểm Lạc Thanh Từ vẫn là Trì Thanh, đặc biệt là lần đầu nàng ấy mang theo Nguyễn Ly tới tửu lầu Tố Linh tránh nạn.

Khi đó Trình Tố thật là thầm mến Lạc Thanh Từ, nữ nhân ưu tú như vậy luôn có thể hấp dẫn người khác quan tâm cùng yêu thích. Mà ánh mắt Nguyễn Ly từ đầu tới cuối đều không rời Lạc Thanh Từ, thậm chí đều mang theo dò xét nhìn chính mình. Lúc Lạc Thanh Từ phát tác hàn độc, Nguyễn Ly cực kỳ khẩn trương, không quản mạo phạm nàng mà vọt vào trong phòng, giúp Lạc Thanh Từ xua tan hàn độc. Cho nên nàng đã từng nghi ngờ Nguyễn Ly đối Lạc Thanh Từ có tâm tư khác.

Nhưng về sau nàng phát hiện Trì Thanh chính là Hoài Trúc Quân, Nguyễn Ly là đồ đệ của nàng ấy, nàng liền không suy nghĩ quá nhiều.

Mà bây giờ Tô Ngọc lại nói như vậy, khiến cho tâm tư Trình Tố lập tức sáng sủa rộng mở. Nàng nhìn Tô Ngọc, không biết nên nói thế nào, nàng cũng không quá xác định Lạc Thanh Từ đối Nguyễn Ly là tình cảm gì, nhưng biểu hiện của Nguyễn Ly, rõ ràng là đối Lạc Thanh Từ vượt qua giới hạn sư đồ.

Nàng không biết Tô Ngọc có thể tiếp thu chuyện này hay không, rốt cuộc đó là sư tôn cùng sư muội của nàng ấy, ngẫm lại nàng liền cảm thấy da đầu tê dại.

"Khụ, sư tôn muội đối Nguyễn Ly rất tốt, nguyên nhân có lẽ vì mối quan hệ với mẫu thân Nguyễn Ly. Muội nói xem, sư tôn muội là nghĩa nữ của Lạc Y, vậy không chỉ là sư đồ, mà giữa nàng ấy cùng Nguyễn Ly còn có tầng quan hệ tỷ muội, dĩ nhiên là tình cảm không tầm thường rồi." Trình Tố không muốn Tô Ngọc suy nghĩ miên man, nếu Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly không có gì, vậy không cần thiết tăng thêm phiền não, nếu giữa họ là tình cảm đạo lữ, cũng nên để họ tự nguyện nói ra, mà điểm này Lạc Thanh Từ sẽ không muốn có quá nhiều người biết.

Những lời của Trình Tố làm nghi hoặc trong lòng Tô Ngọc tan thành hư không, nàng khẽ gật đầu: "Tỷ nói đúng, sư tôn cùng sư muội không giống sư đồ bình thường, tình cảm sâu đậm hơn rất nhiều. Trước đây sư tôn làm Trì Thanh,  A Ly liền rất thích sư tôn. Lúc sư tôn thu A Ly làm đồ đệ, hiển nhiên đã nhận ra thân phận muội ấy, cho nên mới đối xử đặc biệt như vậy."

Khi nói ra những điều này, ánh mắt Tô Ngọc hoàn toàn thanh triệt, ngữ khí bình thản, thậm chí mang theo một tia ý cười, cũng chưa nhận ra Lạc Thanh Từ có điểm không thích hợp.

Trình Tố làm người ngoài cuộc xem đến rõ ràng, Lạc Thanh Từ là một vị sư tôn tốt, đối Tô Ngọc cũng rất thiệt tình, nhưng giữa Tô Ngọc và Nguyễn Ly, Lạc Thanh Từ khẳng định càng thiên vị Nguyễn Ly. Mà loại thiên vị này, chắc chắn vượt qua giới hạn sư đồ.

Trình Tố cảm thấy, Lạc Thanh Từ có thể làm mọi chuyện vì Nguyễn Ly, không chỉ vì Nguyễn Ly từ bỏ tính mạng, mà còn hy sinh cả linh hồn.

"Khi đó muội không biết được sư tôn cùng Nguyễn Ly còn có một đoạn quá khứ, sư tôn thiên vị Nguyễn Ly như vậy, muội không oán sao?" Trình Tố nghĩ đến vấn đề này, nhịn không được hỏi.

Tô Ngọc không chút do dự lắc đầu, "Sao muội phải oán? Sư tôn vốn không muốn nhận muội làm đồ đệ, là chính muội một hai phải bái nhập môn hạ của người, người đối xử muội thế nào cũng là điều muội nên thừa nhận. Huống chi sư tôn đối muội không tệ, những đệ tử khác có cái gì, muội đều có cái đó, người khác không có, sư tôn có cũng sẽ cho muội. Bởi vì muội thích Trúc Tiên, sư tôn liền đem nó cho muội, mà bản thân người không có kiếm linh, lại đem Thánh Khí giao ra ngoài, tỷ nghĩ xem? Muội còn gì để oán trách sư tôn đây?"

Tô Ngọc nghiêm túc mà chân thành, không hề làm ra vẻ, chỉ đơn thuần bộc lộ tâm tư chính mình. Giữa những hàng chữ đều là thỏa mãn cùng thông thấu, Trình Tố phát hiện, Tô Ngọc không chút nào keo kiệt trong việc nhìn thấy điểm tốt của người khác.

Tô Ngọc nói đều là sự thật khách quan, nhưng tình huống đó đổi làm người khác, rất khó mà hiểu chuyện được như Tô Ngọc. Con người luôn có lòng tham, nhìn thấy người bên cạnh được đối xử tốt hơn, liền xem nhẹ bản thân mình cũng có được rất nhiều.

Trình Tố lẳng lặng nhìn Tô Ngọc, trong lòng có một góc rõ ràng sụp đổ xuống, ê ẩm mềm mại, ánh mắt nhìn Tô Ngọc đều không tự giác nhu hòa.

Cuối cùng Tô Ngọc hơi có chút ngượng ngùng nói: "Muội chưa từng ghen tỵ với A Ly, cũng chưa từng oán sư tôn. A Ly thân thế nhấp nhô, có sư tôn yêu thương muội ấy, muội cũng mừng cho muội ấy. Mỗi người chúng ta cũng không thể yêu cầu người khác đối xử bình đẳng với mình, cho dù thiên vị làm người mê muội, nhưng nó là độc nhất vô nhị không thể chia sẻ, chỉ dành cho một người. Muội chỉ là có chút hâm mộ, nếu cũng có ai đó thiên vị muội như vậy thì tốt rồi."

Nàng thẹn thùng nhìn về phía Trình Tố, lại thấy Trình Tố đang chăm chú nhìn mình, sự dịu dàng trong đôi mắt ấy giống như hồ nước đem nàng kéo đi vào. Nàng ngơ ngác nhìn Trình Tố, qua hồi lâu mới ý thức được không ổn, hoảng loạn dời đi ánh mắt.

"Muội đã gặp được người đó rồi." Trình Tố ôn nhu nói.

Tô Ngọc ngẩng đầu, trong lòng mạc danh vui vẻ, lại nhớ đến chuyện gì, thật cẩn thận hỏi: "Trình tỷ tỷ, tỷ không giận muội nữa sao?"

Trình Tố nghe vậy thu lại thần sắc, liếc Tô Ngọc một cái: "Ta vì sao phải giận muội?"

Tô Ngọc nhất thời không biết nên đáp thế nào, mà Trình Tố cũng không tính toán buông tha nàng, "Vừa rồi muội xin lỗi ta, bảo ta chớ có tức giận, vậy muội biết ta giận vì điều gì không?"

Tô Ngọc biểu tình có chút đáng thương, lại có điểm ủy khuất, "Muội biết, sư tôn cũng đã giáo huấn muội rồi."

Trình Tố hừ lạnh một tiếng, "Đó là giáo huấn sao? Tỷ ấy chỉ hô hai tiếng quỳ xuống, mà muội cũng đã đúng lý hợp tình giải thích, phản bác rất vang dội, muội thật sự giỏi lắm."

Nói xong Trình Tố xoay người muốn đi, Tô Ngọc mắt trông mong đi qua kéo lại Trình Tố, cũng không biết vì sao, nàng không thể chịu đựng việc Trình Tố giận nàng.

Lạc Thanh Từ ngủ một giấc thật lâu, lúc nàng tỉnh lại trong lòng một cái lộp bộp, "Không xong."

Mới vừa ngồi dậy, một bàn tay mảnh khảnh thon dài liền ấn lên đầu vai nàng, đỡ nàng dựa vào nàng ấy, thấp giọng lẩm bẩm: "Sư tôn, không xong chuyện gì?"

Nghe được tiếng nói quen thuộc, Lạc Thanh Từ vội ngẩng đầu, trong phòng ánh sáng ảm đạm, nhưng nàng vẫn có thể nhìn rõ dáng vẻ Nguyễn Ly.

Nàng còn chưa kịp đáp lời, Nguyễn Ly đã lăng không hút tách trà lại đây, đưa tới bên môi nàng, "Nàng uống chút linh trà cho thấm giọng."

Lạc Thanh Từ nắm lấy tay Nguyễn Ly, cái miệng nhỏ uống lên mấy ngụm, cả người hoàn toàn thả lỏng, dựa vào trong lòng ngực nàng ấy, "Ta đang ở trong phòng của nàng sao? Ta ngủ bao lâu rồi?"

"Là căn phòng mà Trình Tố đỡ nàng vào, ta vốn định ngoan ngoãn nghe lời nàng, ở kia đợi nàng trở về. Nhưng mỗi một khắc đều dày vò vô cùng, ta không nhịn được mới trộm qua đây. Nàng ngủ hai canh giờ, bên ngoài trời đã tối."

Thả cái ly trở lại bàn, Nguyễn Ly cẩn thận xoa xoa khóe môi Lạc Thanh Từ, sau đó gắt gao ôm lấy nàng.

"Ta không muốn nàng một mình chịu đựng, nhưng ta không thể làm trái lời nàng, liền nhịn xuống. Chỉ là không thấy được nàng, ta luôn khắc chế không được nhớ nàng, sợ nàng quá đau, sợ nàng khó chịu, cảm giác này thật sự tra tấn ta." Nguyễn Ly tiếng nói nghẹn ngào.

"Ta...... Ta lại sai rồi, thực xin lỗi, A Ly."

Lạc Thanh Từ có chút ảo não, trong lòng đau vạn phần, nàng không muốn Nguyễn Ly khổ sở vì mình, nhưng hành động của nàng lại dẫn đến kết quả hoàn toàn trái ngược.

"Không phải nàng sai, ta cũng muốn để nàng nhẹ nhàng chút, nhưng lúc này, ta rất muốn nàng dựa vào ta. Thanh Từ, nàng là sư tôn, cũng là đạo lữ của ta, nàng đã chính miệng thề, không thể đổi ý. Làm đạo lữ, ta dĩ nhiên phải cùng nàng gánh vác tất cả, nàng không được quên, nàng trước hết là thê tử của ta, sau đó mới là sư tôn ta, nhớ kỹ chưa?" Nguyễn Ly oan ức nói, ngữ khí lại mang theo một tia bá đạo không dung phản bác, làm Lạc Thanh Từ có chút hoảng hốt.

Nàng giơ tay sờ sờ sườn mặt Nguyễn Ly, nở nụ cười, đúng vậy, đây là thê tử của nàng.

"Ta nhớ kỹ." Lạc Thanh Từ nhẹ giọng nói.

-----------------------------------

*Tác giả có lời muốn nói:

Rồng Con nhất định phải để sư tôn quen với việc ngươi là thê tử của nàng, mà không chỉ là đồ nhi, haha.

Continue Reading

You'll Also Like

8.3K 563 72
Tác phẩm: Vô tình xuyên thành vạn người mê. Tác giả: Trinh Thiên. Thể loại: bách hợp, xuyên qua thời không, tu chân tiên hiệp, ngọt văn, huyền nghi t...
483K 46.4K 199
[BH][HĐLD][EDIT] Bạn cùng phòng là Tử Thần! - Thỉnh Quân Mạc Tiếu. Tên gốc: Bạn cùng phòng của ta là Tử Thành! Đổi thành: Bạn cùng phòng là Tử Thần...
57.8K 2.2K 12
Tác phẩm: Quỳ cầu nữ chủ buông tha bổn cá mặn Tác giả: Mặc Quân Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 5800 Số lần bị cất chứa cho...
41.2K 1.3K 11
Văn chương cơ bản tin tức Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - giả tưởng lịch sử - tình yêu Thị giác tác phẩm: Chủ công Phong cách tác phẩm: Chí...