[BH-Edit] Hàng Long Quyết - T...

By SuThanhYct

1M 98.5K 17.4K

Xuyên sách, hệ thống, tiên hiệp tu chân, sư đồ luyến, yêu sâu sắc, hỗ công, HE Nữ chính: Nguyễn Ly, Lạc Thanh... More

Giới thiệu
☆Chương 1
 ☆Chương 2
☆Chương 3
☆Chương 4
☆Chương 5
☆Chương 6
☆Chương 7: Tiểu Điện Hạ của Long tộc
☆Chương 8: Thật là cảnh giới Phân Thần sao?
☆Chương 9: Trước nuôi lớn, sau ăn thịt
☆Chương 10: Trước ngày ly biệt
☆Chương 11: Nàng muốn bỏ lại ta sao?
☆Chương 12: Lại gặp cường địch
☆Chương 13: Mười sáu năm sau
☆Chương 14: Lạc sư tôn danh tiếng bay xa
☆Chương 15: Nàng ấy là người đầu tiên
☆Chương 16: Không thể ngồi yên
☆Chương 17: Nàng là đồ đệ của ta
✩Chương 18: Ngã vào vòng tay sư tôn
☆Chương 19: Ra mắt sư tôn
☆Chương 20: Điện hạ Long tộc nhưng lại sợ tối sợ quỷ?
☆Chương 21: Sư tôn quá mức cổ quái
☆Chương 22: Thay đồ nhi lấy lại công đạo
☆Chương 23: Không thể khoan dung
☆Chương 24: Ai mới là Trì Thanh?
☆Chương 25: Độ hảo cảm -9999
☆Chương 26: Vụng trộm lấy hương ngọc
☆Chương 27: Độ hảo cảm -99
☆Chương 28: Sư tôn khóc không ra nước mắt
☆Chương 29: Lạc Thanh Từ hắc hóa?
☆Chương 30: Trì Thanh, ta lạnh quá
☆Chương 31: Lấy thân báo đáp?
☆Chương 32: Sư tôn cố tình câu dẫn ta sao?
☆Chương 33: Ngươi rất thích nàng sao?
☆Chương 34: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (1)
☆Chương 35: Sư tôn hôm nay ngã ngựa (2)
☆Chương 36: Yêu từ cái nhìn đầu tiên?
☆Chương 37: Không còn thể thống
☆Chương 38: Trong lòng không nam nhân, rút kiếm tự nhiên thần
☆Chương 39: Trở lại nơi ly biệt ngày xưa
☆Chương 40: Gặp lại Trì Thanh (1)
☆Chương 41: Gặp lại Trì Thanh (2)
☆Chương 42: Vừa gặp đã thương (1)
☆Chương 43: Vừa gặp đã thương (2)
☆Chương 44: Mắt Quỷ
☆Chương 45: Thổ lộ tiếng lòng (1)
☆Chương 46: Thổ lộ tiếng lòng (2)
☆Chương 47: Ta muốn nhìn thấy gương mặt nàng
☆Chương 48: Nàng đành lòng giết ta sao?
☆Chương 49: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +1
☆Chương 50: Tại sao lại là hắc long?
☆Chương 51
☆Chương 52
☆Chương 53 (+): Không còn cách trở
☆Chương 54: Hồng Ảnh (1)
☆Chương 55: Hồng Ảnh (2)
☆Chương 56
☆Chương 57
☆Chương 58
☆Chương 59
☆Chương 60: Nàng có nhớ ta không?
☆Chương 61: Mẫu thân của Nguyễn Ly
☆Chương 62: Mười năm Quỷ Vực (1)
☆Chương 63: Mười năm Quỷ Vực (2)
☆Chương 64: Trì Thanh, nàng đến!
☆Chương 65: Tên ta không phải Trì Thanh, ta là Lạc Thanh Từ
☆Chương 66: Nghịch lân của rồng
☆Chương 67: Long tộc truyền thừa (1)
☆Chương 68: Long tộc truyền thừa (2)
☆Chương 69: Sư tôn độ hảo cảm +10,+10,+10
☆Chương 70
☆Chương 71
☆Chương 72: Mộng trận
☆Chương 73: A Ly nàng sống lại?
☆Chương 74: Giữa yêu và hận (1)
☆Chương 75: Giữa yêu và hận (2)
☆Chương 76: Yêu một người không có gì sai
☆Chương 77: Tâm tư hỗn loạn
☆Chương 78
☆Chương 79: Nỗi lòng của sư tôn (1)
☆Chương 80: Nỗi lòng của sư tôn (2)
☆Chương 81: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (1)
☆Chương 82: Chuyện khó đã có sư tôn lo liệu (2)
☆Chương 83: Hai trăm roi tẩy tội, để ta chịu thay đồ đệ
☆Chương 84: Độ tự do nhân vật tăng lên 70%
☆Chương 85: Ta đến, hầu hạ sư tôn thay quần áo
☆Chương 86: Đối với nàng, ta rất có lòng tham
☆Chương 87: A Ly giá trị hắc hóa bằng 0
☆Chương 88
☆Chương 89
☆Chương 90: Hàng long thần mộc
☆Chương 91: Cội rễ tình yêu
☆Chương 92: Sư tôn, nàng gọi ta là gì?
☆Chương 93: Nàng hận sư tôn, nhưng nàng cũng yêu sư tôn
☆Chương 94: A Ly, nàng để ta xuống đi
☆Chương 95: Làm càn! Quỳ xuống!
☆Chương 96: Lạc Thanh Từ độ hảo cảm +99, +99, +99
☆Chương 97: Mời sư tôn phạt ta thật nặng
☆Chương 98
☆Chương 99
☆Chương 100: Sư tôn, nàng chớ có làm ta sợ
☆Chương 101: Sư tôn, là nàng trêu chọc ta trước (+)
☆Chương 102: Lạc Thanh Từ, ngươi đau lòng nàng?
☆Chương 103: Nữ chủ, ngươi chỉ là nhiệm vụ của ta thôi
☆Chương 104: A Ly chúc mừng sư tôn trở lại Tiểu Thừa kỳ
☆Chương 105: Trì Thanh, tạm biệt
☆Chương 106: Đồ long chiến thần tái xuất?
☆Chương 107
☆Chương 108: A Ly, nàng chiếm tiện nghi ta?
☆Chương 109: Nàng đã đủ tư cách làm Điện hạ Long tộc
☆Chương 110: Hóa ra Tiểu Long Tử có vị ngọt
☆Chương 111: Ta khi sư diệt tổ, sư tôn sẽ phạt ta thế nào?
☆Chương 112: Sư tôn, nàng nhất định phải ép buộc ta như vậy sao?
☆Chương 113: A Ly, nàng lùi lại
☆Chương 114: Nàng mang theo sư tôn bay thẳng tận trời
☆Chương 115: Sư tôn, đừng gọi ta là A Ly nữa!
☆Chương 116: Ta không thể thay y phục cho sư tôn sao?
☆Chương 117: Ai cần mạng của sư tôn chứ?
☆Chương 118: Tô Ngọc, từ nay ngươi không còn sư muội nữa
☆Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu
☆Chương 120: A Từ, ta hy vọng đứa trẻ sinh ra sẽ giống ngươi
☆Chương 121: Tuyệt Tình Quyết thức thứ tám, xin được lãnh giáo!
☆Chương 122: A Ly nàng là Kim Long?
☆Chương 123: Sư tỷ, giao Trì Thanh cho ta đi!
☆Chương 124: Sư tôn, là Nguyễn Ly trách lầm người
☆Chương 125: Sư tôn của ta đã không còn, ta cũng nên rời đi
☆Chương 126+: Đúng vậy, là đồ nhi khi sư diệt tổ
☆Chương 127+: Ta thích nàng, đâu chỉ là một chút
☆Chương 128: Sư tôn, nàng buông tha cho ta đi....
☆Chương 129: Sư tôn, sư muội, ta rất nhớ hai người
☆Chương 130
☆Chương 131+: Không phải hôn như vậy, ta dạy nàng
☆Chương 132: Sư tôn, nàng làm sao thuần thục như vậy?
☆Chương 133: Hữu Tình Quyết chính là song kiếm hợp bích
☆Chương 134: Ta muốn cái gì, sư tôn đều sẽ cho ta?
☆Chương 135: Sư tôn, ta muốn nàng
☆Chương 136: Sư tôn có thể dạy ta sao?
☆Chương 137 (H): Độ hảo cảm +99, +99, +99, +999
☆Chương 138 (H): Ta muốn nàng đến phát điên
☆Chương 139: Mạng của ta, trả cho nàng (1)
☆Chương 140: Mạng của ta, trả cho nàng (2)
☆Chương 141: Điện hạ là ngũ trảo kim long?
☆Chương 142: Vẫn còn hy vọng sống
☆Chương 143: Muốn sư tỷ gọi nàng sư nương?
☆Chương 144: Sư muội thật sự quá đáng yêu
☆Chương 145: Người một nhà xưng hô thế nào mới tốt đây?
☆Chương 146 (H): Đều gỡ xuống mặt nạ, vậy Ly nhi khi nào cưới ta?
☆Chương 147: Lạc Thanh Từ thực sự có tư cách cuồng vọng
☆Chương 148: Ta không phải nhan khống, ta là sư tôn khống
☆Chương 149 (H): Sư tôn muốn phạt ta trên cây sao?
☆Chương 150: Kim Long xuất hiện, Long Vương giáng lâm
☆Chương 151: Thành Phù Phong gặp nạn
☆Chương 152: Là tiên tôn, tiên tôn của chúng ta!
☆Chương 153: Nếu nàng có chuyện, ta tuyệt đối không sống một mình
☆Chương 155: Nàng vẫn là điện hạ của các ngươi
☆Chương 156: Thanh Từ, nàng là sư tôn, cũng là thê tử của ta
☆Chương 157 (H): Vi sư lại tới dạy một lần
☆Chương 158 (H): Sư tôn, nàng muốn trứng rồng sao?
☆Chương 159: Nguyễn Ly muốn độ kiếp!
☆Chương 160: Thiên phạt giáng xuống
☆Chương 161: Nàng nể tình sư tôn, mới thả cho Tiên môn con đường sống
☆Chương 162: Tuân mệnh, điện hạ
☆Chương 163 (H): Ly nhi, vi sư ở đây
☆Chương 164: Sư tôn thẹn thùng sao?
☆Chương 165: Nàng thật sự là tiểu giấm long
☆Chương 166: Nàng là tử kiếp của ngươi
☆Chương 167: Trở về Long tộc (1)
☆Chương 168: Trở về Long tộc (2)
☆Chương 169: A Ly, ta nguyện trung với nàng
☆Chương 170
☆Chương 171
☆Chương 172: Thánh địa Long Linh
☆Chương 173: Sư đồ cùng nhau đột phá
☆Chương 174: Long tính vốn mạnh
☆Chương 175: Sinh tử khó định (1)
☆Chương 176: Sinh tử khó định (2)
☆Chương 177: Lạc Thanh Từ, ta muốn nàng đền mạng!
☆Chương 178: Vi sư nhất định trở về
☆Chương 179: Thiên nhân vĩnh cách
☆Chương 180: Sư tôn nàng, Trì Thanh của nàng đã không còn
☆Chương 181: Sư tôn trở về (1)
☆Chương 182: Sư tôn trở về (2)
☆Chương 183: Sư tôn trở về (3)
☆Chương 184: Nàng lại muốn khi sư diệt tổ sao?
☆Chương 185: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (1)
☆Chương 186: Hệ thống, đã đến lúc ngươi ngã ngựa (2)
☆Chương 187: Độ hảo cảm +9999
☆Chương 188: Nàng không phải thế thân
☆Chương 189: Sư tôn, nàng thật sự không cho người đường sống
☆Chương 190: Ta có thể ôm sư tôn một chút không?
☆Chương 191: Sư tôn từ nơi nào nghe được long tính....
☆Chương 192: A Ly, nàng đến khi sư diệt tổ cho ta xem?
☆Chương 193: Từ bây giờ, sư tôn là vương hậu của ta
☆Chương 194: PN (1) Vương thượng thật ra là tra long?
☆Chương 195: PN (2) Từ đây, không còn gì có thể chia cắt chúng ta
☆Chương 196: PN (3) Hệ thống x Hồng Ảnh
☆Chương 197: PN (4) Là Long tộc, thật khó có thể cưỡng lại mị lực của sư tôn
☆Chương 198: PN (5) Từ bây giờ, ta lại có sư tôn
☆Chương 199+ 200: [Toàn văn hoàn]

☆Chương 154: Không thể chạm vào nàng, nàng rất nguy hiểm

3.4K 386 58
By SuThanhYct

Nguyễn Ly đã vận chuyển Cửu Long Quyết đến cực hạn, trên người tông mao đón gió bay múa, khí thế bức người.

Nhờ được Lạc Thanh Từ rèn luyện khắc nghiệt ở Thiên Diễn Tông, Nguyễn Ly thể chất cường hơn Long tộc bình thường rất nhiều, hiện giờ nàng chiến đấu trực diện với Mặc Diễm, tuy rằng thường thường lãnh một kích, nhưng thương thế lại không nặng.

Lạc Thanh Từ được Tô Ngọc đỡ ngồi xếp bằng xuống đất, nôn nóng mà nhìn chằm chằm Nguyễn Ly, đồng thời nỗ lực áp chế hàn độc trong người.

Trước đó hai người song tu, linh lực của Nguyễn Ly còn tồn lưu trong cơ thể nàng, về hàn độc nàng mơ hồ có chút manh mối, thử điều động hỏa linh lực đi thăm dò cấm chế.

"Hệ thống, A Ly có thể kiên trì bao lâu?" Lạc Thanh Từ cái trán mồ hôi tuôn rơi, môi bởi vì đau đớn hơi hơi phát run.

"A Ly đã phong bế ma khí, sức mạnh Hồng Ảnh dung nhập vào nàng cũng theo đó bị ngăn chặn, hiện giờ nàng chỉ dựa vào huyết mạch kim long cường đại đi áp chế Mặc Diễm, cảnh giới chênh lệch quá xa, nhiều nhất chịu được thời gian một tách trà."

Lạc Thanh Từ nghe vậy ngừng thở, linh lực trong người nhanh chóng kích động.

Theo kim hỏa linh lực tẩm bổ, nàng rõ ràng cảm giác được đau nhức trong người giảm bớt. Quả nhiên hữu dụng.

Mà Tô Ngọc cũng lấy ra linh đan đút cho nàng mấy viên, nàng lập tức điều chỉnh hơi thở, khôi phục thể lực.

Nguyễn Ly cùng Mặc Diễm trên tầng mây đánh đến trời đất u ám, ma khí quay cuồng không thôi. Lạc Thanh Từ chỉ có thể nhìn thấy hai cự ảnh vàng và đen liên tục nhoáng lên, Nguyễn Ly tốc độ cùng sức mạnh đã có chút không theo kịp, hơn nữa để cho Lạc Thanh Từ lo lắng chính là, Nguyễn Ly vốn là màu vàng óng ánh, hiện tại đã nhiễm lên hắc khí, rõ ràng ma khí đang ăn mòn nàng ấy.

Trên bầu trời, Nguyễn Ly lại lần nữa đâm thẳng vào Mặc Diễm, Mặc Diễm đỡ lấy chân trước của nàng, đầu rồng bất thình lình hất mạnh, Nguyễn Ly bị đánh văng ra, trong lúc nhất thời đầu váng mắt hoa.

Mặc Diễm vung móng vuốt nhắm vào nơi nghịch lân của Nguyễn Ly, hắn đã phát hiện Nguyễn Ly đem vảy ngược cho Lạc Thanh Từ.

Không còn nghịch lân che chở, cổ của Nguyễn Ly liền trở thành nơi yếu ớt nhất. Nguyễn Ly cả người phát lạnh, bỗng nhiên quay đầu, đuôi rồng cực tốc ném ra ngăn cản, miễn cưỡng bảo vệ nơi nghịch lân, mà đuôi của nàng lại bị móng vuốt Mặc Diễm đâm thủng.

"Buồn cười đến cực điểm, ngươi thế nhưng đem nghịch lân đưa cho kẻ thù giết cha. Thật sự là chết không đáng tiếc."

Mặc Diễm bốn trảo buộc chặt, máu tươi tức khắc ào ạt tuôn ra.

Nguyễn Ly tê thanh đau rống một tiếng, quay đầu phun ra một đoàn long viêm.

Mặc Diễm cúi đầu né tránh, một cái đáp xuống lại xoay quanh dựng lên, nương lực đạo bay mà đem Nguyễn Ly đánh văng ra ngoài.

Lạc Thanh Từ bên dưới nghe thấy tiếng long ngâm phẫn nộ đau đớn, lập tức nhẫn nại không được, bất chấp còn chưa điều tức xong, nàng thẳng đứng lên, duỗi tay hướng Tô Ngọc nói: "A Ngọc, đưa vi sư mượn dùng roi trúc."

Tô Ngọc biết sư tôn đang trọng thương, nàng không muốn sư tôn đi, nhưng bên kia sư muội gặp nguy hiểm, nàng vô pháp ngăn cản, chỉ có thể đỏ mắt giao Trúc Tiên cho sư tôn.

Lạc Thanh Từ bắt lấy Trúc Tiên, một cái thuấn di đánh ra linh lực phòng hộ, vững vàng tiếp được Nguyễn Ly.

Thấy Lạc Thanh Từ lại lần nữa xuất hiện, Nguyễn Ly chịu đựng đau đớn quay đầu lại, nàng thở dồn dập, khóe miệng vết máu loang lổ, "Sư tôn, sao nàng lại tới đây, cấm chế sao rồi?"

Lúc này mắt trái của Nguyễn Ly lại đỏ như máu làm Lạc Thanh Từ kinh hãi, mà bên Mặc Diễm một đoàn hắc khí lượn lờ không ngừng muốn thoát khỏi người hắn, xâm nhập vào Nguyễn Ly.

Ánh mắt Lạc Thanh Từ lạnh xuống, liếc nhìn hắc khí quỷ dị kia, Trúc Tiên xé gió bay tới, nơi đi đến ma khí bị đánh bật ra xa ba trượng.

"Không sao, A Ly, Hữu Tình Quyết." Lạc Thanh Từ trường thân ngọc lập che ở trước mặt Nguyễn Ly, ngẩng đầu nhìn Mặc Diễm, trong tay Trúc Tiên ánh sáng lưu chuyển.

Nàng tóc dài bay múa, bạch y phiêu nhiên, cho dù trên người vết máu loang lổ, sợi tóc bên thái dương hỗn độn, cũng không tổn hại nàng một thân phong hoa khí độ.

Nguyễn Ly nghe vậy biến ảo thành người, Thanh Uyên đi theo từ nơi xa bắn nhanh mà đến, nàng vươn tay cầm, đồng dạng nhìn Mặc Diễm.

Nguyễn Ly dưới chân máu tươi đầm đìa, Lạc Thanh Từ dư quang thoáng nhìn, đau lòng khó nhịn, tay trái tế ra một cổ linh lực thay Nguyễn Ly cầm máu.

Trong lòng Lạc Thanh Từ bắt đầu hối hận, rõ ràng chỉ muốn bảo hộ A Ly, vì cái gì lại muốn thay hai tộc tranh thủ hòa bình. Nếu không phải phát hiện âm mưu của Ma tộc, nàng thật sự không nghĩ quản bọn họ, mặc bọn họ tự chịu diệt vong.

Bởi vì nàng ra tay bảo vệ thành Phù Phong, mới dẫn đến thế cục nguy hiểm này, A Ly còn chưa hoàn toàn trưởng thành đã phải giao chiến với cao thủ Đại Thừa kỳ như Mặc Diễm.

"Sư tôn, ta không có việc gì, nàng chớ có hao phí linh lực."

Mặc Diễm thân hình như dãy núi áp bách mười phần, hắn miệt thị mà nhìn hai bóng người nhỏ bé trước mắt, "Nếu ngươi không thay cha ngươi báo thù, vậy để ta thay đại ca rửa hận, đồng thời diệt trừ phản đồ Long tộc!" Dứt lời như tia chớp bổ nhào xuống.

Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly ăn ý mười phần, nắm kiếm đồng thời bay lên, hào quang phía sau các nàng kéo thành hai vệt dài, một đạo kim sắc, một đạo băng lam, đến cuối cùng mọi người căn bản nhìn không thấy thân ảnh các nàng, trên không trung xa xăm chỉ còn hai đạo linh quang hội tụ ở bên nhau. Kim sắc cùng băng lam giống như cá âm dương, không ngừng xoay tròn.

Sau khi nhào xuống thất bại, Mặc Diễm ngửa đầu lên trời rống to, trong phút chốc mây đen quần vũ, hắn há mồm mãnh liệt hút vào, toàn bộ ma linh xung quanh đều bị hút vào cơ thể hắn. Tức khắc phong vân biến sắc, sấm sét ầm ầm, trời giáng mưa to.

Thân hình hắc long lần nữa bạo trướng, từ chín tầng mây đâm thẳng xuống Nguyễn Ly cùng Lạc Thanh Từ.

Cảnh tượng này khiến người vô cùng chấn kinh, lại hết sức sợ hãi. Bọn họ rùng mình nhận ra, Nguyễn Ly cùng Lạc Thanh Từ khi đứng trước Ma long khổng lồ kia, đều nhỏ bé đến mức đáng thương.

Hai bên tốc độ rất nhanh, thẳng tiến không lùi, oanh một tiếng, hai cổ linh lực va chạm dữ dội giữa không trung.

Một trận linh quang chói mắt nổ tung, mang theo kình khí cùng linh lực lôi cuốn đầy trời ánh sáng, bẻ gãy nghiền nát thổi quét xung quanh.

Trong khoảnh khắc đất rung núi chuyển, nơi đi đến người ngã ngựa đổ, mấy người Tô Ngọc dùng linh lực phòng hộ vẫn bị đánh văng thật xa.

Tô Ngọc cùng Trình Tố choáng váng ngồi dậy, các nàng có thể nhìn thấy nhau, nhưng lại không nghe được tiếng nói của nhau, vội vàng đứng lên nôn nóng tìm kiếm Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly giữa một mảnh bụi đất.

"Sư tôn, A Ly!"

"Lạc tỷ tỷ, Nguyễn Ly!"

Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly song song ngã xuống đất, trong miệng đều phun ra máu.

"Sư tôn." Nguyễn Ly gian nan ngồi dậy muốn đi xem Lạc Thanh Từ, lại cảm thấy sau lưng trầm xuống, một trận đau nhức đánh úp tới, thân thể không chịu khống chế mà ghé vào trên mặt đất, móng vuốt sắc nhọn đâm vào lưng nàng, không ngừng nghiền áp, kéo ra một mảnh tơ máu.

Bên tai truyền đến tiếng hít thở thô nặng của hắc long, mặt đất dưới thân là nước bùn dinh dính, lạnh băng ẩm ướt, làm Nguyễn Ly hết sức khó chịu. Nàng ngước mắt lên, xuyên thấu qua màn mưa thấy được Ma long khổng lồ.

Trên người Mặc Diễm bị tước đi một mảnh lân giáp, sừng rồng đen kịt vốn là gãy một khúc, hiện giờ càng thê thảm không nỡ nhìn.

Mặc Diễm kinh giận phi thường, hắn sống cho đến nay, đây là lần đầu có người làm hắn trọng thương tới mức này.

Lạc Thanh Từ nhìn con quái vật to lớn đang bắt lấy Nguyễn Ly, trong lòng giận tới phát run.

Khắp người nàng đều là vết máu, sợi tóc tán loạn, dây cột tóc bạch ngân bị gió thổi tung, nước mưa dính ướt mặt, cọ rửa mồ hôi cùng máu, khiến gương mặt tái nhợt đến trong suốt của nàng càng trở nên mong manh dễ vỡ.

"A Ly."

Nàng cơ hồ là ngậm máu kêu ra hai chữ A Ly, trong lòng lẩm bẩm, "Hệ thống, lại giúp ta một lần."

Nói xong nàng chống thân thể, giơ tay triệu hồi Trúc Tiên lại đây, đôi tay nắm chặt xoay tròn một vòng, một nguồn năng lượng mạnh mẽ từ cơ thể nàng phun trào mà ra, làm tất cả mọi người đều sửng sốt. Ai cũng không ngờ Lạc Thanh Từ dưới tình huống này còn có thể bộc phát ra sức mạnh như vậy, Mặc Diễm càng là không thể tưởng tượng.

Ánh sáng xanh băng xuyên qua mặt đất, còn mang theo kim sắc lộng lẫy bắt mắt, hàn quang tỏa bốn phía, linh lực từ Trúc Tiên bắn thẳng mà ra, nơi đi đến, nước mưa hóa thành băng cứng, toàn bộ oanh tạc về hướng Mặc Diễm.

Mặc Diễm đột nhiên không kịp phòng ngừa, chỉ có thể chạy nhanh chống đỡ, như cũ bị đâm thật mạnh văng xa mấy chục trượng. Nhân cơ hội này, Lạc Thanh Từ thân hình thuấn di, một tay vớt lên Nguyễn Ly, nhanh chóng lui về phía sau.

Mặc Diễm chật vật phi thường, hắn chấn vỡ băng cứng trên người, quấn lên đuôi rồng đứng thẳng nửa người trên nhìn Lạc Thanh Từ, con ngươi đều hóa thành màu đen, đôi mắt dữ tợn nhìn chằm chằm các nàng, hết sức khủng bố.

Hắn không ngừng hội tụ ma khí trong miệng, chuẩn bị một kích hoàn toàn giải quyết Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly.

Mắt thấy Mặc Diễm điên cuồng ngưng tụ hắc khí, lạnh lẽo phi thường, mấy người Tô Ngọc trong lòng rét run, bi phẫn đau đớn.

Tô Ngọc quay đầu nhìn bên dưới thành Phù Phong, ánh sáng trong mắt vỡ vụn. Vô tận thất vọng cùng phẫn nộ, làm khóe mắt nàng muốn thấm ra máu, nàng lạnh giọng nói: "Đây là thứ gọi là Tiên minh, đây là thứ gọi là khí khái chính đạo! Sinh tử trước mắt, các ngươi lại tham sống sợ chết, đùn đẩy không lên, bỏ mặc sư tôn ta một mình chiến đấu với kẻ thù, vì các ngươi mà uổng mạng!"

Nàng phẫn nộ đến cực điểm, ngưng khí thành kiếm, "Thay vì ngồi đợi thành Phù Phong diệt vong, Nhân tộc sinh mạng như con kiến mà bị Long tộc hành hạ đến chết, chi bằng hôm nay xả thân làm người, thắp lên giữa trời một đốm lửa, khiến kẻ địch phải trả giá đắt!"

Trình Tố sắc mặt biến đổi, "Tô Ngọc, muội muốn làm gì!"

Tô Ngọc không quan tâm, lăng không bay lên giữa trời, tay trái nắm lấy kiếm bỗng nhiên phất qua, máu tươi lan tràn khắp thân kiếm, linh lực quanh thân nhanh chóng dồn nén, điên cuồng nghịch chuyển.

"Tô Ngọc!" Trình Tố khóe mắt muốn nứt ra, cô nương ngốc này thế nhưng muốn nghịch chuyển linh lực tự bạo!

Nàng giơ tay linh lực thổi quét mà đi, đem Tô Ngọc vây quanh, "Muội mới bao lớn, cho dù muốn chết, cũng không tới phiên muội!"

Dứt lời Trình Tố quay đầu nhìn Lạc Thanh Từ, lại liếc nhìn thành Phù Phong mình đã sống hơn trăm năm, quanh thân linh lực mãnh liệt trào dâng.

"Tỷ làm gì? Buông muội ra, Trình Tố!" Tô Ngọc kinh hoảng thất thố, lần đầu tiên gọi cả họ tên Trình Tố.

Bên kia Ngư Trầm thương thế chưa lành, miễn cưỡng dẫn theo đệ tử Thiên Diễn Tông nghênh chiến ma linh, nhìn thấy Tô Ngọc cùng Trình Tố muốn bạo thể, lập tức tung người bay lên, "Đệ tử Ngư Trầm, nguyện lấy tính mạng trợ Hoài Trúc tiên tôn một tay!"

Lạc Thanh Từ vội vàng quay đầu, thấy một màn này lập tức hoảng loạn: "A Ngọc, Trình Tố, Ngư Trầm, các ngươi đừng hành động dại dột! Dừng tay!"

Nhưng không ai dừng tay, mắt thấy Mặc Diễm đã nhập ma, mọi người trong lòng rất rõ ràng, nếu hôm nay mất đi Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly, chờ đợi Nhân tộc chính là tử cục. Chẳng những Tiên môn diệt vong, mà cả Tu Chân giới cũng sẽ bị Ma tộc nuốt chửng.

Nhân tộc có thể kéo dài hơi tàn dưới tay Long tộc ,nhưng nếu rơi vào tay Ma tộc, một tia hy vọng đều không có.

Mắt thấy Tô Ngọc cùng Ngư Trầm quyết ý đập nồi dìm thuyền, đem thân thể hiến tế, một nhóm đệ tử Thiên Diễn Tông theo đó sôi nổi hưởng ứng.

Bọn họ không hy sinh vì đám sâu mọt Tiên môn hèn hạ không chịu lộ diện, cũng không vì cái gọi là Tiên môn tương lai, giờ phút này bọn họ chỉ muốn cứu Lạc Thanh Từ, để nàng vì Nhân tộc tranh thủ một đường sinh cơ.

Lạc Thanh Từ lại một lần cảm giác được tuyệt vọng, trước mặt nàng là Nguyễn Ly, sau lưng nàng là Tô Ngọc Trình Tố, nàng thật sự tiến thoái lưỡng nan.

Nàng cắn chặt răng, giơ tay muốn ngăn cản Tô Ngọc cùng Trình Tố, đúng lúc này phía chân trời đột nhiên vọt tới hai đạo linh quang, một trước một sau thẳng đến mấy người Ngư Trầm, tức khắc toàn bộ đệ tử muốn bạo thể đều bị đánh rớt trường kiếm, linh lực cũng bị đánh tan.

"Hoang đường, Tiên môn không tới lượt đám tiểu bối các ngươi đi chịu chết!" Vừa dứt lời, hai thân ảnh liền rơi xuống bên người Lạc Thanh Từ.

Lạc Thanh Từ sửng sốt, "Hòa Quang trưởng lão?"

Người tới đúng là Hòa Quang trưởng lão của Xung Hư Môn, cùng Liêu Vân Phàm trưởng lão Phạn Âm Các.

Văn Huyền Ca nhìn thấy Liêu Vân Phàm, hốc mắt liền đỏ lên, Liêu Vân Phàm nhìn nàng một cái, khom người nói: "Vất vả các chủ, ta may mắn đuổi kịp."

Phía trước phát giác thành Phù Phong tình thế không ổn, Liêu Vân Phàm liền lo lắng Long tộc đột kích, dẫn đầu đi Vân Trung thông tri Xung Hư Môn, muốn xin Hàng Long Thần Mộc xuất thế.

May mắn Xung Hư Môn đáp ứng thập phần sảng khoái, Hòa Quang không nói hai lời dẫn đầu đi theo nàng tới Phù Phong. Mà Nam Cung Quyết dẫn theo đệ tử Xung Hư Môn, cùng với Lục Kỳ Các đang trên đường tới đây.

Chỉ là nàng không nghĩ tới nơi cổng thành dầu sôi lửa bỏng, lại không có bất kỳ cao thủ Phạn Âm Các hay Nam Hoa Phái nào tọa trấn.

Liêu Vân Phàm không kịp đánh giá cục diện trước mắt, nàng nhận thức Lạc Thanh Từ, mắt thấy Mặc Diễm đã quyết tâm hạ sát chiêu, lập tức cùng Hòa Quang thi triển trận pháp, giúp Lạc Thanh Từ giữ vững thế công.

Nhóm đệ tử kia tìm được đường sống từ trong chỗ chết, nhịn không được ôm đồng môn bên người thất thanh khóc rống.

Cũng không phải tất cả đại năng đều muốn bỏ mặc Tiên môn.

Hai người Liêu Vân Phàm vừa nhúng tay liền khiến Mặc Diễm vô cùng phẫn nộ, hắn lại một lần ném ra đuôi rồng, thật mạnh quất tới, tức khắc hai bên giằng co linh lực bỗng nhiên ép xuống, cách Lạc Thanh Từ không đủ một trượng.

Hòa Quang mặt mày trầm xuống, phất tay lấy ra Hàng Long Thần Mộc, linh lực kim sắc từng tia từng sợi liên miên không dứt phóng về phía Mặc Diễm, quấn quanh thân thể hắn.

Mặc Diễm con ngươi co chặt, hắn đã nhập ma, sẽ không như dĩ vãng dễ dàng bị thần mộc khắc chế, nhưng hắn vẫn có hơi thở rồng, lại bị Lạc Thanh Từ cùng Nguyễn Ly liên thủ đả thương, thần mộc linh lực vừa nhập thể làm hắn nhất thời khó có thể chịu đựng, càng thêm cuồng táo. Hắn bỗng nhiên tránh thoát trói buộc rời xa mấy người Lạc Thanh Từ, phun ra ma khí đầy ngập bầu trời.

Giữa hiện trường hỗn loạn, lại xuất hiện thêm nam nhân mặc đạo bào màu xám, hắn vừa đáp xuống cổng thành liền quét mắt nhìn mọi người, mày nhăn lại, "Vân Hoa trưởng lão đâu?"

Đệ tử Nam Hoa Phái không nói một lời, ngay sau đó, Vân Hoa mang theo Tập Phong vội vã tới rồi, cao giọng nói: "Tông chủ, chúng ta ở ngoài thành phát hiện một nhóm người thân phận khả nghi, không phải người Tiên môn, hẳn là Long tộc cải trang giả dạng, cho nên chậm trễ tới đây."

Lạc Thanh Từ nghe xong thần sắc chợt lạnh, ánh mắt bắn thẳng đến Vân Hoa Tán Nhân, "Đệ tử trong thành lấy tính mạng chống cự ma vật, các ngươi lại ở ngoài thành lắc lư làm chuyện không đâu, lãng phí thời gian. Thầy trò các ngươi quả thật là sự sỉ nhục của Nam Hoa Phái cùng Tiên môn."

Sắc mặt Vân Hoa Tán Nhân tức khắc cứng đờ, Nam Hoa tông chủ cũng chau mày, tràn đầy thất vọng. Nếu không phải hắn phá quan mà ra, còn không biết Nam Hoa Phái đã biến thành thế nào.

Nhưng giờ phút này hắn cũng không thời gian xử trí Vân Hoa Tán Nhân, nhanh chóng bay lên cùng Lạc Thanh Từ đối phó Mặc Diễm.

Đúng lúc này, Vân Huyên dẫn theo Long tộc lục tục đuổi tới. Mười mấy tộc nhân tận mắt chứng kiến Mặc Diễm nhập ma, biểu tình vô cùng khiếp sợ lại thất vọng, sôi nổi vây quanh bên người Nguyễn Ly.

"Điện hạ, ngài sao rồi?"

Nguyễn Ly cúi đầu tay phải nắm chặt vạt áo Lạc Thanh Từ, thân thể ngăn không được phát run, nàng ngẩng đầu lên nhìn Lạc Thanh Từ, lại nhanh chóng cúi xuống, nhịn không được phun ra một ngụm máu.

Một cái liếc mắt của nàng khiến trái tim Lạc Thanh Từ rơi vào vực sâu, cũng làm nhóm rồng vừa chạy tới khẩn trương vạn phần, "Điện hạ, ngài...."

Lạc Thanh Từ vội vàng xem xét thương tích trên người Nguyễn Ly, miệng vết thương vết máu loang lổ, hắc khí lượn lờ, thậm chí khói đen không ngừng chui vào người Nguyễn Ly.

"A Ly, không có việc gì, ta không sao, nàng không cần kích động, bình tĩnh lại. Nàng không thể làm nỗ lực của ta thất bại trong gang tấc, có nghe hay không." Lạc Thanh Từ tâm hoảng ý loạn, cúi đầu nhìn Nguyễn Ly.

Tập Phong nhìn chằm chằm vào Nguyễn Ly, chú ý tới nàng khác thường, cắn chặt răng, "Nguyễn Ly cũng muốn nhập ma rồi?"

Tô Ngọc đã sớm cùng Trình Tố vây lại đây, nhìn thấy hai người Tập Phong, thù mới hận cũ cùng nhau vọt tới.

Nàng nâng kiếm chỉ thẳng mặt hắn, lạnh lùng nói: "Hừ, loại người hèn hạ như ngươi, có tư cách gì nói sư muội ta. Hôm nay Tiên môn đại họa lâm đầu, liên quan gì đến muội ấy. Kết quả muội ấy thân là Long tộc lại ở đây liều sống liều chết, các ngươi lại giống như rùa đen rút đầu, không thấy nửa phần bóng dáng, thầy trò ngươi thật sự khiến người buồn nôn. Ta cảnh cáo ngươi, cách sư muội ta xa chút, nếu không đừng trách kiếm trong tay ta không có mắt!"

Tô Ngọc vừa rồi suýt nữa phát điên bạo thể, sợi dây lý trí trong đầu nàng cơ hồ đứt đoạn, so với Mặc Diễm, nàng càng chán ghét hai thầy trò đáng kinh tởm này.

Mắt thấy ba cao thủ Tiểu Thừa cảnh hợp sức nghênh chiến, Mặc Diễm trong ngực tích tụ lửa giận khó có thể bình. Chỉ một bước nữa hắn liền có thể giết Nguyễn Ly, hắn không cam lòng.

Liêu Vân Phàm, Hòa Quang, Nam Hoa tông chủ, ba người phân biệt là Tiểu Thừa sơ kỳ, trung kỳ và đỉnh phong, tuy không phải đối thủ của Mặc Diễm, nhưng ba người mượn dùng sức mạnh thần mộc vây công hắn, làm hắn vốn đã trọng thương không thể dễ dàng phá giải. Muốn giải quyết bọn họ, còn cần trả giá đắt.

Hắn lần nữa xê dịch lao xuống, đem ba người đánh đuổi, một đôi long mục màu đỏ tươi mà phẫn nộ.

Hắn hôm nay vốn định đập nồi dìm thuyền, chính là Mắt Quỷ trong cơ thể hắn lại nhìn chằm chằm Nguyễn Ly, một mực muốn dời sang người nàng, làm hắn ma khí tán loạn không xong, vô pháp vận chuyển trôi chảy.

Vừa rồi Nguyễn Ly cùng Lạc Thanh Từ song kiếm hợp bích, uy lực không thể tưởng tượng, làm hắn sinh ra mấy phần khiếp sợ, nếu tiếp tục như vậy, Nguyễn Ly thật sự sẽ đăng lên Long Vương chi vị, mưu đồ mấy trăm năm của hắn sẽ tan thành mây khói.

Hắn do dự, không biết nên tạm thời rút lui, hay là được ăn cả ngã về không, mà đúng lúc này, từ Sài Tang truyền đến động tĩnh làm sắc mặt của hắn biến đổi.

Hắn cắn chặt răng, điên cuồng nói: "Nguyễn Ly, ngươi thật sự giỏi lắm, giúp Tiên môn đối kháng Long tộc, ta nhìn xem ngươi có thể làm bao lâu. Ta nể tình phụ vương ngươi, thả ngươi một con đường sống, lần sau tái kiến, ta tất nhiên thanh lý môn hộ."

Mặc Diễm đột nhiên quay đuôi bỏ chạy, làm một đám người đang trận địa sẵn sàng đón quân địch cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, sau một trận trầm mặc, bên dưới vang lên tiếng hoan hô nhảy nhót.

Lạc Thanh Từ ôm Nguyễn Ly đứng dậy, lảo đảo đi về phía cổng thành.

Tô Ngọc muốn hỗ trợ lại bị Lạc Thanh Từ ngăn cản, "Ngươi không thể đụng vào nàng, nàng trước mắt rất nguy hiểm."

Tô Ngọc sắc mặt biến đổi vội vàng cúi đầu nhìn, lại phát hiện Nguyễn Ly thân thể nóng bừng, mà cái tay đang nắm vạt áo Lạc Thanh Từ, cơ hồ đem vải dệt bóp nát.

"Hoài Trúc Quân." Mấy người Hòa Quang mở miệng hô.

Lạc Thanh Từ quay đầu nhìn bọn họ, "Nên nói nên làm, ta đều đã thực hiện hết, đồ nhi ta không khỏe, xin các vị đừng quấy rầy."

Dứt lời nàng không màng thân thể chính mình đã là nỏ mạnh hết đà, một cái thuấn di trở về tửu lầu Tố Linh.

Vừa đáp xuống đất, nàng vội vàng trở về phòng, nhấc chân đá văng cửa phòng. Mới đi vào, cánh cửa đóng sầm mạnh đến nỗi căn phòng rung chuyển.

Lạc Thanh Từ bị Nguyễn Ly đè nặng trên giường, không thể động đậy.

Lần này lực đạo không nhẹ, Lạc Thanh Từ hô hấp không thuận dẫn tới bộc phát nội thương, khụ ra một ngụm máu.

Nguyễn Ly thần sắc ngưng lại, ngơ ngác nhìn Lạc Thanh Từ, theo sát nàng biểu tình thống khổ cực kỳ, một đôi mắt đỏ như lấy máu, liền như vậy gắt gao nhìn chằm chằm người dưới thân, lẩm bẩm nói: "Sư tôn."

Một tiếng sư tôn này tràn đầy điên cuồng, lại mang theo vô tận đau đớn cùng giãy giụa.

"Sư tôn." Nguyễn Ly một lần nữa run rẩy hô lên, nghẹn ngào phi thường, lại lộ ra dục vọng khó có thể miêu tả. Nàng dùng tay trái bắt lấy tay phải chính mình đang ghì chặt cổ Lạc Thanh Từ, cả người lật mạnh xuống giường, hung hăng ngã trên mặt đất.

----------------------------------------

Continue Reading

You'll Also Like

270K 28K 134
Tác phẩm: Kiến Long ( 见龙 ) Tác giả: Thái Dương Khuẩn ( 太阳菌 ) Tích phân: 550,867,776 Số chương: 129 chương + 4 phiên ngoại Thể loại: Tu chân, tình hữu...
4.5K 215 20
Thị giác tác phẩm: Chủ thụ Số chương hoàn truyện: 93 chương chính truyện + 3 phiên ngoại Bạch thiết hắc trang ngoan thẳng cầu thật thiên kim X Ỡm ờ n...
8.3K 561 72
Tác phẩm: Vô tình xuyên thành vạn người mê. Tác giả: Trinh Thiên. Thể loại: bách hợp, xuyên qua thời không, tu chân tiên hiệp, ngọt văn, huyền nghi t...
5.3K 258 12
Tác phẩm: Nàng làm ta tin tưởng khoa học Tác giả: Thâu Khỏa Tinh Tác phẩm loại hình: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu Tác phẩm th...