[EDIT/FULL] Trong nhà có nuôi...

By 30June04

221K 13.6K 2K

🌻 Tên: Trong nhà có nuôi một con chó, rốt cuộc lại là chồng cũ của tôi. 🌻 Tác giả: Mộc Chi Diễm. 🌻 Số chươ... More

Chương 1: "Gâu!"
Chương 2: Về việc tôi tái sinh trở thành một con chó.
Chương 3: Mày là một chú chó đực con!
Chương 4: Trương Tử Oánh.
Chương 5: Chó và cô bạn.
Chương 6: Chào anh chàng đẹp trai!
Chương 7: Trương Nhất Chu.
Chương 8: Bị bạo hành.
Chương 9: Xin lỗi.
Chương 10: Phó Từ Hành.
Chương 11: Giang Lâm.
Chương 12: Sở Hạc Nguyên.
Chương 13: Trương Tử Hiên.
Chương 14: Ánh sáng của phố Wall.
Chương 15: Tôi đến đây là muốn gặp anh.
Chương 16: Chủ xe là Thịnh Lạc.
Chương 17: Từ nay là vợ của tôi.
Chương 18: Bí mật gặp mặt.
Chương 18.1: Bí mật gặp mặt.
Chương 19: A Hoàng đâu mất rồi?
Chương 20: Tôi sẽ không để người phụ nữ này hủy hoại cậu.
Chương 20.1: Tôi sẽ không để người phụ nữ này hủy hoại cậu.
✨Tóm tắt nè cả nhà iu của kem✨
Chương 21: Mèo chếc.
Chương 22: Độ yêu thích -50.
Chương 22.1: Độ yêu thích -50.
Chương 23: Em trai nhà tôi.
Chương 23.1: Em trai nhà tôi.
Chương 24: Phó Từ Hành là cậu Thịnh Lạc.
Chương 24.1: Phó Từ Hành là cậu Thịnh Lạc.
Chương 25: Khởi tố ly hôn.
Chương 25.1: Khởi tố ly hôn.
Chương 26: Khai báo chứng minh thư.
Chương 26.1: Khai báo chứng minh thư.
Chương 27: Con chó chếc rồi?
Chương 28: Độ yêu thích của Trương Tử Hiên giảm xuống 0.
Chương 28.1: Độ yêu thích của Trương Tử Hiên giảm xuống 0.
Chương 29: Nhờ em mặt dày.
Chương 30: Anh còn không bằng cầm thú...
Chương 30.1: Anh còn không bằng cầm thú...
Chương 31: Kiễng chân hôn.
Chương 32: Thẩm Thiên Thiên, cô có thể buông tha cho cậu ấy được không?
Chương 32.1: Thẩm Thiên Thiên, cô có thể buông tha cho cậu ấy được không?
Chương 33: Giang Lâm (phiên dành riêng)
Chương 34: Phó Từ Hành (phiên dành riêng)
Chương 35: Sở Hạc Nguyên (phiên dành riêng)
Chương 36: Lời tỏ tình của cháu thất bại rồi.
Chương 37: Từ Từ.
Chương 38: Người được anh thiên vị.
Chương 39: Hay là anh buông tay trước đi, có được không?
Chương 40: Vết thương ở sau lưng có đau không?
Chương 41: Tốt nhất là nên đi triệt sản nó đi.
Chương 42: Thay quần áo rồi về nước.
Chương 43: Gâu gâu gâu!
Chương 44: Thẩm Thiên Thiên, anh hối hận rồi!
Chương 45: Sau khi kết hôn, Thịnh Lạc sẽ gọi cậu là...
Chương 46: Cứu ai trước?
Chương 47: Cảnh kinh điển*.
Chương 48: Kiếp trước.
Chương 49: Anh hối hận vì đã ly hôn.
Chương 50: Cháu nên gọi cô ấy một tiếng mợ.
Chương 51: Con dâu trở thành em dâu.
Chương 52: Từ từ đi đến chầm chậm quay về (Hoàn).
Cuộc gặp gỡ đầu tiên (1).
Cuộc gặp gỡ đầu tiên (3)
Kết thúc (Hoàn ngoại truyện).

Cuộc gặp gỡ đầu tiên (2).

995 63 11
By 30June04

Sinh nhật vui vẻ!

wattpad: 30June04

Giáo sư có việc liền đi trước, phía trước giảng đường hương hoa thơm ngát cây cỏ tươi tốt, nhưng tâm tình của Thẩm Thiên Thiên thì héo úa.

Cô không ngừng cầu nguyện và tự nhủ, hôm qua cô mặc váy lại có trang điểm lồng lộn, hôm nay cô chỉ mặc quần jean áo thun trắng thêm combo mặt mộc tả tơi, anh nhất định sẽ không nhận ra cô đâu.

Chỉ cần cô giả vờ không biết thì dù anh có nhận ra chắc cũng sẽ không vạch trần đâu ha?

Thế là Thẩm Thiên Thiên chủ động chào hỏi: "Không ngờ vị sư huynh đây cũng là người Trung Quốc, thật trùng hợp mà, vậy chúng ta là đồng hương. Nói cho tròn thì chúng ta là người thân rồi. Từ nay về sau, vấn đề đề tài của tôi kính xin được giao phó cho anh, người anh em."

Khóe môi Phó Từ Hành càng nhếch lên nhưng không rõ là có cười không, anh cũng không nhiều lời.

Nhìn nét mặt của anh, Thẩm Thiên Thiên có cảm giác anh cũng không muốn nói thẳng ra. Cô suy nghĩ, chỉ là gặp nhau ở quán bar thôi mà, còn chưa xảy ra chuyện gì, khẳng định là anh cũng đang không giả vờ không quen.

Nghĩ đến đây, lá gan Thẩm Thiên Thiên cũng buông lơi một chút, cô đi nhanh hai bước đuổi theo anh, cười hỏi: "Sư huynh, tên tiếng Trung của anh là gì, tại tên nước ngoài không dễ nhớ lắm."

"Phó Từ Hành." Anh trả lời, trên mặt thờ ơ không có bất kỳ cảm xúc nào.

Chậc, sao cứ thích lạnh lùng hay ga dẻ quá zậy.

Thẩm Thiên Thiên chớp chớp mắt, cười cười: "Tên vị sư huynh có nghĩa là Từ Từ Hành Lai Hoãn Hoãn Quy* sao? Thật trùng hợp, tôi tên cũng là Hoãn Hoãn, từ nay tôi sẽ gọi sư huynh là Từ Từ nha."

*Từ từ đi đến chầm chậm quay về.

"Đừng có một tiếng là sư huynh, hai tiếng là sư huynh, bình thường chút đi." Anh khẽ cau này, bộ trông anh giống người dễ bị bỡn cợt lắm sao.

"Được rồi, đàn anh..." Sao mà khó khăn thế nhờ? Trêu có tí.

Phó Từ Hành đi bên cạnh bỗng dẫm chân dừng lại, anh nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Thiên Thiên, nhìn cô với sắc mặt kỳ lạ, một hồi lâu sau lại khẽ nhíu mày: "Đàn em Hoãn Hoãn, tôi chỉ có một tuần ở lại nơi này."

"Ừm, cho nên?"

"Cho nên nếu bây giờ cô không hỏi về đề án, vậy tôi đi trước." Nói bóng gió là anh không rảnh nói nhảm với cô.

Thẩm Thiên Thiên bĩu môi, lấy điện thoại ra: "Thế nhưng hôm nay trong đầu tôi không có ý tưởng gì, chi bằng trao đổi số điện thoại đi, ngày mai tôi sẽ liên lạc với anh được không?"

Anh dừng lại một chút, nói số điện thoại của mình cho cô: "Tôi chỉ có thời gian vào giữa trưa, nếu cô có ý tưởng thì gọi cho tôi vào lúc đó."

"Okey!" Cô ngoan ngoãn gật đầu.

Đã lấy được số điện thoại.

Trở về phòng, Thẩm Thiên Thiên tự làm cho mình một chút đồ ăn đơn giản, mấy tháng tới đây mỗi ngày đều ăn thức ăn nhanh, cô ngán đến tận họng rồi.

Nhớ bữa ăn trưa quá trời, tiếc là gần đây không có ngày nghỉ nếu không thì cô đã dạo một chuyến tới phố người Hoa rồi.

Vừa ăn bánh sandwich tự làm, Thẩm Thiên Thiên vừa tra tìm Phó Từ Hành trên web trường để thu thập thông tin. Cái ngữ điệu tâng bốc cái tên kiêu ngạo kia của giáo sư tạo cho cô cảm giác đây chính là một vị học bá.

Tra xong một phát Thẩm Thiên Thiên kinh ngạc đến mức rơi vào trầm tư một lúc lâu. Anh nào chỉ là học bá, phải gọi là học thần mới đúng.

Năm mới hai mươi tuổi Phó Từ Hành đã lấy được bằng Thạc sỹ, là đối tượng các công ty chứng khoán của phố Wall muốn tuyển dụng nhất, nhưng bản thân anh vẫn đang quan sát, chưa có kết luận sẽ gia nhập nơi nào.

Trong tâm lý Thẩm Thiên Thiên lúc này, Phó Từ Hành còn hơn cả lão đại.

Thật là thú vị!

Ngẫm nghĩ về chính mình, cùng là người Trung Quốc sao khác biệt lại cách xa như vậy?

Nhưng suy nghĩ về đề án của mình thôi mà Thẩm Thiên Thiên đau hết cả đầu, lại phiền đại thần phải dạy cho cô, đây không phải là đại tài tiểu dụng* sao?

*Tài lớn mà dùng vào việc nhỏ.

Sinh nhật Thẩm Thiên Thiên là vào 20/9, vừa hay hôm nay cô cũng không có tiết, cứ thế ở trong kí túc xá một mình vừa ăn vặt vừa xem video. Buổi trưa cô cũng không muốn ăn vì lúc sáng một mình ăn vặt đến no rồi.

Giữa trưa Alice vội vàng quay về thay quần áo rồi lại rời đi.

Sau khi nghỉ trưa xong, thoáng chốc Thẩm Thiên Thiên cứ kiểm tra điện thoại, một lời nhắn còn không có thì nói gì cuộc gọi, cô xoa xoa lông mày, cười khổ một cái.

Ánh mắt của cô dừng lại số của Phó Từ Hành, trong giây phút tần ngần ngẩn người thì không may chạm vào điện thoại, vậy là gọi cho anh.

Cô còn chưa kịp phản ứng để cúp máy thì bên kia đã có người nghe.

"Xin chào, cho hỏi là ai?" Trong điện thoại truyền đến giọng nói thanh lãnh của anh, là bằng tiếng Anh, một giọng điệu vô cùng đặc trưng lại rất dễ nghe.

Hô hấp của Thẩm Thiên Thiên khẽ dừng, cô cầm điện thoại lên: "Đàn anh Từ Từ, thế mà anh không thèm lưu số của tôi luôn à?"

Phó Từ Hành: "..." Anh trầm mặc, nghe xưng hô là đã biết đối phương là ai rồi.

"Anh bảo tôi có việc thì tìm vào giữa trưa mà, giờ tôi tìm anh rồi không ổn sao?" Thẩm Thiên Thiên mỉm cười nói: "Giữa trưa đàn anh có rảnh không ạ? Chúng ta đi nghiên cứu thảo luận về đề án của tôi một chút nha."

"Được, cô đến XXX." Phó Từ Hành báo cho Thẩm Thiên Thiên một địa chỉ.

Thẩm Thiên Thiên nhìn thoáng qua, vậy mà lại ở phố Wall, cô cười nhẹ đáp: "Được rồi, đàn anh Từ Từ chờ tôi một chút, tôi tới liền đây."

Cúp máy, không hiểu sao Thẩm Thiên Thiên lại thấy buồn cười, nhưng vẫn chuẩn bị thay đồ ra ngoài gặp anh.

Cô tới học cái trường này đã gần một tháng rồi, bình thường ngoại trừ nói chuyện với Alice thì căn bản là cô không nói chuyện với bạn học khác.

Mấy người bạn học da trắng kia hình như cũng không muốn kết bạn với người Trung Quốc đến từ châu Á như cô.

Thẩm Thiên Thiên đón xe đến phố Wall, địa chỉ là một tòa ở phía trước, cô để ý đây là một tòa ở đầu phố cổ, các cửa hiệu xung quanh đều mang dáng vẻ cổ kính.

Cách đó không xa còn có một cửa hàng bánh ngọt.

Cô dừng bước một lát rồi quay đầu tiến vào cửa hàng bánh ngọt, tự mua cho mình một chiếc bánh kem dâu tây nhỏ.

Cuối cùng mang theo chiếc bánh cùng với sự phấn khích đi vào bên trong tòa nhà, tìm đến chỗ của Phó Từ Hành.

Đó là một văn phòng nhỏ, tầm một trăm mét vuông, bàn làm việc cũng chỉ có ba bốn cái, Phó Từ Hành đang ngồi ở chỗ trước máy tính.

Thẩm Thiên Thiên gõ cửa, báo hiệu cho Phó Từ Hành đang chuyên tâm bên trong là cô đã đến.

"Vào đi." Anh ngước mắt nhìn thoáng qua rồi lại rất nhanh cụp mắt xuống tiếp tục công việc.

Thẩm Thiên Thiên đặt bánh kem lên bàn: "Chào buổi trưa, đàn anh."

"Cô ngồi chờ ở đó một chút, tôi sắp xong rồi." Anh nhàn nhạt nói một câu.

"Ok!" Thẩm Thiên Thiên để túi qua một bên rồi ngồi xuống, sau đó chống cằm nhìn về phía anh.

Trong mắt Thẩm Thiên Thiên cứ thế lấp lánh sáng ngời, Phó Từ Hành đang chăm chú vào máy tính cũng suýt không chịu nổi. Anh khẽ thở ra một hơi, ánh mắt nhìn máy tính chuyển sang nhìn cô: "Đang nhìn cái gì vậy?"

"Nhìn anh đó, đàn anh là người đẹp nhì trong số những người tôi đã từng gặp." Thẩm Thiên Thiên vô cùng thành thật nói.

Đuôi lông mày của Phó Từ Hành nhích lên, vô thức hỏi: "Vậy người đẹp nhất là ai?"

Thẩm Thiên Thiên duỗi ngón tay ra chỉ về mình: "Tất nhiên là tôi rồi."

Phó Từ Hành: "..." Anh dừng lại một chút, đứng lên nói: "Cô nói cô đã có ý tưởng về đề án, giờ chúng ta có thể bắt đầu thảo luận."

Chetmia cô rồi, vì căn bản là cô chưa từng nghĩ tới, đó chỉ là một cái cớ để cô tìm anh mà thôi.

"Đàn anh đã làm xong rồi à?" Thẩm Thiên Thiên hỏi lại.

"Ừ." Phó Từ Hành gật đầu: "Vừa xong."

"Vậy chúng ta ăn bánh kem trước đi." Thẩm Thiên Thiên nhanh chóng đứng lên mở hộp bánh kem mình mang tới, một chiếc bánh kem nhỏ tầm 5 cm xuất hiện trước mặt hai người.

"Đàn anh muốn ăn dâu tây không?" Thẩm Thiên Thiên nhiệt tình nói: "Tôi cố ý chọn cái bánh có nhiều dâu tây lắm ó."

Phó Từ Hành xoa lông mày: "Đề án?"

"Ăn xong rồi nói." Thẩm Thiên Thiên cắt bánh kem thành một nửa, dùng muỗng nhỏ múc một ít bơ dâu tây đưa đến bên miệng Phó Từ Hành: "Anh nếm thử đi."

Mùi vị ngọt ngào tiến tới, Phó Từ Hành vô thức há miệng ra, ăn hết một muỗng dâu tây mà cô đút. Thẩm Thiên Thiên cười nói: "Tôi đâu có lừa anh đâu, dâu tây rất ngọt đúng không?"

Phó Từ Hành nhíu mày mày, sau đó còn nói: "Tôi không thích ăn đồ ngọt."

"Vậy à." Thẩm Thiên Thiên cụp mắt xuống nhìn bánh kem trong tay: "Thôi quên đi, để tôi tự ăn cũng được."

Thẩm Thiên Thiên vốn định qua ghế bên kia ăn thì lúc này tiếng chuông điện thoại của cô vang lên. Cô thả muỗng trong tay ra nhận điện.

Là Thẩm Mỹ Đình gọi video call.

"Thiên Thiên." Bên kia hẳn là ban đêm, Thẩm Mỹ Đình đang mặc một chiếc váy hoa xinh đẹp xuất hiện trước camera, trông vô cùng vui sướng.

Thẩm Thiên Thiên đi ra văn phòng nghe điện thoại, nhìn mẹ trên màn hình rồi gật đầu: "Sao vậy ạ?"

"Thiên Thiên, con mau nhìn xem mẹ đang ở đâu đi?" Thẩm Mỹ Đình nói, giơ camera ra một chút.

Thẩm Thiên Thiên nhìn thấy hình như bà đang ở trên du thuyền. Cô dựa vào tường, nhíu mày nói: "Đi chơi trên du thuyền?"

"Đúng rồi, công ty đối tác mời chúng ta tham dự yến tiệc xa hoa trên du thuyền. Biển cả ban đêm thật là đẹp quá đi!" Thẩm Mỹ Đình nói: "Tiếc là con không có ở nhà, để mẹ cho con xem em con đang làm cái gì."

Nói rồi bà chuyển camera xuyên qua đám đông rồi dừng trước Trương Tử Hiên. Bộ dạng lúc này của cậu vẫn còn trẻ con, đang đứng trong tiệc cầm đồ ăn.

"Em con chính là cái đồ thích ăn hàng." Giọng của Thẩm Mỹ Đình truyền tới.

Trong màn hình, Trương Tử Oánh xuất hiện phía sau Trương Tử Hiên, hai người cùng ngồi vào bàn rồi còn cụng ly và bắt đầu ăn uống, trông rất vui vẻ.

Thẩm Mỹ Đình đi tới: "Tử Hiên, con ăn ít thôi, ăn khuya nhiều dễ phát tướng lắm đó!"

"Có sao đâu, con ăn xong đi tập thể dục là được chứ gì." Trương Tử Hiên vừa ăn vừa nói.

"Mau lại nói chuyện với chị đi." Thẩm Mỹ Đình đưa điện thoại cho Trương Tử Hiên, cậu quơ quơ đùi gà trước mặt cô: "Chị ơi!"

Khóe miệng Thẩm Thiên Thiên khẽ giật, cười nói: "Cứ ăn đi, ăn cho thành con heo luôn đi!"

"Lâu lâu mới ăn chứ bộ..." Trương Tử Hiên làm mặt quỷ với Thẩm Thiên Thiên, Thẩm Mỹ Đình lấy lại điện thoại: "Thiên Thiên, bên con đang là ban ngày đúng không, con đang đi học à?" Bà để ý hình như không giống phòng học của cô lắm.

"Con đang..." Thẩm Thiên Thiên hơi khựng lại, cười nói: "Con đang ở bên ngoài đi chơi với bạn."

"Thế à, vậy con và bạn đi chơi vui vẻ nha." Thẩm Mỹ Đình không nghi ngờ gì, tủm tỉm cười rồi nói: "Mẹ cúp máy trước đây, bái bai!"

Ngay khi Thẩm Mỹ Đình định cúp máy, Thẩm Thiên Thiên đột nhiên gọi bà: "Mẹ!"

"Làm cho đấy?"

"Hôm nay là sinh nhật con."

Cổ họng cô khô khốc, một loại cảm giác uất ức nghẹn ứ ở trong, khó lòng mà nuốt trôi.

Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của Thẩm Mỹ Đình trong điện thoại, cô hít một hơi thật sâu rồi trực tiếp cúp máy.

Nước mắt cứ thế lặng lẽ chảy xuống, Thẩm Thiên Thiên vội vã lau nước mắt một cách vụng về, ngẩng đầu lên lại thấy Phó Từ Hành đứng cách đó không xa.

Cô nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác, giọng nói có chút hờn dỗi: "Đàn anh à, nghe lén điện thoại của người khác là hành động trái đạo đức đấy!"

Anh nhìn đôi mắt đỏ hồng đang chỉ trích anh trái đạo đức, trong con ấy mang theo sự quật cường xen lẫn bi thương, giống như một con thỏ nhỏ đang sợ hãi.

Anh không hiểu mình nghĩ gì mà lại vươn tay ra ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng an ủi dỗ dành cô.

Cuối cùng bằng tất cả sự dịu dàng, anh khẽ mở miệng: "Sinh nhật vui vẻ!"

Thẩm Thiên Thiên đột nhiên khẽ cười, nức nở nói: "Hôm nay anh là người đầu tiên chúc tôi câu này."
______

Edit không raw đúng ác mộng luôn, but it's daijobu, nó chỉ tốn gấp đôi thời gian so với bình thường thôi 🥹.

wattpad: 30June04

Continue Reading

You'll Also Like

320K 23.2K 126
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
391K 14.7K 101
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...
23.6K 570 51
Hán Việt: Phú sát hoàng hậu [ thanh xuyên ] Tác giả: Trịnh Tiểu Khê Tình trạng: Hoàn thành ✅ Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cả...
37.8K 450 16
Truyện về 1 sinh viên năm 3 vô tình bị đàn em chung nhà phát hiện ra tài khoản bí mật.