[Soojun] Lén lút yêu đương.

By sbjmh_

83.2K 7.2K 3.5K

Bạn thân cậu, yêu thầy Choi, yêu 'chồng' cậu... _________________________________________ • tác giả gốc: your... More

1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
9.
10.
11.
12.
13.
14.
15.
16.
17.
18.
19.
20.
21.
22. /end/
phiên ngoại 01.
phiên ngoại 02.
phiên ngoại 03.

8.

3.1K 311 271
By sbjmh_

Yeonjun tới thăm bố mẹ 'chồng' thật sự đã thoải mái hơn rất nhiều, họ bồi bổ và chăm bẵm cậu giống như một đứa trẻ khiến Yeonjun chỉ muốn ở đây mãi thôi, giờ quay trở lại Seoul, vùi đầu vào mớ bài tập ôn thi và những chuyện rắc rối sẽ khiến tâm trạng cậu lại trở nên cáu kỉnh giống như lúc trước.

"Yeonjun phải ăn thật nhiều nha để lấy sức ôn thi, rồi ra trường, sau đó sẽ tổ chức đám cưới nha ?" - Mẹ Choi gắp cho Yeonjun một miếng thịt bò, miệng không ngừng nhắc nhở.

"Dạ..."

"Mẹ nhắc thì em ấy nghe, con nhắc thì bướng lắm !" - Soobin buồn rầu lắc đầu, chọc chọc đũa vào bát ăn cơm của mình.

"Tại sao em bé của tôi lại phải nghe lời anh chứ ? Yeonjun à, con nên nghe mẹ, không được để thằng nhóc to xác Soobin kia nó tự do tự tại muốn làm gì thì làm, muốn nói ai thì nói, nhà nào cũng phải có nóc, Soobin, anh không thể đấm bung nóc nhà mình được."

"Mẹ..." - Soobin dậm chân nhìn mẹ mình với một ánh mắt không hài lòng.

"Con nên nghe mẹ con, bố cũng hết cách rồi !" - Bố Choi lắc đầu.

"À mà anh Hoseok bao giờ về ạ ?" - Soobin vừa xé thịt cho Yeonjun vừa hỏi.

"Chắc cuối tháng, nó cũng bận bịu công việc mà. Soobin của mẹ là bướng lắm đấy nhé, đã nói về làm cùng anh, còn cố chấp đi dạy học."

"Nếu không cố chấp đi dạy, còn có thể bắt được một em bé xinh xinh về ra mắt bố mẹ sao ?" - Nói xong đẩy cái bát đầy thịt bò được xé sẵn sang cho Yeonjun. "Bé ăn đi."

"Gớm, nhưng mà Soobin này, làm ở công ty sẽ thuận lợi cho con và Yeonjun hơn nhiều đấy, sau này có comeout cũng không có ảnh hưởng gì tới hai đứa." - Naeun cố gắng thuyết phục con trai.

"Con định đợi khi nào Yeonjun ra trường sẽ về làm, dù sao cũng chẳng còn lý do gì để ở lại cái trường bé tí đó, lương lậu thì ít mà giáo án lúc nào cũng chất thành đống."

"Thế ban đầu anh vào vì đam mê muốn dạy học hả, lỡ không gặp được em, không có động lực thì anh bỏ làm giáo viên luôn phải không ?"

"Đúng thế !"

"Soobin vào làm trong công ty sẽ tốt hơn cho hai đứa đấy, ở đó còn có Hoseok phụ giúp nữa !"

Nói chuyện một hồi lâu, ăn uống no nê xong nghỉ ngơi một chút, Soobin và Yeonjun mới quay lại Seoul.

Trên xe, Yeonjun nhàm chán lôi điện thoại ra chơi thì phát hiện Chun Ae đã gọi cho cậu rất nhiều lần nhưng vì lúc ấy cậu đang ăn cơm nên để chế độ im lặng mới không nghe được. Có chuyện gì gấp gáp lắm hay sao mà nó gọi cho cậu muốn nổ cả máy thế này ? Yeonjun ấn nút gọi lại, ngay lập tức Chun Ae bắt máy.

"Cậu gọi tớ có việc gì thế ?"

"Ngay bây giờ gặp nhau được không ?" - Giọng Chun Ae rất nghe lạnh lùng hơn rất nhiều, khiến Yeonjun khó hiểu, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi nữa !

"Tớ đang có việc, để mai lên lớp nói chuyện sau được không ?"

"Tớ muốn nói ngay bây giờ, tớ sẽ đợi cậu, bao lâu cũng được, miễn sao tớ phải gặp cậu trong tối nay. Tớ sang đón nhé ?"

"Không cần, cậu nhắn địa chỉ đi, xong việc tớ qua ngay."

"Được, hẹn gặp cậu ở đó."

Chun Ae cúp máy, cậu cảm nhận được rằng nó đang bực mình cái gì đó. Soobin trông thấy mặt mày Yeonjun trở nên lo lắng liền hỏi "Chun Ae gọi em à ? Có chuyện gì thế ?"

"Cậu ấy nói có chuyện cần gặp em ngay bây giờ."

"Cậu ta bị cái gì thế, biết mấy giờ rồi không, từ giờ về nhà còn tận hơn một tiếng nữa, mà em biết mấy giờ rồi không, tám giờ tối rồi, về đến nhà là hơn chín giờ đấy ! Em không đi đâu hết, về nhà nghỉ ngơi."

"Nhưng mà giọng cậu ấy nghiêm túc lắm, có vẻ rất gấp, anh cho em đi ba mươi phút nha !" - Yeonjun năn nỉ, cậu dù sao cũng không thể bỏ mặc Chun Ae đang gặp chuyện được.

"Thôi được, anh đưa em đi nhé, sẽ kín đáo Chun Ae không biết được đâu."

"Vâng."

"Em hẹn cậu ta ở đâu ?"

"Cậu ấy nhắn tin cho em nói là ở công viên gần nhà mẹ."

"Ừm, giờ em ngủ chút đi, tới nơi anh sẽ gọi."

Yeonjun gật gật đầu, sau đó nhắm mắt nhưng vẫn còn miên man suy nghĩ nên mãi một lúc sau mới thật sự chìm vào giấc ngủ.

"Yeonjun, dậy đi, tới rồi !"

"Ư...Vâng...anh đợi em chút nhé, em nói chuyện rất nhanh sẽ ra ngay !"

"Nhanh lên đấy !"

"Em biết rồi." - Nói xong liền ngó tới ngó lui, cảm thấy an toàn rồi mới xuống xe đi tìm Chun Ae.

Bây giờ cũng đã tối lắm rồi nên công viên rất ít người qua lại, Yeonjun phải đi qua mấy cái khu ăn uống, mấy khu vui chơi mới thấy Chun Ae đang ngồi đợi cậu ở ghế đá.

"Này, có chuyện gì à ?"

Chun Ae ngẩng mặt lên nhìn Yeonjun, mặt nó đen lại, khiến cậu có cảm giác hơi lạnh sống lưng. Thật sự đây là lần đầu tiên Chun Ae nghiêm túc quá mức đấy, nó lúc nào cũng vui vẻ năng động, lúc nào cũng treo trên môi một nụ cười thân thiện, nên khi nhìn Chun Ae nghiêm túc quá mức như thế này khiến Yeonjun lạnh hết cả gáy.

"Cậu giấu tôi vui tới thế cơ à ?"

"Sao cơ ?"

"Cậu với thầy Soobin có vẻ hạnh phúc quá nhỉ ?"

"Chun Ae..." Yeonjun hoảng hồn sau khi nghe Chun Ae hỏi như vậy, nhất thời cậu không biết nên trả lời thế nào...

"Sao ? Cậu biến tôi trở thành một thằng ngu ngốc, trở thành một trò đùa, cậu vui lắm đúng không ?"

"Chun Ae cậu phải nghe tớ giải thích."

"Cậu im đi, giải thích bây giờ cậu nghĩ còn kịp sao ? Sự lừa dối bốn năm qua của cậu vả vào mặt tôi, cậu làm tôi mất niềm tin vào chính người bạn thân nhất của mình, tình bạn thì bị lừa dối, tới tình cảm cũng ngu ngốc, cậu nghĩ đi, suốt thời gian qua tôi mơ mộng về Soobin cũng chỉ là hão huyền mà thôi !"

"Tớ xin lỗi Chun Ae à...Tớ...thật sự thì tớ..."

"Nếu hôm nay tôi không tới tìm cậu để xin lỗi vì lải nhải chuyện thầy Choi quá nhiều thì có phải cậu vẫn sẽ giấu tôi không ?"

Yeonjun không nói gì nữa cả, bởi vì những lời Chun Ae đang nói là hoàn toàn đúng, mọi chuyện đã đi quá xa rồi, giá mà ngay từ đầu cậu can đảm nói ra sự thật thì có phải bây giờ mọi chuyện đều êm đẹp rồi không, cậu và Chun Ae sẽ không xảy ra xích mích tồi tệ thế này...

"Yeonjun, tôi nghĩ chúng ta đừng nên làm bạn nữa thì hơn, tôi không thể..."

"Chun Ae, xin lỗi cậu, tớ xin lỗi cậu rất nhiều, xin cậu đừng làm vậy với tớ."

"Cậu xin lỗi bây giờ thì ích gì, cậu xin lỗi xong thì tôi yêu được Soobin chắc ? Mối tình tôi ôm ấp, tôi mơ mộng ba năm trời, để giờ bị chính cậu nhẫn tâm chà đạp, cậu hài lòng chưa ?"

Yeonjun im lặng, càng giải thích lại càng thắt nút câu chuyện éo le này.

"Cậu đạt được mục đích rồi đấy, cậu thắng rồi Yeonjun à !"

Nhìn gương mặt của Chun Ae, bao nhiêu đau lòng, bao nhiêu thống khổ đều hiện rõ trên khuôn mặt bé nhỏ, Yeonjun lại càng cảm thấy có lỗi, càng cảm thấy bản thân thật không ra gì và là một người bạn tồi tệ.

"Ba năm, cậu nghĩ tôi có dễ dàng từ bỏ không ?"

"Ý cậu là gì ?"

"Tôi sẽ không để yên đâu, cậu sẽ phải nếm trải cảm giác của tôi lúc này !"

Chun Ae gần như phát điên mà hét lên rồi chạy đi, chỉ còn mình Yeonjun thất thần đứng giữa công viên vắng tanh. Mọi chuyện diễn ra nhanh như một cái chớp mắt, ngay mới đây thôi cậu và nó còn ngồi cười nói vui vẻ, thế mà bây giờ nó quay lưng về phía cậu chạy thật nhanh một hướng khác như hai kẻ xa lạ, còn khiêu chiến tình trường với cậu nữa !

Yeonjun cười chua chát...

Continue Reading

You'll Also Like

7.6M 424K 83
Chuyện tình của đại ca Kim và hội trưởng Jeon (◕ᴗ◕✿) au: Janie 🔥 CẤM CHUYỂN VER + REUP HAY MANG FIC RA NGOÀI.
19.5K 1.9K 6
nhà có một em bé lớn hơn Taehyun 1 chủi Nhưng bé nhà này bị làm sao ý mọi ngừi ơi....
115K 8.7K 47
Author : Nhã Vy Editor : me Couple : Soojun CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ
1.5K 295 18
Đây là phần 2 của "Cột sống ở khoa ICU" * Bác sĩ là những người rất giỏi nói dối. "Không sao, bệnh của bác chỉ cần ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ rồi sẽ k...