[Tokyo Revengers] Shipper

By -Rosetta

246K 45.1K 4K

Susanoo là một cô gái không sợ chết, gan to bằng trời và thiếu nhạy bén với nguy hiểm. Là một con nhỏ giao hà... More

1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
Fact - Kobayashi Susanoo
16
17
18
19
21
22
23
24
Susanoo
25
26
27
28
29
30
31
32
32,1 - Hảo Hán.
32,2: Chịu hết nổi
33
34 - Hồi Ức Hanma
35
36
37
38
39
40
41
42
43
44
45

20

5.2K 1K 49
By -Rosetta

"Khỏe lại liền!!"

Trải qua ba tháng nằm lì trên giường bệnh cùng với đống bài tập dưới sự ép buộc của bộ ba Kuro - Ran - Rin. Susanoo cuối cùng cũng lành lặn và có thể bay nhảy khỏi bệnh viện.

Susanoo ôm lấy cái xe hôn chụt chụt: "Ôi xe ơi, nhớ mày quá trời. Mai chúng ta sẽ làm chúa tể giao hàng, bà chúa Tokyo, kẻ hủy diệt khách bùng hàng."

Rindou mắt cá chết, khoanh tay khinh bỉ ra mặt: "Gớm quá."

Ran trầm mặc suy nghĩ, rốt cục mấy cái danh hiệu đó chị đào đâu ra vậy hả Susanoo?

Cả ba đi trên đường đều rất ồn ào, Ran và Rindou hộ tống Susanoo về tận nhà rồi tạm biệt.

Hôm nay là chủ nhật. Tuy đường phố không phải ồn ào, nhưng so với mọi khi đã là đông đúc. Tâm trạng Susanoo rất vui vẻ, không biết nghĩ đến cái gì mà cười tủm tỉm từ lúc chạy trên đường tới giờ.

"Kuro!"

Susanoo mở cửa nhà ra, nhìn thấy Izana tay cầm cây lau nhà. Susanoo vui đến mức quên cả tháo giày ra. Cô vội vàng chạy đến, vui vẻ nắm lấy tay Izana. Nụ cười trên gương mặt của Susanoo chưa bao giờ tươi đến vậy. Nó khiến Izana sửng sốt.

"Mừng chị về nhà, Susanoo. Nhà em vừa lau xong đấy."

Izana chưa từng thân thiết với chị gái mình như thế. Nó khiến cậu có hơi ngại ngùng, chỉ có thể giả vờ tức giận kêu than.

Susanoo cười hì hì, có lẽ là do niềm vui trong lòng. Cô ấy lờ đi mọi điều xung quanh, mắt Susanoo sáng lên, tràn đầy lấp lánh. Rõ ràng chị ấy có màu mắt nâu và trầm, lại chẳng hiểu sao cứ toát ra thứ ánh sáng như đá quý.

"Em biết không Kuro, chị đã tìm được em trai rồi. Tối nay chị sẽ đi gặp em ấy đó."

Izana ngạc nhiên, cậu bất ngờ rằng, chỉ là đi gặp một đứa em trai cùng mẹ khác cha chưa bao giờ gặp. Còn là một đứa em trai hư hỏng lại có thể khiến chị ấy vui đến tít mắt.

Izana cúi đầu xuống, sau đấy cậu mỉm cười, vỗ vai Susanoo mà chúc mừng.

Susanoo lúc này lại cười rộ lên, xoa xoa đầu Izana, bàn tay hơi lạnh do trời đã dần vào đông áp lên mái tóc trắng của Izana. Lại có thể khiến cậu ta cảm thấy thật ấm áp.

"Đừng lo, cho dù sao đi nữa, em cũng là đứa em trai nuôi của chị mà. Chị không đuổi em ra khỏi nhà đâu."

Izana cắn môi, nhịn xuống hốc mắt cay lên, nhịn xuống thứ chất lỏng trào ra khỏi khóe mắt. Izana gật đầu, cố gắng mỉm cười không gượng gạo nhất có thể.

Cậu nhìn Susanoo đã ngoan ngoãn ngồi xuống tháo giày ra giống như không thấy Izana mắt ửng đỏ.

Chưa bao giờ Izana cảm thấy việc chị gái là một người thiếu tinh tế lại may mắn như vậy.

"Đừng khóc, không có gì to tát để khóc đâu."

"... Tại sao em phải khóc chứ."

Izana giả vờ bình tĩnh chạy xuống bếp. Bản thân Susanoo cười trừ, cô xách vali đồ trở lại phòng của mình.

Quan sát căn phòng sạch sẽ, Susanoo đối với Izana âm thầm dựng ngón cái. Không hổ là chân sai vặt, qua mấy tháng mà phòng cô vẫn sạch sẽ ngăn nắp. Làm tuyệt lắm Kuro - kun.

Susanoo sắp xếp đồ đạc, cô mở tủ quần áo ra. Cố gắng tìm một bộ đồ đẹp chỉnh chu để chiều gặp em trai bí ẩn nhà mình. Chuông tin nhắn reo lên, Susanoo cầm điện thoại. Là chú Kobayashi nhắn tin chúc mừng cô xuất viện.

Chú Kobayashi đã giúp Susanoo rất nhiều trong khoảng thời gian này. Bản thân Susanoo cảm thấy bản thân nên đến quán gặp chú ấy cảm ơn.

Thế nên vào giờ ăn trưa, Susanoo lôi kéo Ran và Rindou, còn có Izana nằng nặc đòi đi theo tới quán Kobayashi. Ngoài ra, còn mời cả Shinichiro.

"Chầu này hôm nay tôi bao, mọi người thoải mái."

Cả đám: "!!!"

Ran hai tay run rẩy, sốt sắng sờ lên trán Susanoo hốt hoảng thốt lên:

"Chị..., có phải là do tai nạn để lại di chứng không vậy?"

Một người có thể bày ra bộ dáng xin hãy dùng tiền chà đạp em đi. Chúa tể keo kiệt, bà hoàng bủn xịn, đại sứ mặc cả, quái vật bòn rút. Ba ngày mới tiêu xài hết 500 yên. Lối sống tiết kiệm tới nỗi thành bần tiện - Kobayashi Susanoo lại đi mời cả bọn ăn trưa?

Shinichiro hắc tuyến nói: "Rindou - kun, em suy nghĩ cái gì đều nói ra hết rồi kìa."

Susanoo khóe môi co giựt, nhìn Rindou vô thức nói ra suy nghĩ của bản thân. Lẽ nào cô tệ như vậy sao??

Ừ, hình như cô tệ thật. Nhưng mà nói như thế thì cô cũng biết tổn thương đấy.

Susanoo bĩu môi bất mãn: "Này, nếu không ăn thì thôi."

Rindou quyết đoán gật đầu: "Không, phải ăn chứ. Có thể ăn được tiền của chị thì ngày mai tôi có thể nổi tiếng khắp Tokyo luôn đấy."

Izana nhìn Susanoo, rốt cục là chị làm gì mà để lại bóng ma trong lòng Rindou luôn vậy?!

Susanoo *nữ hoàng càn quét tủ lạnh nhà Haitani*: Gì? Ai biết gì đâu?

Cuối cùng dưới nắm đấm uy quyền của Ran, Rindou cũng an tĩnh mà gọi món. Cả bọn gọi hẳn một phần lẩu sukiyaki lớn, ăn trong mùa đông se lạnh thì còn gì tuyệt hơn chứ.

Nhai trong miệng một cái nấm, Susanoo hạnh phúc nheo mắt lại. Đã lâu rồi không ăn sukiyaki, lần cuối cùng chính là hai năm trước, thật đúng là khiến người khác hoài niệm.

"À, thật ra chị hẹn mọi người ra đây là có việc cần nhờ. Tối nay chị có cuộc hẹn với em trai chị, cho nên muốn mọi người góp ý là nên mua quà gì ra mắt thằng bé. Chị muốn tạo bất ngờ cho em ấy."

Izana - đối tượng bé ngoan chuẩn bị nhận quà sặc một cái.

Shinichiro - chủ mưu cho cuộc gặp gỡ trán đổ mồ hôi nhìn Izana.

Hỏi người muốn tạo bất ngờ rằng cậu ta muốn bất ngờ gì. Thì hình như nó hơi khôi hài quá rồi đấy.

Izana giả vờ đi vệ sinh để khỏi nghe được món quà Susanoo chọn. Như vậy khi bị lộ tẩy, Susanoo hẳn là không tức giận.

Shinichiro một bên nghiêm túc suy nghĩ xem Izana thích cái gì.

Izana thích đấm nhau trên nền nhạc dân gian? Izana thích đua xe và xe máy? Izana thích chị gái nhất?

Hình như không có gì tặng được hết.

Bên này Shinichiro túng quẫn, bên kia hai anh em nhà Haitani đúng là kinh nghiệm phong phú trong việc chiều em trai.

"Baton màu hồng?"

"Tạ tập tay?"

"Bí kíp có cơ bắp gợi cảm?"

"Cây dũa nhân cách?"

"Vitamin đạo đức?"

"Guốc gỗ phi một phát chết tươi?"

"Gạch ống ngoài đường tùy tiện lụm đều có. Vừa tiết kiệm, vừa hữu dụng trong việc đập mấy thằng ngu."

"Thuốc bình ổn trái tim để có thể chịu nổi tính cách trời đánh của Susanoo?"

"Bùa trừ tà áp dụng với Kobayashi Susanoo?"

"Gậy bóng chày với chức năng không dính máu khi đánh người?"

Ran: "..." Em nói cái quái gì vậy Rindou? Người ngoài nghe lại tưởng anh bạc đãi em đấy!

Susanoo: "..." Tôi là tà hay sao cần bùa?

Shinichiro: "..." Bạn của Susanoo đáng sợ quá.

Izana đang dỏng tai nghe lén: "..."

Chị ấy mà tặng cậu những thứ này, đảm bảo thằng trọc một chỏm tóc Rindou đấy là người chết đầu tiên.

Continue Reading

You'll Also Like

33.4K 3.6K 48
Truyện gốc: Bánh Tử nhà ai? Tác giả: U Hoàng Tử Lam. Truyện reup chưa có sự đồng ý của tác giả. ________ Tiểu Bánh Bao hai tuổi đang xem TV, đúng lúc...
23K 3.5K 38
chuyện ryu minseok thích lee minhyeong có quan trọng lắm không?
297K 11.8K 82
lichaeng cover
30.1K 3.9K 36
"Lee Sanghyeok! Anh thấy em chưa? Em đang nổi tiếng lắm nè." "Đi ra chỗ khác chơi, ai cho em cướp luôn chén cơm của anh!" Jeong Jihoon dụi dụi đầu và...