Chương 15: Chôn Giấu Nỗi Đau (3)

483 31 5
                                    

Tiêu Chiến thở dài, mặt buồn rười rượi khiến người ta đau lòng. Anh chẳng còn tâm trạng ăn uống nữa nên nhanh chóng dọn dẹp chén dĩa trên bàn ăn, rửa sạch sẽ rồi cất vào tủ. Bỗng, cơn chóng mặt bất ngờ ập đến khiến cả người anh loạng choạng, đứng không vững mà ngã xuống nền nhà lạnh tanh. Dạo gần đây, tuy cơn hen suyễn của anh không dễ tái phát như lúc trước nhưng triệu chứng chóng mặt càng ngày càng xuất hiện nhiều hơn.

Tuy nhiên, Tiêu Chiến không muốn nói điều đó cho Qúy Hướng Không biết vì anh không muốn y để tâm đến mình quá nhiều mà vô tình làm gián đoạn công việc kinh doanh của y. Anh cố gắng vươn tay vịn vào tường, dùng hết sức còn lại của mình mà đứng dậy. Những đồ vật nằm xung quanh vị trí của anh đều mờ ảo trước mắt anh khiến anh không khỏi khổ sở.

Hiện tại, anh không đủ sức để lên phòng ở lầu trên nằm nghỉ được, cho nên anh đành tựa đầu trên sô pha ở phòng khách mà thôi. Anh khẽ nhắm mắt, buông bỏ những muộn phiền trong đầu rồi dần dần chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, những kí ức đẹp đẽ lẫn đau khổ giữa Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác chồng chéo lên nhau làm anh không khỏi nhíu mày khó chịu.

Cùng lúc đó, có một bàn tay của ai đó ôn nhu vuốt ve lên trán anh, tốc độ của bàn tay không nhanh không chậm mà di chuyển xuống đôi mắt, mũi, gò má rồi đến bờ môi của anh lúc nào không hay. Anh cảm nhận được có người đang an ủi mình, trong lòng anh dâng lên nỗi băn khoăn muốn mở mắt ra xem người đó là ai nhưng mi mắt anh nặng nề giống như đeo chì, không có cách nào mở mắt ra được.

Người đó đương nhiên nhận ra mong muốn của anh nhưng người đó không muốn anh nhận ra. Vì thế, người đó cúi người xuống sát gần anh, nói những lời bên tai anh khiến anh không tài nào hiểu được. Những lời nói ấy cứ truyền vào tai anh làm anh một lần nữa rơi vào trạng thái ngủ mê man.

Người đó quan sát Tiêu Chiến xem là anh đã ngủ thật hay chưa, bèn bế anh lên phòng ngủ ở trên lầu. Người đó không những biết mọi đường đi, ngóc ngách lớn nhỏ trong biệt thự, mà còn hiểu rõ căn bệnh của Tiêu Chiến hơn bất kì ai. Đúng vậy, người đó không ai khác chính là Qúy Hướng Không. Mặc dù lúc sáng y có chút giận dỗi anh, không thèm nói chuyện với anh nhưng y cũng không quên di chứng mà anh mắc phải sau vụ tai nạn rơi máy bay lần trước.

Đầu của Tiêu Chiến do bị va đập mạnh nên xảy ra di chứng không nhỏ. Đôi lúc, anh sẽ rơi vào trạng thái hoa mắt, chóng mặt mất kiểm soát và điều đó cũng ảnh hưởng rất lớn đến sự tái phát căn bệnh hen suyễn của anh. Hướng Không biết tất cả nhưng lại không đủ can đảm nói cho Tiêu Chiến biết. Bởi vì, y sợ anh suy nghĩ nhiều, vô tình đẩy nhanh quá trình tái phát căn bệnh hen suyễn quái ác kia nên y chọn cách im lặng, giữ kín bí mật trong lòng.

Ban nãy, y dùng một số thủ thuật nhỏ trong tâm lý học để giúp anh an thần, quên đi đau đớn tạm thời chớ không thể biến mất vĩnh viễn. Qúy Hướng Không cẩn thận đặt Tiêu Chiến nằm trên giường lớn và không quên chỉnh nhiệt độ máy lạnh vừa phải trong phòng anh. Vì còn một số việc y cần phải ra ngoài giải quyết nên y không thể ở nhà quá lâu, bèn lấy bút bi và giấy note màu vàng trong hộc tủ ra rồi viết nắn nót từng chữ.

[NGƯỢC] [BácChiến] Anh Sẽ Không Nói Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ