Chương 3: Cuộc gặp gỡ

144 21 15
                                    

Draco Malfoy nhìn chòng chọc vào bức tường gạch trống rỗng trước mặt hắn. Thời gian như cát chảy qua kẻ tay, không còn khiến hắn mảy may lay động.

Hắn mới chỉ dành vài tháng trong căn phòng giam xám xịt vô vọng này mà đã cảm giác như mình đang hoang phế cả cuộc đời.

Từng ngày đêm hòa quyện vào nhau không thể nào phân biệt nổi, trí óc không được sử dụng- một sự đoạ đày không cần kèm theo bất kì công cụ tra tấn nào. Suy nghĩ là điều duy nhất hắn có thể làm để vượt qua thời gian, nhưng những ý nghĩ của hắn quá u ám, hắn đành dành hàng giờ để làm chúng lặng đi.

Có phải đây sẽ là cuộc sống của hắn cả phần đời còn lại? Hắn thậm chí chưa bước sang tuổi 21 và cuộc đời sẽ kết thúc tại đây ư?

Hắn nghĩ về cha mình, người vừa nhận án chung thân tại Azkaban. So với ông, hắn còn lại quá nhiều năm quý giá chưa kịp sử dụng để phải mục rữa trong một nơi thế này.

Tâm trí Draco xoay chuyển đến mẹ mình, người có phiên xét xử bắt đầu vài ngày trước. Hắn hi vọng bà không chịu chung số phận với cha hắn và rất có thể, giống hắn.

Draco cầu nguyện rằng lòng thù ghét gia đình hắn chưa đủ mạnh để đẩy mẹ hắn vào đằng sau song sắt. Mẹ hắn vô tội, đó là sự thật. Mặc dù Narcissa Malfoy đã sát cánh và dõi theo Lucius Malfoy tiến dần từng bậc thang trong hàng ngũ tử thần thực tử của Chúa tể Hắc ám, mẹ hắn chưa bao giờ trở thành Tử thần Thực tử hay phạm phải bất cứ tội ác nào hết.

Tiếc thay, Draco lại không được may mắn như vậy. Sự tôn sùng mù quáng hắn dành cho cha mình trong những năm ngây ngốc làm hắn tha thiết được đi theo bước chân ông. Kết quả là cái giá mà hắn có thể sắp phải trả, chậm rãi và đau đớn, cho phần đời còn lại.

Một tiếng gõ cửa chói tai tại cửa phòng hắn, theo sau là tiếng mở khoá, kéo Draco khỏi trạng thái ngẩn ngơ.

"Cậu!" Một cai ngục ra hiệu cho hắn đứng lên. "Đi theo tôi. Cậu có một cuộc gặp với luật sư biện hộ."

Draco thở dài đứng dậy, chán nản biết ơn vì dù là ai, cũng đã giúp hắn có cơ hội thoát ra khỏi phòng giam tù tùng khốn khổ một lát.

Vậy đây là bắt đầu.

Hắn đi theo bảo vệ tiến vào hành lang dài, tối tăm để gặp vị luật sư biện hộ.

Cùng lúc đó, Hermione theo sau một cai ngục cứng nhắc tiến xuống hành lang đá xám xịt của Azkaban. Dù lũ giám ngục không còn được canh giữ nơi này, không khí vẫn nặng trĩu sự tuyệt vọng.

Cảnh ngục mở cửa, để lộ ra căn phòng tù túng với một chiếc bàn, bên sườn là hai chiếc ghế đặt đối diện. Tại phía xa bên kia là một cánh cửa sổ lớn, thiết kế cho cảnh ngục có thể quan sát tình huống mà vẫn giữ được sự riêng tư bảo mật của cô và khách hàng. Phần còn lại của căn phòng để trống.

Trước khi đi vào, Hermione đưa đũa phép cho cảnh ngục để ếm bùa chỉ cho phép mình mới mới có thể dùng phép thuật. Đó là thói quen từ lâu, giúp cô được an toàn khỏi những tù nhân muốn chiếm đoạt đũa phép.

[Fic dịch] Defending the Dark || DramioneWhere stories live. Discover now