​Bác gái không để ý đến hắn, lại quay đầu châm chọc khiêu khích ba mẹ Tiêu: "Vậy thì áp lực của cô cậu lớn lắm đấy... Đừng trách chị không chịu nhắc nhở cô cậu, tiền nhà chị đều đổ vào công ty của Hạ Mạt cả rồi, trong tay cũng chả còn đồng nào."

Rốt cuộc mẹ Tiêu vẫn là nhịn không nổi, nhìn bà ta đáp: "Yên tâm đi, không vay tiền của anh chị đâu."

​"Vậy là tốt rồi. Lúc Tiêu Chiến mới vào đại học, cô cậu mượn chị những mười vạn, qua mấy năm rồi, chị cũng đâu có tính lãi với cô cậu. Người làm bác giống như chị đây cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi còn gì." Bác gái đảo mắt, nhìn thấy Tiêu Chiến vẫn luôn im lặng liền vỗ vai anh: "Con đó, đừng tiếp tục học nữa, đến công ty của em họ con làm công đi. Đương nhiên là không thể một phát ngồi vào ghế quản lý rồi, nhưng cứ cố gắng từng bước đi lên con nói có phải không? Nếu con thật sự muốn kết hôn, vậy phải càng cố gắng nhiều vào, con nhìn em họ con xem, sau khi được đào tạo từ học viện công thương ra, đã có thể một mình đảm đương mọi việc, không phải ai cũng được như vậy..."

Mẹ Tiêu nghe đến bực cả mình mà quay mặt sang chỗ khác, ba Tiêu lại ngắt lời chị gái: "Vâng, chị cứ để cho Chiến Chiến tự mình cân nhắc."

​Bác gái nhếch môi: "Rồi rồi rồi, con tự mình suy nghĩ đi."

​Tiêu Chiến lúng túng gật đầu, bỗng nhiên nghe thấy Vương Nhất Bác xen vào.

​"Không cần suy nghĩ, anh Chiến nhà mình cũng sẽ mở công ty."

​Tiêu Chiến quay đầu trừng mắt với hắn, nhỏ giọng trách cứ: "Em nói bậy gì đó?"

​Vương Nhất Bác mỉm cười, ghé vào bên tai Tiêu Chiến khẽ đáp: "Đâu có nói bậy, lúc về đăng ký cho anh một cái là được mà?"

​Tiêu Chiến nhìn hắn rồi lắc đầu, không biết nói gì cho phải.

​Bác gái kinh ngạc, chỉ nghĩ cô bé này còn nhỏ tuổi nên quá ngây thơ, dám ở đây mạnh miệng như vậy.

​"Hả... Thật sao, mở công ty không hề dễ, Tiêu Chiến có tiền không?"

​"Nhà bác đầu tư bao nhiêu?"

​Bác gái sững sờ. Cứ tưởng một câu vừa rồi cũng đủ để cho hắn ngậm miệng, không ngờ hắn còn hỏi vặn lại. Theo lý mà nói thì bà ta không nên so đo với một đứa trẻ, nhưng bà ta lại nuốt không trôi cục tức này, thế là hầm hè đáp lại: "Khoảng tầm hai ba trăm vạn đấy."

​"Vậy cũng đâu có nhiều." Vương Nhất Bác nghiêm túc nói.

​Bác gái nghe xong câu này, hơi thở còn nghẹn lại trong cổ, xuýt chút nữa là thổ huyết. Chẳng qua đây là lần đầu con trai tự lập nghiệp nên mới phải cẩn thận! Ai lại quăng hết cả gia sản của gia đình vào đấy! Con bé này thật không biết trời cao đất dày là gì! Không được, nhất định phải đè bẹp nhuệ khí của nó.

​"Vậy nhà cô cậu định chuẩn bị bao nhiêu tiền?"

​"Năm trăm vạn." Vương Nhất Bác tự mình định giá, trong lòng nghĩ lấy tiền trong tài khoản của mình.

​"Ờ." Bác gái nghe xong liền bật cười, cũng chả thèm nhiều lời với đối phương nữa, chẳng phải là đang khoác lác đấy à? Nhớ ra đồ ăn chuẩn bị trong bếp đều xong rồi, thế là mời khách khứa ngồi vào bàn cơm, có gì thì vừa ăn vừa nói.

Bên trong ​phòng khách rộng rãi bày sáu cái bàn tròn, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác ngồi cùng một bàn với mấy người trẻ tuổi.

Sau khi ngồi xuống, đều là mấy nam thanh niên đã đến tuổi lập gia đình, còn có mấy cô bé còn ít tuổi nữa, cũng không quá thân thiết với nhau, không khí có phần xấu hổ. Chỉ chốc lát sau, một nam thanh niên lùn lùn đi tới, chào hỏi bọn họ, trong lúc nói chuyện, Vương Nhất Bác mới biết thì ra đây chính là con trai bảo bối Hạ Mạt trong lời của bà nội kia.

​"Anh họ, đây là bạn gái của anh hả?" Hạ Mạt nhìn sang Vương Nhất Bác —— da dẻ trắng như tuyệt, đúng là một tiểu mỹ nhân, đôi mắt hí đột nhiên sáng rực lên, hèn mọn mỉm cười rồi đưa tay ra trước mặt hắn.

​"À... Ừ." Nhìn thấy em họ muốn bắt tay với Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến vội vàng nháy mắt với Vương Nhất Bác, hi vọng hắn phối hợp một chút.

​Vương Nhất Bác tiếp nhận ánh mắt của anh, cười nhạt một tiếng, bắt lấy tay người kia. Hạ Mạt nhìn thấy trong ánh mắt của hắn lộ ra mấy phần ranh mãnh, trước khi buông tay, ngón tay cái còn lỗ mãng âm thầm vuốt ve trên mu bàn tay của Vương Nhất Bác.

​Thật là bỉ ổi.

​Vương Nhất Bác không có biểu hiện gì mà nhìn gã, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, người nhà này đều là rác rưởi.

———————————————-

Jin: Nhớ không nhầm thì ở bên Trung, anh chị em họ người ta không phân theo vai vế mà phân theo tuổi tác á, như ba Tiêu là em trai của bác gái nhưng anh Chiến lại lớn tuổi hơn Hạ Mạt thì anh Chiến vẫn là anh của thằng chả, chứ không giống như bên mình, dù đẻ trước nhưng nếu ba mẹ mình là em thì vai của mình vẫn nhỏ hơn 😂

[Edit|Bác Chiến] Cô Em Này Có Chút Mãnh Liệt Where stories live. Discover now