C7: Ta thật là có tiền

3.7K 211 1
                                    


Nam Bảo Y cảm ơn Tiêu Dịch, hứng thú bừng bừng trở về Cẩm Y các.

Nàng lấy tiền từ trong bảo rương ra, tổng cộng hai ngàn năm trăn hai lượng bạc, bao quát hồng bao các trưởng bối thưởng thường ngày, còn có tiền mừng tuổi hàng năm nàng tích luỹ .

Hai ngàn năm trăm lượng cũng không phải số lượng nhỏ, đừng nói muốn mua xuống một cái đào kép, nếu như muốn mua cả một gánh kép cũng đủ.

" Ta thật có tiền a...."

Trải qua kiếp trước áo rách quần manh, bụng ăn không đủ no, Nam Bảo Y ôm đống ngân phiếu rất vui vẻ, vội vàng gọi Hạ Diệp giúp nàng đi chuẩn bị xe ngựa xuất phủ.

Hà Diệp bó tay toàn tập," Tiểu tổ tông của ta ơi, vết thương của ngài mới vừa tốt lên, lúc này lại muốn xuất phủ làm gì? Ngài đừng đi tự giày vò bản thân , vạn nhất ngài sảy ra chuyện, nô tỳ biết ăn nói thế nào với lão phu nhân cùng tam lão gia đây?"

Nam Bảo Y đem ngân phiếu cho vào túi tiền nhỏ, có linh viện cớ:"Tổ mẫu một mình trong viện quá quạnh quẽ, nàng thích nghe hí kịch, ta đi đoàn kịch mua cho nàng hai cái đào kép về nuôi trong phủ, lúc muốn nghe tuỳ thời đều có thể nghe, thật tốt nha. Ta một mảnh hiếu tâm, tổ mẫu sẽ không trách cứ ta tự tiện xuất phủ."

Hà Diệp không lay chuyển được nàng, đành phải giúp nàng đi chuẩn bị xe ngựa.

Sau nửa canh giờ, xe ngựa của Nam Bảo Y đã vững vàng dừng sát ở bên đường.

Nàng vịn tay Hà Diệp bước xuống xe, quay đầu nhìn lại. Nơi này là nhà hát lớn nhất ở Cẩm Quan thành, trên tấm biển đề ba chữ lớn "Ngọc Lâu Xuân" , mười phần phú quý phong nhã.
Nàng hướng quản sự nhà hát nói rõ ý đồ đến, quản sự dò xét nàng vài lần, cười nói:" Không biết cô nương muốn mua đào kép bao nhiêu tuổi? Vừa vặn lão bản đang đào tạo mấy tiểu hoa đán, đều là tiểu cô nương mười hai mười ba tuổi, bộ dáng đều rất xinh đẹp..."

Nam Bảo Y đem một nén bạc đưa cho hắn," Ta muốn mua đào kép là loại rất có lai lịch, ngươi không làm chủ được, ta muốn cùng lão bản của các ngươi đàm luận."

Quản sự cười dò xét nàng, tiểu cô nương trước mặt nhỏ tuổi kiều nộn, ước chừng là chưa từng trải sự đời, ỷ vào trong nhà có chút bạc, chạy đến nhà hát hồ đồ.

Hắn nói:" Lão bản của chúng ta rất bận rộn, chỉ sợ không có thời gian bồi cô nương. Trên dưới nhà hát này ta cũng có thể làm chủ, cho dù cô nương muốn mua người hát chính ở nhà hát chúng ta, ta cũng có thể làm chủ được."

" Người hát chính thì không cần....Ta muốn mua đào kép tên gọi Liễu Tiểu Mộng, quản sự làm chủ được sao?"

Hắn bất khả tư nghị nhìn chăm chú về phía Nam Bảo Y, tiểu cô nương kiều kiều khí khí, giọng điệu lại âm trầm lương bạc không phù hợp tuổi tác.

Hắn cà lăm mà nói:" Ngươi, ngươi thế nào lại biết Liễu Tiểu Mộng?"

Nam Bảo Y mỉm cười," Dẫn ta đi gặp lão bản của các ngươi."

Quản sự đành dẫn nàng bước vào nhã toạ Ngọc Lâu Xuân.

Mùi rượi ngập tràn, một vị thiếu nữ mười bảy tuổi tám tuổi lộ ra nửa vai, tay ôm bình rượi lười biếng tựa trên ghế quý phi, nhấc mí mắt nhìn nàng một cái, cười khẽ" Ngươi muốn mua Liễu Tiểu Mộng?"

Tiểu Kiều Của Quyền Thần『1』Where stories live. Discover now