Chương 102: Anh trai của vị hôn phu (2)

Bắt đầu từ đầu
                                    

Hoa Y thấy hắn liếc mắt nhìn cô, cởi ra áo ngoài, đưa cho người máy, sau đó ngồi xuống đối diện, tư thái áp bức ngạo nghễ, toả ra mùi pheromone cực nồng chỉ thuộc về riêng alpha hỏi: "Cô đến đây có chuyện?"

Hoa Y nâng mắt nhìn hắn, đánh giá đôi chút, thực chất giới tính gọi là Alpha này cũng có chút khác biệt, so với nam giới, Alpha khi nhìn vào đã tràn ngập hormone nam tính, cùng với thân hình cao lớn, có sức bật, và đặc biệt là tỏa ra sức áp chế vô cùng mạnh mẽ đối với Omega.

Nhưng mà nhìn cái tư thái ngạo nghễ không để ai vào mắt kia Hoa Y tự nhiên không ngăn nổi nụ cười.

Hoa Y khoé miệng khẽ nhếch cũng không nhìn hắn chăm chú nghịch ngợm cái đầu xoay 360 độ của người máy: "Không có gì, ta chỉ muốn đến thăm hôn phu của mình thôi, có gì không thỏa đáng sao?"

Abraham ánh mắt lúc này mới tập trung nhìn cô, cảm thấy vương nữ này hôm nay có gì đó khác mọi ngày, mọi khi cô gặp hắn không phải dùng ánh mắt ngưỡng mộ, si mê thì cũng là tư thái thuần phục, sao hắn lại cảm thấy thái độ của cô có chút ngang ngạnh, chống đối?

Mặc dù hắn không thực sự thích hôn sự này, nhưng suy cho cùng chỉ cần là Omega đều được, một cái công cụ duy trì nòi giồn thôi, hắn cũng không quá đòi hỏi gì ở cô, căn bản là nếu cô chịu ngoan ngoãn phục tùng hắn là được.

"Nếu vậy, cô cứ tự nhiên, tôi còn có việc phải làm, đi trước", có chút không vui, nói xong Abraham đứng lên, ý định đi khỏi.

Hoa Y lại nhanh chân hơn, chặn đường hắn: "Ấy, Abraham, anh có phải sinh khí rồi không, ta căn bản đến đây làm khách, anh lại là chủ, anh phải nhiệt tình tiếp đãi ta chứ lại, không biết phụ hoàng nhìn thấy cảnh này sẽ đau buồn ra sao"

Abraham nhíu mày bây giờ thực sự chắc chắn lời nói của cô rất khó nghe, còn giống như nhắm vào hắn công kích, muốn lấy hoàng thất ra uy hiếp hắn? Một chiêu trò gây chú ý mới sao?

Tâm trầm xuống, sắc mặt hắn đanh lại: "Tôi còn có công chuyện phải làm, kể cả cô có là vương nữ, bệ hạ cũng sẽ không tham dự vào chuyện quân ngũ đâu"

Hoa Y nhìn bóng dáng hắn khuất dạng, nhàm chán thu hồi tầm mắt, một cuộc nói chuyện sơ qua, cô đại khái đã phác họa được tính cách của hắn: Cứng nhắc, kiêu ngạo, mạnh mẽ, cái kiểu cả thế giới xoay xung quanh mình, duy ngã độc tôn người.

Chẳng có gì ngạc nhiên, y như trong dự liệu, hoang toàn phù hợp với tính cách của một Alpha điển hình, áp bức và cường quyền.

Chủ nhân đã rời đi, Hoa Y lại không có ý định trở về sớm, cô chắp tay sau người, thư thái nhàn tản dạo bước xung quanh đánh giá kiến trúc của căn nhà.

Xung quanh đều vắng lặng, chỉ có tiếng người máy di chuyển, cả căn biệt thự không một bóng người.

Hoa Y tự do dạo mát, càng đi càng thấy không đúng cô đi hết 3 hành lang, tổng cộng 7 ngã rẽ và hiện tại đang dần bị lạc mất phương hướng.

Hoa Y thở dài, bóp trán, cô là đã đánh giá thấp thiết kế cổ xưa của căn nhà, trận trong trận, giống như mê cung nhìn như bình thường nhưng lại ẩn giấu huyền cơ.

Hiển nhiên Phoenix là một đại gia tộc, từ nhiều đời nay, bí mật của các gia tộc lớn cũng nhiều vô số kể, cho nên việc bày trận huyền cơ trong nhà cũng là điều dễ hiểu.

Lúc Ho Y đang rối loạn mò mẫm đường đi, chợt có một vật nhỏ đâm vào chân cô, cô phản ứng lại, cúi xuống, bên chân là một con rắn nhỏ, toàn thân màu trắng như bạch ngọc phát sáng, lớp vẩy rắn điểm xuyết cân đối trên lưng tinh xảo đẹp mắt, nhìn đã thấy không phải một vật tầm thường.

Nó thấy cô chú ý đến mình liền ngẩng cái đầu nhỏ lên, mắt nhìn cô hơi nhắm lại cọ cọ vào cổ chân cô.

Hoa Y nhìn nó, chú ý đến đôi mắt của nó, mang theo sắc xanh thẫm rất đỗi quen thuộc, nhưng nhìn kĩ sâu vào trong đó lại không có bất cứ thần sắc gì.

Hoa Y vươn tay, rắn nhỏ hiểu ý nhanh nhẹn quấn lên cổ tay cô, cái đầu nhỏ không ngừng cọ lấy cọ để.

Khi rắn nhỏ quấn lên tay cô liền chắc chắn suy nghĩ trong lòng, nó không phải vật sống, có lẽ là người máy, nhưng để tạo ra được một vật nhỏ tinh tế đến nhường này khiến Hoa Y liền rất hiếu kì về chủ nhân của nó.

Rắn nhỏ cảm thấy cọ đủ rồi liền ngẩng cái đầu lên cái lưỡi mảnh dẻ đưa ra thụt vào đầu nhìn cô rồi nghiêng về một phía.

Hoa Y suy nghĩ đôi chút, bước chân đi theo hướng nó chỉ dẫn, chẳng bấy lâu đã tìm được đường ra, đúng như cô nghĩ, nó đến đây là được giao nhiệm vụ chỉ đường cho cô.

Hoa Y nở nụ cười, ánh mắt đảo qua xung quanh, muốn tìm kiếm chủ nhân của nó nhưng thầm nghĩ nếu đã phái nó đến hẳn người đó đang ở một nơi khá xa quan sát cô rồi.

Thu lại tầm mắt, cô cúi đầu nhìn rắn nhỏ đưa tay xoa xoa cái đầu trơn nhẵn của nó: "Chủ nhân của ngươi thực có lòng, cảm tạ người đó giúp ta nhé!"

Nói xong Hoa Y đặt rắn nhỏ xuống đất, xoay người bước đi còn không quên nở nụ cười chào tạm biệt nó.

Rắn nhỏ trườn trên nền đất, cái đầu ngơ ngác nhìn thân ảnh cô khuất dạng, thật lâu sau nó mới quay đầu, bò trườn trở về con đường cũ, khi đến một căn phòng có cánh cửa đen nó chui qua lỗ nhỏ dưới cửa tiến vào, một đường bò trườn quấn lên cánh tay người đàn ông đang ngồi trên ghế.

[XUYÊN NHANH] Thế nào là nhân vật phản diện? (QUYỂN 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ