Chapter 8

68 8 4
                                    

Park Jisung thay quần áo xong đi xuống, Baek Jiheon đang ngồi trước bàn ăn sáng, đối diện bày biện bát đũa của Park Jisung.

Baek Jisung nghe thấy tiếng bước chân của Park Jisung, đầu cũng không dám ngẩng lên, mặt nóng đến mức như lửa đốt.

Cô liều mạng cúi đầu, hận không thể đem mình ẩn giấu đi.

Nhưng mà trong đầu óc tất cả đều là hình ảnh Phó Tranh cả người trần trụi - -

Cái người cuồng để trần này! Sao lại không khóa cửa không khóa cửa không khóa cửa chứ? ! !

Baek Jisung đang sụp đổ, Park Jisung đã đi tới, kéo ghế ra, ngồi xuống.

Nhìn kỹ thì, mặt hắn cũng có chút đỏ, qua cả buổi, mới đột nhiên ngẩng đầu lên nói, "Cậu - - "

"Tôi cái gì cũng không nhìn thấy! !"

Park Jisung: "... ? ? ?"

Baek Jiheon sợ hắn không tin, toàn thân đều căng thẳng, giơ tay lên thề, "Tôi nói thật, cái gì cũng không nhìn thấy!"

Đôi mắt Park Jisung híp lại, ánh mắt phức tạp nhìn cô, "Thật à, cái gì cũng không nhìn thấy?"

"Đúng!"

"..."

F*ck!

Thật sự là mẹ nó, huynh đệ lớn như vậy thế mà cái gì cô ấy cũng không nhìn thấy? ?

Ý gì đây? !
...
Một bữa ăn sáng, ăn đến mức gần như là lúng túng.

Baek Jiheon thuần thục ăn xong, ném đũa liền chạy lên lầu.

Trong miệng Park Jisung còn ngậm bánh bao, thấy Baek Jiheon chạy đi, vội vàng nuốt xuống, quay đầu lại gọi: "Này, cậu chạy cái gì? Ai rửa chén đây! !"

"Tôi làm cơm, cậu rửa chén!"

F*ck! Baek Jiheon cậu lại dám sai sử tôi! Cậu biết tôi là ai không? Cậu lại dám sai sử thiếu gia đây! Cậu không muốn sống à!"

Sau bữa sáng.

Baek Jiheon ở trên lầu học bài.

Park Jisung ở dưới lầu xem đá bóng, thanh âm rất lớn, ầm ĩ đến mức Baek Jiheon học không được.

Cô vừa thất thần, trong đầu lại xuất hiện dáng vẻ Park Jisung không mặc quần áo.

Dáng người hắn thật tốt, vai rộng eo thon chân dài...

Nghĩ đến chân, Baek Jiheon mãnh liệt vỗ trán một cái - -

Trúng tà rồi!

Trong lòng cô mặc niệm vài lần thanh tâm chú, mới lại tiếp tục bắt đầu học tập.

Học học, đến về sau, bụng càng ngày càng đau.

Hôm nay là ngày thứ hai chu kỳ, so với ngày hôm qua đau hơn nhiều.

Vốn dĩ Baek Jiheon định chống chịu một lúc, về sau thật sự là vô cùng đau đớn, cô không thể không để bút xuống, bò về trên giường nghỉ ngơi.

Lúc mười một giờ hơn, điện thoại Park Jisung vang lên, hắn vừa xem bóng, vừa ấn handsfree, tiếng Jong Chenle từ đầu kia truyền đến, "Đại ca, đi ra ăn cơm đi, chỗ cũ chờ cậu."

A little love ( Jisung - Jiheon )Where stories live. Discover now