Chương 14

15.4K 374 2
                                    

Trong lòng Ngụy Mẫn biết trước mắt không phải là thời điểm thích hợp để làm khó nàng ta, cho nên nàng cao ngạo gật đầu ra hiệu Cố Minh Nguyệt có thể đứng dậy. Nàng đang nhẫn nhịn, vì vậy ánh mắt cũng không dừng lại quá nhiều trên người thị thiếp, mà chuyển sang nhìn Mộ Cẩn Du đẹp đến sặc sỡ loá mắt kia, nàng si ngốc quan sát khuôn mặt hắn. Khi nhìn đến tóc mai hơi loạn của hắn, trong lòng liền bị nhéo đau đớn, thế này hiển nhiên là do vừa mới hoan ái xong nên không được gọn gàng.

Nàng giả vờ lơ đãng đi tới bên người Cố Minh Nguyệt, hít một hơi, trên mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, "Đây... Không phải mùi vị của ngọc lộ trướng trung hương sao?" Tiếp đó ánh mắt chứa đầy vẻ lo âu quay sang nhìn Mộ Cẩn Du mở miệng: "Mộ công tử, vừa mới phải chăng..." trên mặt lộ rõ vẻ đồng tình.

Hiển nhiên Mộ Cẩn Du không nghĩ tới Ngụy Mẫn biết được bí dược này, nhưng nàng ấy xuất thân là hoàng thất Tây Lương cho nên dù có biết nó cũng không có gì là kỳ quái, lại nói tiếp mê dược này là được truyền tới từ Tây Lương .

Bởi vì mùi hương là truyền ra từ trên người Cố Minh Nguyệt, cho nên Ngụy Mẫn cho rằng Cố Minh Nguyệt là đồng lõa của người bỏ thuốc. Còn nữa người trong kinh thành đều nói rằng mỹ nhân mà Quốc Công phu nhân tặng qua rất được Mộ Cẩn Du yêu thích, cho nên lần này nhất định là nàng ta cố ý quyến rũ Mộ Cẩn Du , cố tình làm cho người ta nhìn thấy. Vì vậy thật tâm thật ý nói: "Mộ công tử, ta biết khó xử của chàng, chắc hẳn tâm ý của ta chàng cũng nhất thanh nhị sở, nếu lần này chàng muốn trừng trị người hạ dược, ta nhất định có thể..." Lời còn chưa nói hết, liền bị nam tử trước mặt cắt đứt.

"Ý tốt của Công chúa điện hạ Mộ mỗ xin nhận, chỉ là đây là việc trong nhà của tại hạ, ta tự có cách xử lí, mong điện hạ thứ lỗi." Mộ Cẩn Du thầm hiểu trong lòng là công chúa hiểu lầm, nhưng ánh mắt quan sát Cố Minh Nguyệt của nàng ta làm cho lòng hắn hoảng sợ, ánh mắt kia giống như đao thép muốn róc xương người khác, nếu nó là thực thì tiểu mỹ nhân của hắn đã bị thiên đao vạn quả giết chết rồi.

Cố Minh Nguyệt nghe vậy liền biết là công chúa dường như đã hiểu lầm, chẳng qua nàng cũng không có lý do gì mà đi giải thích cho tình địch nghe. Để cho nàng ta tiếp tục hiểu lầm cũng tốt, nếu người trong lòng bị đối xử bất công sau đó lại đi che chở cho kẻ bị hiềm nghi là đồng lõa, mà kẻ có lòng dạ hung ác này còn được người mình thương cưng chiều mang theo bên cạnh, nghĩ xem có nữ nhân nào mà không ôm hận.

Cố Minh Nguyệt chính là muốn làm cho nàng ta căm hận, khiến cho nàng ta đố kị, như vậy nàng ta mới oán niệm, mất chừng mực, nói ra hoặc làm ra vài chuyện chỉ có những người khi đầu óc không tỉnh táo mới nói những lời khó nghe, hay làm những chuyện hồ đồ thôi.

Ngụy Mẫn không nghĩ tới lòng tốt của mình lại bị nam nhân cự tuyệt, trong lòng nàng khó chịu, càng nhìn Cố Minh Nguyệt càng thấy không vừa mắt. Nàng không rõ vì sao người thương của mình lại muốn bao che tiện nhân này, công chúa chỉ thấy được nửa đoạn sau của câu chuyện thì làm sao có thể đoán được thật ra người ban đầu có thể phải phô diễn cảnh này trước mặt mọi người lại chính là cháu gái ruột của Quốc Công phu nhân. Đối với nữ nhi mà nói danh tiếng là thứ quan trọng nhất, Mộ Cẩn Du không tiện giải thích, chỉ vì như thế ắt sẽ dính dáng tới Liễu Y Y vô tội. Hắn biết biểu muội không có liên hệ máu mủ này là người tốt, làm việc tự nhiên sẽ cố kỵ. Mà Cố Minh Nguyệt lại là nữ nhân chính đáng đường hoàng của Mộ Cẩn Du, lần này thực sự đã giúp mình, vì vậy khi nàng bị người khác nghi ngờ trong lòng Mộ Cẩn Du liền thấy khó chịu, làm sao có thể không nói giúp nàng.

Mị Nhục Sinh Hương Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ