Chap 1

1.6K 82 12
                                    

Ai mà nghĩ phố xá sầm uất lại có một cái ngõ nhỏ như thế, nằm kẹp giữa hai cái tiểu khu trong huyện thành cũ kĩ này, cái ngõ chẳng dài, đường là đường một chiều, vỉa hè chỉ đủ cho hai người cùng đi, từ đầu ngõ tới cuối ngõ toàn ánh đèn hồng hồng tím tím chói mắt.

Vương Nhất Bác kéo một cái vali cao bằng nửa người, đứng trước con ngõ do dự.

Cái vận may khỉ gió giúp hắn thi đỗ vớt vào trường trung học trọng điểm của huyện, phải trọ gần trường, cha mẹ không có cách nào đi theo chăm sóc, bèn gửi nhờ dì họ đang ở huyện thành buôn bán, nhờ dì ấy rảnh rỗi thì trông chừng hắn. Trong túi trên người Vương Nhất Bác có mấy nghìn tệ tiền mặt, trước khi đi mẹ hắn dặn đi dặn lại phải giao cho dì, để dì đúng hạn phát sinh hoạt phí cho hắn.

Hắn dựa theo địa chỉ dì đưa tìm tới đây, nhưng lại không biết có nên tự mình đi vào ngõ nhỏ này hay không.

Ven đường có hai cô gái trẻ trang điểm rất đậm, nhìn thấy Vương Nhất Bác lúng túng đứng ở trước ngõ, liền đi đến gần. Vương Nhất Bác bị mùi nước hoa rẻ tiền nồng đậm cùng bộ ngực silicon của hai nàng tấn công, sợ đến mức liên tục lùi ra sau, liền đụng phải một tấm bảng nghiêng nghiêng lệch lệch. Ngẩng đầu lên liền vừa vặn nhìn thấy, chữ trắng nền xanh ghi "Ngõ Trường An", đúng là nơi hắn cần đến.

Một trong hai nàng tiến đến kéo hắn cười cười, "Nhóc đẹp trai, tới đây sao, chị chơi với cậu nha, không vui không lấy tiền."

Vương Nhất Bác liều mạng lắc đầu, khẩn trương túm chặt lưng quần. Cái quần thể dục này quá rộng, đã cũ từ lâu lắm rồi, hắn hối hận hôm nay không đeo thắt lưng. Cô gái còn lại mập hơn, từ phía sau quan sát, đột nhiên ngăn lại nói, "E rằng vẫn chỉ là một thằng nhóc."

"Vẫn là xử nam hả? Cũng không sao, chị đây giúp cậu nếm mùi đời." Nói xong nàng vỗ nhẹ lên mông Vương Nhất Bác một cái, Vương Nhất Bác xấu hổ đến mặt đỏ bừng, trốn cũng trốn không thoát.

Vẫn là nàng béo kia buông một tiếng thở dài đánh sượt, kéo Vương Nhất Bác ra nói, "Này nhóc, chị thấy cậu không giống như đến đây tìm vui, mau về nhà đi."

Vương Nhất Bác biết nàng có thiện ý, liền mau chóng đưa cho nàng xem địa chỉ trên di động, lắp bắp nói, "Chị gái... em tới đây tìm người. Chị có biết người tên Hoàng Lệ Hồng không?"

Hai nàng lập tức đổi sắc mặt, liếc nhìn nhau, lông mày màu rượu nhíu lại. Nàng béo châm một điếu thuốc, hỏi, "Cậu tìm Hoàng Lệ Hồng làm gì?"

"Bà ấy là dì của em..."

Hỏi đúng người rồi, nàng béo lông mày giãn ra. Nàng béo để nàng kia ở lại tiếp tục câu khách, tự mình dẫn đường, chiếc váy bó sát khiến cặp mông tròn ngúng nguẩy của nàng càng hiện rõ. Nàng đưa Vương Nhất Bác đi sâu vào bên trong ngõ nhỏ, có lẽ là trùng hợp, toàn bộ con ngõ đều phủ màu tối tăm, đèn đường đã hỏng mấy cái, một vài cái vang lên tiếng lèo xèo, kéo dài hơi tàn trước khi tắt ngúm.

Ngõ Trường An nhìn qua giống như một cái ngõ chết, cuối đường có mấy cái xe rác lớn cùng vô số thùng các tông bỏ đi. Hai người đi tới tiệm uốn tóc nằm ở góc sâu nhất, trước cửa treo mấy cái bảng hiệu led cũ kĩ màu đỏ đỏ xanh xanh, tốc độ chạy thật chậm. Nàng béo vén tấm mành lên, vẫy gọi Vương Nhất Bác, "Nhóc, bên này."

[BÁC QUÂN NHẤT TIÊU] HẠ TRỤYWhere stories live. Discover now