Chương 02: Đối mặt

289 20 0
                                    

Anette mơ màng tỉnh dậy với thân thể chằng chịt những vết thương.

"Đau..." Nàng nhíu mày, tay nhỏ gắt gao ôm lấy bụng.

Những trận đòn roi đã trở nên quá quen thuộc đối với Anette, đến nỗi trong mơ nàng cũng mơ thấy từng phát roi vọt mà anh Cedric vô tình quất xuống.

Nó giống như gông xiềng, trói buộc lại linh hồn nàng, giam cầm thân xác nàng.

Nàng sợ Cedric hơn bất cứ điều gì khác, sợ ánh mắt nguy hiểm như loài mãnh thú của anh ta, sợ cách anh ta đối xử với nàng.

Anette ôm đầu thu mình về một góc tường, cầu vai nhỏ mảnh khảnh không ngừng run rẩy.

Ánh trăng men theo trấn song lọt vào trong hầm ngục tăm tối, Anette ngước đôi mắt xanh biếc đẫm nước lên nhìn, luồng gió quyét tới làm cho lệ trên má nàng nhiễm lạnh.

Anette không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu mình bị tống xuống đây, hầm ngục cung điện đen như đáy biển đêm đông, lạnh lẽo và không một thanh âm dư thừa.

Đối với một cô công chúa mới chỉ 17 tuổi thì điều này quá sức chịu đựng.

Nhưng nàng là Anette Blanche đến từ vùng đất nghèo nàn lạc hậu thuộc lãnh địa phương bắc. Từ nhỏ tới lớn, những thứ nàng phải trải qua còn đau đớn hơn gấp nhiều lần bây giờ.

Anette cắn cánh môi mỏng, nàng muốn tiếp tục sống sót ở nơi này thì bắt buộc nàng phải lấy lòng anh Cedric.

Nhưng nàng phải bắt đầu lấy lòng từ đâu? Phải làm như thế nào? Nàng hoàn toàn không biết...

"Thưa Công Chúa, Bệ Hạ cho gọi người trở về Dinh Beliluc." Cận vệ Autumn mở cánh cổng hầm ngục, thưa với nàng.

Anette lần nữa thức giấc, nàng khó nhọc mở mắt, rất nhanh liền nheo lại bởi vì luồng ánh sáng bên ngoài chiếu tới.

Nàng chật vật đứng dậy, loạng choạng tiến về phía tên lính canh, mấy bậc thềm khiến nàng nhiều lần vấp ngã, vết thương ở đầu gối đang dần hồi phục vì chịu tác động mà ứa máu.

Nàng đoán được bộ dạng nàng bây giờ của mình thảm hại nhường nào.

Chiếc váy màu tím nàng thích nhất cũng hỏng, rách nhiều chỗ, cho thấy lực đánh của Cedric rất lớn.

Orla bỗng chùn bước, dè dặt nhìn Autumn "Anh trai ta... thế nào?"

Nàng nghĩ nàng nên thăm dò qua một chút tâm trạng của Cedric hiện tại có tốt đẹp hay không.

Autumn khoá cổng hầm ngục, chậm rãi trả lời.

"Ngài ấy ổn, thưa công chúa."

"Anh trai sẽ không còn giận ta nữa chứ?"

"Thần đoán là có đấy, thưa công chúa." Autumn thở dài "Được rồi, bây giờ người hãy cùng thần trở về Dinh Beliluc."

Anette định nói thêm điều gì đó, nàng ngập ngừng rồi lại thôi.

Cung điện Athenstan vô cùng tráng lệ xa hoa, được xây dựng nên bởi các kiến trúc sư tài giỏi bậc nhất lục địa.

NÀNG CÔNG CHÚA ANETTE Q1Where stories live. Discover now