Chapter 13: Hoán đổi thể xác???

57 10 4
                                    

( Chap này có spoil phần truyện về nhân vật này, nhưng cốt truyện chính vẫn tiếp tục ).

Thế là qua một đêm, Miku nhận ra mình đã quên mất thổ lộ tình yêu của mình với Kaito. Cô vừa bực vừa tiếc, chỉ còn năm ngày nữa thôi, liệu cô có thổ lộ kịp?

Sáng nay... trên đường đến trường...

-Wow, Kaito-kun có vẻ khỏe rồi đó nha! Anh cứ vương vai hùng hổ như thế sao? - Miku cười

-Ừa, tôi khỏe vầy chắc là nhờ cô cả đấy! - Kaito cười tươi

Cậu nói với một giọng vui vẻ, tuy chỉ nở một nụ cười nhẹ thôi, nhưng cũng đủ để làm Miku túng cả lên. Cô đỏ mặt:

-Oái, em chỉ giúp Kaito-kun chút xíu thôi, chứ đâu phải tất cả đâu ạ!

Miku xấu hổ quá, cô cảm thấy trong người thóp thỏm. Bỗng cô có cảm giác ai đó đặt tay lên vai, ý rằng nên tự tin lên, cô cố nở nụ cười với Kaito. Bàn tay đó chính là của linh hồn tóc xanh lá này.

Hai cô cậu tiếp tục cười đùa, còn bà đó thì vui vui mà bay cùng hai linh hồn kia, bay theo Miku...

...

Tại trường...

-Xin thông báo với cả lớp rằng, ngày mai chúng ta sẽ có một buổi cắm trại và tham quan ở Okyo, các em nên chuẩn bị ở nhà trước đẻ có một trải nghiệm thật thú vị nhé - Thầy hiệu trưởng nói qua loa

Bọn học sinh lớp 11C nhốn nháo cả lên, có vẻ thích thú. Miku ngạc nhiên, hỏi Kaito:

-Eh, mùa này là mùa đông mà cũng có hoa anh đào à?

-Đúng rồi đó, hoa anh đào nở quanh năm mà, chỉ có điều tàn sớm thôi! - Kaito cười

Rin bỗng cười nói chen vào:

-Thế ngày mai cả hội chúng ta nên đến ngắm cây thần tổ kia, thế mới là điều nên làm khi đến Okyo!

-Nhưng Okyo là ở đâu thế? - Miku hỏi

-Là một thị trấn nhỏ ở bên cạnh Kyoto, đó chính là xứ sở hoa anh đào đó! - Len cười

Luka và Meiko đều cười nói luôn:

-Ở đó là nơi mà các bậc anh hùng đều dựng nghiệp ở đó, một tinh thần hoa anh đào! Hoa anh đào đẹp anh hùng, chí khí anh hùng, thứ gì cũng anh hùng đó!

Miku nghe vậy thì cười khì:

-Thế sao, em chính là anh hùng thời nay đó, mọi người biết sao không?

-Sao? - Cả bọn hỏi

-Là vì không một tên dâm dê nào có thể đụng được vào bạn của em! Đúng không nào, Rin?

-Này, đừng có nói như thế chứ, khổ tui lắm! - Rin đỏ mặt lên

Cả bọn cười hihi. ( Au đây cũng chả có khiếu hài hước, nhạt lắm! ). Đằng sau cả bọn, đó là ba linh hồn. Tomoe cười mà nới với bà võ sĩ:

-Này, là Okyo đó! Thiên đường một thời của nhà Yukihime chúng ta! Bà nhớ nơi đó nhứt đó!

-Đúng rồi, những chiến công nổi danh của nhà ta đều vang dội tại vùng đất chôn rau cắt rốn đó, làm sao mà tôi không nhớ được! - Bà ta cười

[Vocaloids] - Snow Fairy Story 2: Hành trình đến tình yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ