Chương 84 + 85

2.5K 311 31
                                    

Editor: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Chương 84: Chị gái cố chấp lòng dạ hiểm độc [3]

Bước chân Niệm Mị chậm rãi đến gần Trương Chiếu Thiên đang hôn mê kia.

Chìa khóa trong tay bị cô cầm lên.

Một bàn tay chụp lấy quần của Trương Chiếu Thiên, xé mạnh ra. Chiếc quần mấy vạn cứ như vậy bị xé rách.

--

Khi Trương Chiếu Thiên tỉnh lại thì cũng đã là ngày hôm sau.
Lúc mới tỉnh lại hắn liền cảm giác được đau đớn truyền đến từ sau mông mình.

Nó tựa như bị châm liên tục đâm qua vậy, đau đến mức làm hắn động cũng không dám động một chút nào.

Trên mặt tường thuần trắng bị vẩy đầy máu tươi, mà mông Trương Chiếu Thiên cũng đã huyết nhục mơ hồ. Chiếc chìa khóa dính đầy máu nằm trên khăn trải giường màu trắng, có chút chói mắt.

Ký ức ngày hôm qua bỗng hiện về, hình ảnh bỗng dừng lại trên khuôn mặt quen thuộc kia.

"Mẹ kiếp, Ngũ Diệp Sương, Ngũ Lộ tốt nhất đừng để tao bắt được chúng mày!"

Tay Trương Chiếu Thiên nắm chặt lấy khăn trải giường dưới thân, chậm rãi chống người đứng dậy.

Cố chấp trong mắt hắn càng tăng lên.

Nhìn thoáng qua xích sắt đứt gãy trên đầu giường, hắn bèn móc di động ra.

"Ngu xuẩn, cô đã bán cái thứ rác rưởi gì cho tôi thế hả? Không phải nói chém cũng chém không được à? Còn chưa có chém đâu! Thế đéo nào lại bị đứt rồi hả!"

Không nói lời nào còn tốt, nhưng vừa mở miệng nói xong liền đụng tới miệng vết thương trên mặt, làm sắc mặt Trương Chiếu Thiên có chút tối tăm lại.

"Trương thiếu, anh có phải là đã nhầm lẫn điều gì rồi không? Thứ mà chúng tôi đã bán cho anh chính là huyền thiết ngàn năm. Cho dù có dùng lửa đốt đi chăng nữa thì cũng phải mất đến mấy tháng mới có thể đốt cháy, sao có thể lại tự nhiên đứt được chứ!"

Đầu bên kia của điện thoại truyền đến âm thanh của phụ nữ, giọng nói của người kia rất êm tai, chỉ là có hơi có chút lạnh lẽo.

"Mị Nhược Tâm, là do tôi tin tưởng cô cho nên mới bỏ ra mấy ngàn vạn để mua mấy cái xích sắt này. Bây giờ xích đứt thì cô phải chịu, bằng không thì tôi không ngại giúp mấy người tuyên truyền danh khí đâu."

Trương Chiếu Thiên nhịn xuống tức giận trong lòng, nhàn nhạt nói một câu.

"Tùy anh thôi!"

Người phụ nữ bên kia không quan tâm trả lại một câu, sau đó liền tắt máy.

Nghe thấy trong điện thoại chỉ còn truyền lại từng âm "tít tít" đều đều, Trương Chiếu Thiên phỉ nhổ, ném điện thoại tới trên tường, quăng ngã thành phấn toái tính gãy xương.

[Edited][Quyển 1][Xuyên nhanh]Tra nữ tiến công - Ngữ Nhiên ÁWhere stories live. Discover now