-Đại tiểu thư ...

"Cái quỷ gì thế này? "

Lại bị lôi kéo 1 đường lên lầu , đi thẳng vào căn phòng lớn chỉ thấy cơ thể mình lượn 1 vòng cung hoàn hảo ngả nghiêng trên ghế sofa nhung êm ái .

- Cái quỷ gì vậy? Vị này cô điên àh?

Du Lợi tức giận , thật sự tức giận trừng mắt lớn muốn bật dậy đánh người lại thấy hành động 2 tay mảnh mai lại mạnh mẽ chống lên vai mình ngẩn mặt nhìn mới thấy rõ gương mặt đối phương . Đầu óc lần thứ 2 úng nước chỉ âm thầm thốt lên trong lòng 1 từ "đẹp" , đứng hình bất động tại chỗ .

Tú Nghiên nhìn gương mặt đang phát ngốc kinh ngạc nhìn nàng , lửa giận trong lòng phút chốc nhìn gương mặt Du Lợi ko hiểu ra sao của cô lại khiến  mũi nàng cay cay mắt dâng lên hơi nước . 18 năm trôi qua , tìm kiếm thật lâu , chờ đợi thật lâu cuối cùng cùng tìm được người này nhưng đối phương lại như ko nhận ra nàng . Nàng khổ sở , tự mình tương tư người này bao nhiêu năm qua , mỗi ngày mỗi đêm trôi qua đều là ảo ảnh người này trong tâm trí nàng . Bàn tay nàng run rẩy chạm vào mặt Du Lợi nhẹ nhàng như sợ chính nàng lại nằm mơ thấy người chạm vào sẽ tan , cảm nhận hơi ấm cùng xúc cảm chạm vào gò má khiến nàng run lên.... Thật tốt cuối cùng nàng cũng tìm được phu quân của nàng ...

- D.. Du...

Giọt nước mắt lăn dài trên gò má xinh đẹp của nàng khiến Du Lợi nhói tim , vô thức vươn tay ngón tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt của nàng khiến mình đau lòng trầm giọng dịu dàng như dỗ dành.

- Đừng khóc!

Bản thân Du Lợi cũng ko hiểu chính mình thế nào lại đau lòng khi thấy người trước mặt rơi lệ , trong đầu ko rõ thế nào có chút mờ mịt nhìn người "lạ" trước mặt , chỉ là cảm giác quen thuộc mơ hồ lại chi phối chính hành động của mình .
Gương mặt đối phương càng lúc càng áp sát tới , tay từ áp má  như ôm lấy mặt Du Lợi hơi kéo tới hơi thở phả lên mặt cô càng lúc càng gần cánh môi kề sát nhau sắp chạm vào...

- Tiểu thư , có dùng bữa kh.... Ắc

Quản gia dừng lại bước chân , có chút giật mình lại phản cứng thật nhanh lùi bước 2 tay còn tiện thể vươn ra đem 2 cánh của phòng khép lại . "Cạch" 1 tiếng như hồi chuông báo hỏa vang lên đập vỡ đập nước trong não Du Lợi , xả nước ngập úng đem cô đánh tỉnh Du Lợi có phần hốt hoảng tay giữ vai nàng thốt lên .

- Tiểu thư xin tự trọng .

-.....

Ko gian sau câu nói bật thốt của Du Lợi thoáng cái cứng ngắt , cảm giác vật lý khoa học ba chiều bốn chiều gì đó đều sai hết hiện tại chỉ có 1 cảm giác đúng là ta trừng mắt nhìn cô , cô kinh ngạc nhìn ta , ko gian đã dừng lại ko nhúc nhích ...

"Ui sao mình lại nói ra được câu kỳ quái như vậy nha? "

Du Lợi trong lòng hoảng hốt chính mình , có chút bối rối ko biết phải làm gì sao cái vụ việc này chính Du Lợi chưa từng trải qua thì làm sao biết phải làm như thế nào tiếp theo đây .

- Haha

Lại ko nghĩ vị "Đại tiểu thư" đối diện mình cách mặt mình mấy cm này lại bật cười lên , tay nàng còn rất tự nhiên mà nhéo banh má cô ra .

- Ngốc tử , thì ra Du ở nơi này là bộ dạng này nha~

"What? ý gì đây? "

Tú Nghiên thu hết vào trong mắt , nhìn biểu cảm này của cô có thể mơ hồ nhận ra Du Lợi có phần xa lạ cùng nàng . Nàng lại vô thức phán đoán có phải người này thế nhưng quên nàng rồi ko? Nhưng lại nhớ đến ánh mắt đau lòng vừa rồi thấy nàng khóc cùng câu nói hốt hoảng quen thuộc kia , Tú Nghiên tin tưởng chính nàng ko nhận lầm người ha .
Tú Nghiên cười cười buông tay đứng thẳng người dậy , bản thân nàng đứng thẳng Du Lợi lại ngồi hiện tại thật sự thành ra nàng từ trên cao nhìn xuống cô co người trên ghế có phần chột dạ .

- Ko nhớ ra em?

- *run run , gật nhẹ đầu* Vị này , àh Đại tiểu thư cô là ai nha?

- *cười cười* Tiểu nương tử của Du~

"Cái quỷ gì? "


Trong lòng hốt hoảng kêu lên như vậy , Du Lợi chính là muốn ngất xỉu trong cái tình huống ko biết cái gì với cái gì đây . 


"Tôi ko phải diễn viên nhanha , như thế nào biến thành kịch bản truyền hình quái dị như vậy? Trời ơi giờ thiệt ra tôi cũng ko biết tôi là ai?  Và đây là đâu vậy trời? "

..........

[BHTT] TIỂU THƯ XIN TỰ TRỌNG....(YULSIC)Where stories live. Discover now